tag:blogger.com,1999:blog-32814118557360663452024-03-19T02:28:15.419-07:00Phiến Đá SầuVongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.comBlogger81125tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-4274919644473589282023-02-21T02:26:00.000-08:002023-02-21T02:26:17.204-08:00ANH NGỌC<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: 130%; font-weight: bold;">Anh Ngọc: Một đời để hát</span></div>
<div style="text-align: center;">
<img alt="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgw3Hj33hp8DXQT1AbcHhkn1bvmPHYVwkLXzoYjqGC-1wabdR-VyOpMYbrBhmsJUi-rv9vWEUhBgBSf3EAYNzow9Hm4RS3HwIPqs3-h1Z-S2IIxLWSH3xKhPq3RkGW6sDigNyOOw_9Qrjc/s1600/DiemXuaCD-MotDoiToiHat-AnhNgoc-5.jpg" class="shrinkToFit decoded" height="315" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgw3Hj33hp8DXQT1AbcHhkn1bvmPHYVwkLXzoYjqGC-1wabdR-VyOpMYbrBhmsJUi-rv9vWEUhBgBSf3EAYNzow9Hm4RS3HwIPqs3-h1Z-S2IIxLWSH3xKhPq3RkGW6sDigNyOOw_9Qrjc/s400/DiemXuaCD-MotDoiToiHat-AnhNgoc-5.jpg" width="400" /> </div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<a name='more'></a><div style="text-align: center;">
<blockquote>
<br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="250" src="https://www.youtube.com/embed/2EFNaNE7r14" width="400"></iframe></blockquote>
</div>
<br />
<span style="font-size: 130%;"><u>Anh Ngọc: Một đời để hát</u></span><br />
<b><i><span style="color: darkorchid;">Trường Kỳ</span></i></b> <br />
<blockquote>
Với số tuổi gần 80, người ta có thể coi ông như người nam ca sĩ cuối cùng trong thành phần những ca sĩ đầu tiên của nền tân nhạc Việt Nam còn xuất hiện trên sân khấu những ngày gần đây. Có người còn gọi đùa ông là “The Last Samurai”, người hiệp sĩ cuối cùng trong số những hiệp sĩ tiền phong của trên nửa thế kỷ tân nhạc mà vũ khí là giọng hát từng chinh phục cảm tình của khán thính giả Việt Nam trong hai thập niên 50 và 60. <br />
Trong lần tiếp xúc gần đây với người viết, Anh Ngọc cho biết ông có ý định giã từ sân khấu đã lâu, từ khi bước vào lớp tuổi 70. Nhưng mãi cho đến đầu năm 2004 vừa qua, ông mới thực hiện được ý định đó, sau khi xuất hiện trong hai chương trình nhạc thính phòng mang mục đích từ thiện tại San Jose và Orange County ở California mà ông “nghĩ là đó là những buổi trình diễn cuối cùng trong cuộc đời ca hát của tôi” mặc dù bạn hữu cũng như đồng nghiệp của ông cho rằng ông vẫn có thể hát được để trân trọng mời ông xuất hiện. <br />
Anh Ngọc cho là sau trên 50 năm hoạt động, ông đã đóng góp được phần nào trong những sinh hoạt ca nhạc nên việc giã từ sân khấu được coi như một lý do xác đáng “để nhường chỗ cho những người khác”, như ông nói đùa. <br />
Cũng từ ý định ngưng dần dần những sinh hoạt ca nhạc, vào năm 1993, Anh Ngọc quyết định về tiểu bang Virginia cư ngụ, tại thành phố Burke là một nơi êm đềm và hiền hoà cũng như ít sinh hoạt văn nghệ. Trước đó ông cư ngụ ở Orange County, nam California trong 3 năm và từng tham gia nhiều buổi trình diễn tại nơi được coi là môi trường thuận tiện nhất cho những hoạt động nghệ thuật nói chung. <br />
Từ khi về Virginia, Anh Ngọc không nghĩ đến việc xuất hiện trên sân khấu, nhưng ông không tránh khỏi sự lôi kéo của bạn hữu yêu mến tài nghệ của ông cũng như tính cách từ thiện của một số chương trình nên đã nhận lời mặc dù rất lo ngại và hồi hộp trước phản ứng của khán giả. Chúng ta hãy nghe Anh Ngọc tâm sự: “Sau mấy chục năm hoạt động, lúc bước ra sân khấu trình diễn đối với tôi trước đó là một chuyện rất là bình thường, như người ta đi làm hàng ngày vậy. Nhưng bây giờ thì khác. Mỗi lần bước ra sân khấu tôi lại cảm thấy rất lo ngại và hồi hộp. Hay nói theo danh từ chuyên môn là rất “khớp”. Tôi không hiểu liệu mình có thể hát được hết ca khúc trình bày hay không, có diễn tả được bài hát như ý muốn và không hiểu phản ứng của khán giả như thế nào”. <br />
Anh Ngọc thú nhận là những lần xuất hiện gần đây, ông không còn có được sự tự tin như nhiều năm về trước. Và cái tâm trạng ấy cũng là một nguyên nhân để Anh Ngọc có ý định giã từ sân khấu, giã từ khán giã từ rất nhiều năm qua đã yêu mến tiếng hát ông. Vì theo quan niệm của Anh Ngọc, một khi không hát được mà cứ cố tình xuất hiện sẽ chịu một ảnh hưởng không tốt đối từ phía khán giả. <br />
Đôi khi có thể mất tất cả những cảm tình trước đó khán giả đã dành cho mình. Nhưng trong trường hợp của chính ông, hai lần xuất hiện mà ông cho là cuối cùng trong cuộc đời đi hát, người ta vẫn đo lường được nhiều ưu ái khán giả đã dành cho giọng ca “tenor” lão thành này, tuy dĩ nhiên không thể so sánh được với những ngày xưa. Nhưng với một số tuổi gần 80 như Anh Ngọc, mấy ai còn giữ cho mình một phong cách trong nghệ thuật diễn tả và phong độ trong tiếng hát như vậy do ảnh hưởng của thời gian... <br />
Do đó, ông đã rất thành thật khi đưa ra sự ghi nhận: “Thực ra cũng phải nói là mình cũng lớn tuổi rồi. Thời gian nó cũng có ảnh hưởng chứ! Thời gian ít hay nhiều cũng có ảnh hưởng đến thể chất của con người. Ở lứa tuổi của tôi là trên 70 rồi thì làm sao có thể giữ nguyên được phong độ khi còn trai trẻ” <br />
Thật ra Anh Ngọc muốn làm một cuộc thử thách đối với chính mình khi ông nhận lời xuất hiện trong hai buổi tổ chức có tính cách lớn lao và trang trọng cuối cùng nói trên để “xem hiện giờ với cái tuổi gần 80, tôi còn có thể hát được nữa hay không”... <br />
Ông còn nói đùa thêm biết đâu sẽ lập được kỷ lục là người hát lâu năm nhất, mặc dù không còn hát được dễ dàng so với thời gian trước đó vì “âm vực cũng không còn được rộng như trước và làn hơi cũng ngắn và yếu hơn. Nhưng bù lại cái khuyết điểm đó thì về phần kỹ thuật theo tôi nghĩ theo thời gian và kinh nghiệm lại có phần xuất sắc hơn.” <br />
Và đúng như ông nói, phần kỹ thuật và những kinh nghiệm sau trên 50 năm đi hát đã khiến ông vẫn còn đón nhận được những cảm tình của khán thính giả yêu thích loại nhạc tiền chiến thích hợp với nghệ thuật diễn đạt của ông khi căn cứ vào phản ứng của khán giả. Vì theo Anh Ngọc, “mỗi ca sĩ ra trước sân khấu đều có thể đo lường được mức độ thành công hay không thành công của chính mình” <br />
Anh Ngọc họ Từ, sinh năm 1925 tại Hà Đông. Ông trưởng thành tại Hà Nội và từng theo học các trường Thăng Long, Puginier và Louis Pasteur ở đây. Khi còn rất trẻ, ông đã yêu thích ca hát mặc dù sinh trưởng trong một gia đình rất cổ... <br />
Trong số 8 người con trong gia đình gồm 1 chị và 7 anh em trai, chỉ có ông và người em là Ngọc Long (hiện ở Việt Nam) đi theo con đường văn nghệ và trở thành những ca sĩ tên tuổi. Riêng Anh Ngọc có thời gian theo học nhạc lý với nhạc sĩ Tạ Phước và đàn với nhạc sĩ Thiện Tơ và tình cờ bước vào con đường ca hát, khởi đầu từ những năm sau Đệ Nhị Thế Chiến. <br />
Năm 1947, ông vào Huế thăm một người anh làm việc ở đây và lưu lại Huế hơn 1 năm. Trong thời gian này ông được nữ ca sĩ Minh Trang mời hát trên đài phát thanh Huế. <br />
Năm 1949 Anh Ngọc vào Sài Gòn để khởi đầu cộng tác với đài phát thanh Pháp Á. Sau đó, ông lần lượt được mời hát trong chương trình ca nhạc của các đài phát thanh Quân Đội, Đài phát thanh Sài Gòn, đài Mẹ Việt Nam, đài Tiếng Nói Tự Do và Đài Truyền Hình Việt Nam. <br />
Với đài Sài Gòn, ông còn giữ vai trò xướng ngôn viên, cùng một lúc phụ trách một chương trình ca nhạc lấy tên là “Tiếng Nhạc Tâm Tình” từ đầu thập niên 60 cho đến biến cố tháng Tư năm 75. “Tiếng Nhạc Tâm Tình”, từng được nhà văn Mai Thảo nhận xét là “Một chương trình được yêu mến, đợi chờ và tán thưởng nhất trong nhiều năm”, được sự cộng tác của các giọng ca sáng chói của nền tân nhạc Việt Nam ở trong thời kỳ vàng son như Thái Thanh, Kim Tước, Mai Hương, Hà Thanh, vv...cùng sự phụ hoạ của một ban nhạc đàn dây gồm những nhạc sĩ tên tuổi. <br />
Một số những nhạc phẩm ghi âm trong thời gian này đã được Anh Ngọc phục hồi bằng kỹ thuật digital để đưa vào 2 CD do ông thực hiện là Trở Về Dĩ Vãng và Một Thời Để Nhớ. <br />
Đến năm 1954, sau khi hiệp định Geneve ký kết, với làn sóng di cư ồ ạt vào Nam, phong trào tân nhạc ở miền Nam có một sự bùng phát rất mạnh. Có thể coi đó là thời kỳ vàng son của nền tân nhạc. Cùng thời kỳ này có những chương trình phụ diễn tân nhạc tại các rạp chiếu bóng cùng những đại nhạc hội mà Anh Ngọc có một thời gian đứng ra tổ chức với số khán giả tham dự rất đông đảo. <br />
Và cũng từ đó trở đi, tiếng hát của Anh Ngọc đã trở thành một trong những tiếng hát được ưa thích nhất do “Ngoài việc truyền đạt lời hát một cách rõ ràng và chuẩn xác, còn sử dụng cách luyến láy cũng như phân đoạn câu hát để nói lên ý nghĩa của bài hát, hay nói đúng hơn là những ý nghĩa chứa đựng trong bài hát”, như nhận định của nhà khảo cứu âm nhạc người Mỹ, Jason Gibbs, cũng là một quản thủ thư viện ở San Francisco. <br />
Mặc dù được mọi người công nhận là một danh ca, nhưng điều không ai ngờ ca hát không phải là nghề chính của Anh Ngọc, như ông cho biết: “Thực ra ca nhạc đâu phải là nghề của tôi. Nhiều người không biết đến chuyện đó , nên cho là tôi suốt đời hoạt động ca nhạc. Nhưng thực ra không phải. Điều đó người ta không nghĩ ra, tôi cũng không muốn nói đến. Thực ra tôi không phải là một người ca sĩ nhà nghề, đi hát chỉ là chuyện phụ thêm thôi”. <br />
Tuy không coi ca hát như phương tiện sinh sống, nhưng ông lại được nhiều nhạc sĩ nổi danh, trong số có Vũ Thành và Phạm Đình Chương, đánh giá là một giọng hát rất nhà nghề. Công việc chính của Anh Ngọc từ sau khi vào Sài Gòn là nhân viên của Sở Thông Tin Hoa Kỳ, từ năm 49 cho đến khi ông được gọi động viên vào đầu thập niên 1960. <br />
Trong thời gian quân ngũ, Anh Ngọc phục vụ trong ngành Chiến Tranh Tâm Lý, trong vai trò xướng ngôn viên tại Đài Phát thanh Quân Đội. Sau khi giải ngũ, ông làm việc cho đài Tiếng Nói Tự Do, vừa là xướng ngôn viên, vừa tham gia những chương trình ca nhạc phát thanh. <br />
Sau biến cố tháng 4 năm 1975, ông kẹt lại Việt Nam và không tham gia vào bất cứ sinh hoạt ca nhạc nào mặc dù nhiều lần được nhắc nhở. <br />
Năm 1990, Anh Ngọc sang Mỹ theo diện đoàn tụ. Ba năm đầu ông cư ngụ ở Orange County. Từ năm 1993, ông cùng gia đình về cư ngụ tại thành phố Burke, tiêu bang Virginia cho đến nay. Tại đây ông không tham gia vào những sinh hoạt văn nghệ mặc dù nhận được rất nhiều lời mời vì không muốn được nhắc nhở nhiều. <br />
Nhưng ngược lại, thỉnh thoảng ông vẫn nhận lời xuất hiện trong những chương trình tổ chức tại các tiểu bang khác. Tuy nhiên, một khi nhận lời ông đã cân nhắc rất kỹ lưỡng: “Với những chương trình họ mời tôi, tôi phải xem như thế nào, coi chương trình tôi có thích hay không. Thí dụ như những buổi trình đầu năm nay được họ tổ chức ở những địa điểm rất là sang trọng. Điều thứ hai là ban nhạc rất lớn, ban nhạc thính phòng chừng hai ba chục cái đàn. Ba nữa, thí dụ những nhạc phẩm phải là những nhạc phẩm chọn lọc, những loại nhạc thính phòng tiền chiến chẳng hạn vì nó thích hợp với tôi thì tôi mới nhận lời. Chứ không phải bất cứ buổi hát nào cũng nhận lời’. <br />
Trong khung cảnh êm đềm nơi ông cư ngụ, Anh Ngọc hiện chỉ biết tìm vui trong cuộc sống gia đình, bỏ lại sau lưng những hoạt động ca nhạc mà ông đeo đuổi trên 50 năm qua, mặc dù chưa bao giờ nhận mình là một ca sĩ nhà nghề... <br />
Thêm vào đó ông vẫn tỏ ra say mê với thú giải trí là nhiếp ảnh và du lịch đó đây. Cách đây không lâu vào thứ Năm hàng tuần, Anh Ngọc vẫn thường sinh hoạt với một số bạn hữu gồm những người bạn nhạc sĩ thân thiết như Nguyễn Túc, Nhật Bằng, Văn Phụng, vv...trong nhóm được gọi bằng một cái tên thân mật là “Club Du Jeudi”, do cố nhạc sĩ Văn Phụng đặt, “Nhưng bây giờ thì anh Phụng anh ấy mất rồi. Còn Nhật Bằng là người thứ Năm nào cũng đến cũng mới mất. Nó cứ thưa dần đi... Hồi này tôi cũng lười đi lắm. Hai nữa gần đây có cháu ngoại thành ra tôi phải trông nó để cho cháu nó đi làm thành ra cũng bận”. <br />
Giờ đây, Anh Ngọc đã quay lưng lại với sân khấu, với ánh đèn mầu để sửa soạn bước vào tuổi 80 trong một tâm trạng bình yên, không chút ưu tư khi nghĩ đến lúc bỏ lại một thời để nhớ và một đời ca hát của ông: “Bây giờ trời cho mình sống đến đâu, mình biết như vậy thôi, đừng đòi hỏi nhiều gì cả, thế thôi.” Ông còn nhấn mạnh về quan niệm của mình về cái chết một cách thản nhiên, nếu không muốn nói là sẵn sàng chấp nhận, vì đối với ông, sống được đến 80 tuổi đã là một sự ưu đãi của Thượng Đế:” Chết thì ai chả chết. Việc gì phải sợ chuyện đó. Đó là chuyện đương nhiên rồi. Không có ai có thể tồn tại mãi được. Còn cái chuyện chết thì mình coi như là đi về thôi chứ có gì đâu. Tại sao lại phải sợ cái chuyện đó? Ai sợ cũng không được nữa ! Khi nào cái chết nó đến thì anh cứ chấp nhận cái chuyện đó, thế thôi!.” <br />
Dù Anh Ngọc đã giã từ sân khấu ngoài đời, nhưng trên sân khấu tình cảm của những người yêu nhạc là tâm hồn và trái tim, hình ảnh nhiều phong độ của một tài tử, như ông từng được báo chí Sài Gòn đề cập tới cùng với một tiếng hát có đầy đủ những yếu tố cần thiết nhất sẽ khó có thể phai mờ với thời gian... </blockquote>
<h3 style="margin-bottom: 0px; margin-top: 0px; text-align: center;">
<span style="font-weight: normal;">Một Đời Tôi Hát</span></h3>
<div style="text-align: center;">
Thanh Trang - Anh Ngọc</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf? stop=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/14862/SongSound.aspx?srid=113755&songinfo=Thanh%20Trang%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Một%20Đời%20Tôi%20Hát&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/14862/mot_doi_toi_hat.html&" height="53" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf? stop=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/14862/SongSound.aspx?srid=113755&songinfo=Thanh%20Trang%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Một%20Đời%20Tôi%20Hát&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/14862/mot_doi_toi_hat.html&" /></object></blockquote>
* </div>
<div style="text-align: center;">
Dốc Mơ<br />
Tác giả: Ngô Thụy Miên<br />
<br />
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12086/SongSound.aspx?srid=112329&songinfo=Ngô%20Thụy%20Miên%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Dốc%20Mơ&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12086/Doc_Mo.html&" height="80" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12086/SongSound.aspx?srid=112329&songinfo=Ngô%20Thụy%20Miên%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Dốc%20Mơ&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12086/Doc_Mo.html&"></object><br />
*<br />
Em Hiểu Vì Đâu Chim Gọi Nhau<br />
Tác giả: Trần Duy Đức<br />
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12136/SongSound.aspx?srid=134821&songinfo=Trần%20Duy%20Đức%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Em%20Hiểu%20Vì%20Đâu%20Chim%20Gọi%20Nhau&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12136/Em_Hieu_Vi_Dau_Chim_Goi_Nhau.html&" height="80" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12136/SongSound.aspx?srid=134821&songinfo=Trần%20Duy%20Đức%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Em%20Hiểu%20Vì%20Đâu%20Chim%20Gọi%20Nhau&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12136/Em_Hieu_Vi_Dau_Chim_Goi_Nhau.html&"></object><br />
*<br />
Giấc Mơ Hồi Hương<br />
Tác giả: Vũ Thành<br />
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12398/SongSound.aspx?srid=112500&songinfo=Vũ%20Thành%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Giấc%20Mơ%20Hồi%20Hương&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12398/Giac_Mo_Hoi_Huong.html&" height="80" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12398/SongSound.aspx?srid=112500&songinfo=Vũ%20Thành%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Giấc%20Mơ%20Hồi%20Hương&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12398/Giac_Mo_Hoi_Huong.html&"></object><br />
*<br />
Một Đời Tôi Hát<br />
Tác giả: Thanh Trang<br />
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/14862/SongSound.aspx?srid=113755&songinfo=Thanh%20Trang%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Một%20Đời%20Tôi%20Hát&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/14862/Mot_Doi_Toi_Hat.html&" height="80" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/14862/SongSound.aspx?srid=113755&songinfo=Thanh%20Trang%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Một%20Đời%20Tôi%20Hát&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/14862/Mot_Doi_Toi_Hat.html&"></object><br />
*<br />
Ru Em<br />
Tác giả: Từ Huy<br />
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/16241/SongSound.aspx?srid=114521&songinfo=Từ%20Huy%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Ru%20Em&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/16241/Ru_Em.html&" height="80" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/16241/SongSound.aspx?srid=114521&songinfo=Từ%20Huy%20-%20Anh%20Ngọc%20-%20Ru%20Em&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/16241/Ru_Em.html&"></object><br />
*<br />
Để lại cho em (Phạm Duy)<br />
<object height="100" width="200"> <param name="movie" value="http://www.nhaccuatui.com/m/c76L_2s8wq"> <param name="quality" value="high"> <param name="wmode" value="transparent"> <param name="allowscriptaccess" value="always"> <embed src="http://www.nhaccuatui.com/m/c76L_2s8wq" allowscriptaccess="always" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash" width="300" height="150"></embed></object><br />
*<br />
Bãi Hoang<br />
<object height="100" width="200"> <param name="movie" value="http://www.nhaccuatui.com/m/-yRuVwr8Et"> <param name="quality" value="high"> <param name="wmode" value="transparent"> <param name="allowscriptaccess" value="always"> <embed src="http://www.nhaccuatui.com/m/-yRuVwr8Et" allowscriptaccess="always" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash" width="300" height="150"></embed></object><br />
*<br />
Qua bến năm xưa (Nguyễn Thiện Tơ)<br />
<object height="100" width="200"> <param name="movie" value="http://www.nhaccuatui.com/m/YF1HspsGLD"> <param name="quality" value="high"> <param name="wmode" value="transparent"> <param name="allowscriptaccess" value="always"> <embed src="http://www.nhaccuatui.com/m/YF1HspsGLD" allowscriptaccess="always" quality="high" wmode="transparent" type="application/x-shockwave-flash" width="300" height="150"></embed></object></div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-40150545335782620722022-09-04T04:03:00.000-07:002022-09-04T04:03:47.776-07:00Trẻ Em trong Chiến tranh<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: #783f04;"><span style="font-size: medium;"><b>WAR VICTIMS</b></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="238" id="yiv761034229_x0000_i1179" src="http://farm7.staticflickr.com/6001/5928682725_a9416f6c8e_b.jpg" width="169" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple;">1965 Nạn nhân chiến tranh: con thơ khóc mất bố ở Pleiku.</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"></span></span><br />
<a name='more'></a><span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"> </span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="461" id="yiv761034229_x0000_i1180" src="http://farm7.staticflickr.com/6136/5929239574_89cf4b81e7_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">trẻ em mồ côi ở Gò Vấp 1971</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1181" src="http://farm7.staticflickr.com/6023/5929239402_6c405fb618_b.jpg" width="406" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">hai trẻ mồ côi ở Xóm Chiếu an ủi lẫn nhau</span></div>
</div></div><div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="427" id="yiv761034229_x0000_i1183" src="http://farm4.staticflickr.com/3212/5864709353_b2abf2cb37_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">trẻ mồ côi ăn bánh mì 1965</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="516" id="yiv761034229_x0000_i1184" src="http://farm8.staticflickr.com/7109/7785998766_6c71024a1d_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">1972 Trẻ mồ côi Đà Nẵng chờ được di tản vào SG – Press Photo</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="554" id="yiv761034229_x0000_i1185" src="http://farm8.staticflickr.com/7280/7412959592_5fffa50bae_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">(13/6/1965) Bé gái này là một trong những vấn đề mà toán cố vấn Mỹ
tại Nam VN phải đối mặt. Em ngồi sững sờ trên đống gạch đổ nát ở làng
Đồng Xoài nhìn chằm chằm vào khu rừng mà VC đã kéo đến tấn công hai
ngày trước đây. Cha, mẹ, anh chị em của bé gái này đã bị các du kích
Việt Cộng giết. Hàng ngàn trẻ em mồ côi chiến tranh đang được tái định
cư tại các trại do Hoa Kỳ giúp đỡ ở gần SG. (AP Wirephoto via radio from
Saigon)</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="504" id="yiv761034229_x0000_i1186" src="http://farm8.staticflickr.com/7002/6719230959_8abe3048b6_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">Một ngày ở Sở thú SG với các trẻ mồ côi – Photo by Darryl Henley</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="424" id="yiv761034229_x0000_i1187" src="http://farm9.staticflickr.com/8423/7532782266_e0b6459bf2_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">Postcard của GM Paul L. Seitz cảm ơn ân nhân giúp đỡ Quỹ trẻ mồ côi Kontum Mission Fund</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="570" id="yiv761034229_x0000_i1188" src="http://farm7.staticflickr.com/6122/5929239816_979c9a7939_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">trẻ không nhà ngủ trên cầu thang Saigon 1971</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1189" src="http://farm8.staticflickr.com/7093/7208113418_78978b8b24_b.jpg" width="477" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">3/10/1972 – NHỮNG TRẺ ĂN XIN TƯƠI CƯỜI — Hai trẻ em VN nạn nhân
chiến tranh, tựa mình trên những cây nạng, đang băng qua một con đường ở
Đà Nẵng để tìm những của bố thí. Một trong hai em mất một chân và một
bàn chân, còn em kia mất một chân trong một trận pháo kích của địch
nhiều năm trước. Cả hai giờ đây sống nhờ ăn xin tại TP lớn thứ nhì của
Nam VN. (AP Wirephoto)<br /><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><img alt="" height="463" id="yiv761034229_x0000_i1190" src="http://farm9.staticflickr.com/8161/7193010590_7d92edc590_b.jpg" style="color: purple; font-size: large;" width="640" /><span style="color: purple; font-size: large;">1965 South Vietnamese Refugee Children – Victims of War — Trẻ em tỵ nạn Nam VN, nạn nhân của chiến tranh – UPI photo</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="624" id="yiv761034229_x0000_i1191" src="http://farm8.staticflickr.com/7232/7174370610_9b726b5b84_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">EM ĐANG TẬP MỈM CƯỜI TRỞ LẠI</span></span></div>
</div>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">Hình bên trái là bé gái Giang Thi Yen 11 tuổi, được phóng viên ảnh
đoạt giải Pulitzer là Horst Faas chụp ít lâu sau khi nhà của em ở Đồng
Xoài bị pháo kích phá hủy trong Tháng 6 vừa qua. Hôm nay Yen đang tập
mỉm cười trở lại, hình bên phải, sau khi tổ chức Kế Hoạch Cha mẹ nuôi
(Foster Parents Plan, Inc.) nhận bảo trợ em cùng gia đình. Một phát ngôn
viên của tổ chức tình nguyện này cho biết họ đã nhận được “nhiều đề
nghị của những nhà hảo tâm” nhằm giúp chăm sóc cho Yen. Tổ chức Foster
Parents đã tìm thấy em tại một bệnh viện tại Sài Gòn, thủ đô của Nam VN.
(AP Wirephoto) 28/9/1965</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="601" id="yiv761034229_x0000_i1192" src="http://farm8.staticflickr.com/7099/7265916774_65ff5012fc_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">những nạn nhân của chiến tranh (AP Wirephoto)</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1193" src="http://farm6.staticflickr.com/5338/7168747036_e1fed5b447_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Một bé gái bị thương tập tễnh bước theo cuộc tản cư buồn bắt đầu – LIFE July 2, 1965</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1194" src="http://farm8.staticflickr.com/7232/7168742584_4b9eafaee3_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Trong sự canh chừng của các binh sĩ Nam VN, cuộc tản cư bắt đầu. 1965</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1195" src="http://farm9.staticflickr.com/8001/7175351576_fc2d1e77bb_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">Bức ảnh Horst Faas chụp tháng 6/1965, ghi lại cảnh một gia đình
thường dân sống sót sau trận chiến kéo dài 2 ngày đêm ở Đồng Xoài.</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1196" src="http://farm8.staticflickr.com/7224/7283911970_07a3a4db69_b.jpg" width="446" /> </span></span></div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="342" id="yiv761034229_x0000_i1197" src="http://farm9.staticflickr.com/8002/7283911216_16fd8a27b2_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="516" id="yiv761034229_x0000_i1198" src="http://farm8.staticflickr.com/7132/7820518154_a3dbd5fc78_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Xác Việt Cộng nằm trên đường (three NVA lay in the street just off
Plantation Road in an area which was devastated by air strikes and fires
– Douglas Pike Photograph Collection)</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="479" id="yiv761034229_x0000_i1199" src="http://farm5.staticflickr.com/4133/5141942481_f198f1e2df_o.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Đà Nẵng 1972 – Phụ nữ tình nghi VC bị bắt với 15 quả lựu đạn.</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><b>Tội ác của Việt Cộng</b></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="414" id="yiv761034229_x0000_i1200" src="http://farm2.staticflickr.com/1101/5141915419_3e9b7b970f_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Thường dân VN bị thương nằm trên đường đang được giúp đỡ sau khi
một quả bom nổ phía bên ngoài Sứ quán Mỹ tại Sài Gòn ngày 30-3-1965.
Khói bốc lên từ xác xe cháy ở phía sau. Ít nhất đã có hai người Mỹ và
nhiều người VN bị giết chết trong vụ nổ bom này.</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="405" id="yiv761034229_x0000_i1201" src="http://farm3.staticflickr.com/2454/4049467174_21a65b9129_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1202" src="http://farm3.staticflickr.com/2532/3683167817_a355560007_o.jpg" width="421" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Nạn nhân Mỹ</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1203" src="http://farm7.staticflickr.com/6135/5928680611_e19da3cdf7_b.jpg" width="466" /></span></span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">khủng bố VC đánh bom nhà hàng nổi Mỹ Cảnh trên sông SG: 42 người chết, 81 bị thương 1965</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1204" src="http://farm7.staticflickr.com/6015/5928680397_f56f83bc87_b.jpg" width="486" /></span></span></div>
</div>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">nạn nhân của khủng bố Việt Cộng tại nhà hàng nổi Mỹ Cảnh 1965</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><br /></span></span></div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="478" id="yiv761034229_x0000_i1205" src="http://farm5.staticflickr.com/4079/4858660863_3139c58504_o.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Việt Cộng gài bom trước Tòa Đô Chánh Saigon, 7 người chết, 47 bị thương (26-10-1962)</span></span></div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
</div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1206" src="http://farm5.staticflickr.com/4076/4855035159_ba4182c164_o.jpg" /></span></span></div>
</div>
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Sài Gòn 06-01-1969 – Tổng trưởng Bộ Giáo Dục BS Lê Minh Trí bị ám sát lúc 7g50 tại góc Nguyễn Du -</span></span></div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-75969289209506809712022-07-24T03:44:00.000-07:002022-07-24T03:44:22.679-07:00“Đệ nhất thi sĩ miền Nam” Vũ Hoàng Chương – Lạc loài trong cõi nhân sinh<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><a href="https://nhacxua.vn/wp-content/uploads/2019/09/vu-hoang-chuong-726x430.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="" border="0" class=" b-loaded" height="188" src="https://nhacxua.vn/wp-content/uploads/2019/09/vu-hoang-chuong-726x430.jpg" width="320" /></a>Khi tiếng kêu đớn đau của thi sĩ Hàn Mặc Tử ở phương Nam chợt vụt <br />
tắt, thì vòm trời thi ca đất Việt dường như chỉ còn một Vũ Hoàng Chương <br />
đang quằn quại với những vết thương xẻ nát tâm hồn. Thì kỳ lạ thay, từ <br />
chính vết thương đang rỉ máu ấy lại vẽ ra một lối đi riêng, một con <br />
đường cho thi ca ngay từ buổi đầu đến với thơ mới.<br /><br />
<a name='more'></a><br /><br />
Nếu ai đó đã nói, thơ là tiếng nói hồn nhiên trong trẻo của tâm hồn, <br />
là tuổi thơ của loài người còn sót lại… thì quả thật với Vũ Hoàng <br />
Chương, nó lại là tiếng bi ai được cất lên từ nỗi đau rách nát của linh <br />
hồn. Chính vì vậy, thơ ông đã chạm đến tận cùng nỗi đau và sự cảm thông <br />
của con người. Để rồi thơ văn Vũ Hoàng Chương không chỉ đóng đinh vào <br />
lòng người, mà còn dán chặt tên tuổi ông vào nền văn học nước nhà. Ông <br />
viết nhiều thể loại, từ thơ, văn đến cả kịch thơ… Hơn hai chục tác phẩm <br />
tuy chưa hẳn đã là nhiều, nhưng chính tư tưởng, hình tượng nghệ thuật <br />
mới làm nên chân dung và sự nghiệp sáng tác đồ sộ Vũ Hoàng Chương.<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="311" src="https://i.imgur.com/vVihiBs.jpg" width="400" /> </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Vũ Hoàng Chương sinh năm 1915 tại Nam Định, trong một gia đình nho <br />
giáo. Cha ông là quan tri huyện, mẹ ông cũng hay chữ, yêu văn học và âm <br />
nhạc, nên ông được học và tiếp cận với Hán văn từ nhỏ. Sau đó, Vũ Hoàng <br />
Chương học tiếp tiếng Pháp và vào học trung học, đỗ tú tài Pháp tại Hà <br />
Nội năm 1938. Đang học luật ông bỏ đi làm ngành hỏa xa và in tập Thơ Say<br />
đầu tay vào năm 1940. Năm 1941 ông theo học khoa toán, Đại học khoa học<br />
Hà Nội. Rồi một lần nữa ông lại bỏ xuống Hải Phòng dạy học và cùng với <br />
Chu Ngọc, Nguyễn Bính lập ra Ban Kịch Hà Nội.<br /><br />
Năm 1943 ông in tập thơ Mây, rồi theo kháng chiến. Một thời gian sau <br />
ông bỏ kháng chiến về thành, rồi di cư vào Nam. Từ đây ông theo nghề dạy<br />
học và viết văn làm thơ. Thời gian này, ông viết nhiều, được dịch và in<br />
ra nhiều thứ tiếng. Do vậy, tên tuổi ông đến gần hơn với bạn đọc nước <br />
ngoài cũng như văn bút quốc tế.<br /><br />
Sau năm 1975 ông bị bắt vào tù và mất ngay sau đó vào tháng 9 năm 1976.<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="400" src="https://i.imgur.com/JIQcFNZ.jpg" width="313" /></div><div style="text-align: center;"><i>thủ bút của Vũ Hoàng Chương</i></div><div style="text-align: center;"><br /></div>Có thể nói, Vũ Hoàng Chương là nhà thơ lớn của dân tộc. Nếu nhìn lại <br />
văn học sử, ta có thể thấy: Sau sự cổ vũ của các cụ Phan Khôi, Nguyễn <br />
Văn Vĩnh… Vũ Hoàng Chương góp phần không nhỏ, cùng với những Thế Lữ, Lưu<br />
Trọng Lư, Chế Lan Viên, Hàn Mặc Tử, Nguyễn Bính, Thâm Tâm, Nguyễn Nhược<br />
Pháp, Xuân Diệu, Huy Cận… mở đường tiên phong cho phong trào thơ mới từ<br />
những thập niên đầu của thế kỷ hai mươi. Thơ ông sang trọng, giàu nhạc <br />
tính, tuy cách tân mà vẫn mang mang hoài cổ.<br /><br />
Tập Mây (in năm 1943) và Lửa Từ Bi (năm 1963) có thể chưa phải là <br />
những thi tập hay nhất của Vũ Hoàng Chương, nhưng với tôi, nó là hai tập<br />
thơ tiêu biểu nhất cho từng giai đoạn, tư tưởng cũng như thi pháp sáng <br />
tác của ông.<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img alt="Image result for thÆ¡ phá» nhạc VÅ© Hoà ng ChÆ°Æ¡ng" src="http://www.hoalinhthoai.com/img-news/images2.jpg" height="400" width="344" /> </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Vũ Hoàng Chương xuất hiện vào thời kỳ cuối của phong trào thơ mới <br />
bằng tập Thơ Say. Nhưng phải đến thi tập Mây (năm 1943) tên tuổi ông mới<br />
được khẳng định trên thi đàn. Và tập thơ này đã làm rung động giới <br />
thưởng ngoạn, bởi giọng điệu thơ khác hẳn với những thi sĩ cùng thời.<br /><br />
<br /><br />
Thật vậy, khi đọc và và nghiên cứu sâu về thơ Vũ Hoàng Chương, tôi <br />
mới chợt nhận ra cái tôi, cái riêng biệt trong thiên tình sử của ông, <br />
sao mà nó khác với những tuyên ngôn tình yêu, dành cho hội trường, đọc <br />
nơi đông người như trong thơ tình Xuân Diệu đến vậy. Với khoảng cách, sự<br />
trái ngược này, chỉ có cảm thụ của cá nhân người đọc mới có thể tự so <br />
sánh rạch ròi. Nếu được phép gắn ông hoàng, bà chúa cho thơ (tình) như <br />
người ta vẫn thường làm, với tôi chắc chắn vương miện đó phải được trao <br />
cho Vũ Hoàng Chương.<br /><br />
Sinh ra, lớn lên trong gia đình quyền quí, nhưng cuộc sống, tình yêu <br />
Vũ Hoàng Chương luôn tuyệt vọng, chán chường. Để tự thoát ra khỏi cuộc <br />
sống bơ vơ nơi địa ngục:<br /><br />
<i>“Lũ chúng ta lạc loài dăm bảy đứa</i><br /><br />
<i>Bị quê hương ruồng bỏ giống nòi khinh” </i><br /><br />
Ông đã treo hồn mình lơ lửng giữa vòm trời thi ca. Và Vũ Hoàng Chương<br />
không chỉ lạc loài giữa cõi nhân sinh hiện hữu này, mà chính linh hồn <br />
ông cũng lạc khỏi thân xác mình. Do vậy, đọc Vũ Hoàng Chương, ta có cảm <br />
giác thơ ông được chiết ra từ khói thuốc, men rượu trong những cơn chao <br />
đảo, thất tình điên loạn.<br /><br />
Vâng! Chỉ có những cơn say ấy mới có thể nhập linh hồn vào với thể <br />
xác, để thi nhân đủ can đảm đi đến tận cùng sự thật đắng cay. Những <br />
tiếng kêu bi thảm đó, làm ta ngỡ, trái tim người thi sĩ tựa hồ vỡ vụn. <br />
Và biết bao đêm trường như vậy, nấm mồ sầu thảm đó vẫn được đong bằng <br />
nước mắt của thi nhân:<br /><br />
<i>“Là thế là thôi là thế đó</i><br /><br />
<i>Mười năm thôi thế mộng tan tành</i><br /><br />
<i>Mười năm trăng cũ ai nguyện ước</i><br /><br />
<i>Tố của Hoàng ơi Tố của Anh</i><br /><br />
<i>…</i><br /><br />
<i>Men khói đêm nay sầu dựng mộ</i><br /><br />
<i>Bia đề tháng sáu ghi mười hai</i><br /><br />
<i>Tình ta ta tiếc cuồng ta khóc</i><br /><br />
<i>Tố của Hoàng nay Tố của Ai” </i><br /><br />
Có lẽ, không có nỗi đau nào bằng sự đổ vỡ, phụ bạc của tình yêu, nhất<br />
là trái tim dễ vỡ của thi nhân. Và Vũ Hoàng Chương cũng không nằm ngoài<br />
cái qui luật đó.<br /><br />
<i>“Yêu sai lỡ để mang sầu trọn kiếp</i><br /><br />
<i>Tình mười năm còn lại mấy tờ thư!”.</i><br /><br />
Đứng trước sự bế tắc của xã hội và tình yêu nhà thơ luôn cảm thấy lạc<br />
loài, bơ vơ với cuộc sống đang hiện hữu, nên luôn luôn muốn từ bỏ, <br />
thoát ly nó, tìm đến cõi mộng ảo địa đàng. Thật vậy! Vũ Hoàng Chương <br />
đang trốn chạy, tìm nơi ẩn nấp. Và cứ tưởng rằng, trốn vào men say và <br />
khói thuốc, thì sẽ mất đi nỗi đau, sầu nhớ đó, nhưng rượu đã cạn, thuốc <br />
đã tàn càng buốt lạnh thêm tâm hồn thi nhân:<br /><br />
<i>“Say đã gắng để khuây sầu lẻ gối</i><br /><br />
<i>Mưa, mưa hoài rượu chẳng ấm lòng đau</i><br /><br />
<i>Gấm thế nào từ buổi lạnh lùng nhau</i><br /><br />
<i>Vàng son có thay màu đôi mắt biếc?</i><br /><br />
<i>Tình đã rời đi riêng mình tưởng tiếc</i><br /><br />
<i>Thôi rồi đây chiều xuống giấc mơ xưa</i><br /><br />
<i>Lá, lá rơi nằm bệnh mấy tuần mưa</i><br /><br />
<i>Say chẳng ngắn những đêm dằng dặc nhớ…”.</i><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="400" src="https://i.imgur.com/JhbjDLg.jpg" width="366" /> </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Có thể nói, <i>Mây</i> là tập thơ hay và tiêu biểu về sự bế tắc <br />
tình yêu, cuộc sống của Vũ Hoàng Chương. Trong đó, có một số bài, một số<br />
câu thơ mới táo bạo đã đạt đến độ toàn bích. Có lẽ, ở thời điểm đó, <br />
ngoài Vũ Hoàng Chương không ai dám viết và viết hay được như vậy. Có một<br />
điều đặc biệt, đa phần những bài thơ hay của ông đều thuộc thể thất <br />
ngôn. Ta hãy đọc lại đoạn trích trong bài <i>Đời Vắng Em Rồi</i>, để thấy rõ sự chia ly và tình yêu đắng chát như vậy, nhưng lời thơ rất đẹp, nhẹ nhàng và trau chuốt:<br /><br />
<i>“…Em ơi lửa tắt bình khô rượu</i><br /><br />
<i>Đời vắng em rồi say với ai”</i><br /><br />
<i>…</i><br /><br />
<i>Tuyết xuống phương nào lạnh lắm không</i><br /><br />
<i>Mà đây lòng trắng một mùa đông</i><br /><br />
<i>Tương tư nối đuốc thâu canh đợi</i><br /><br />
<i>Thoảng gió trà mi động mấy bông.”</i><br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/5SoxZ_aYYkg" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Đời vắng em rồi say với ai - Ngọc Sang & Vân Khánh </div><div style="text-align: center;">*<br /><br />
* *</div><div style="text-align: center;"><i><img alt="Image result for thÆ¡ phá» nhạc VÅ© Hoà ng ChÆ°Æ¡ng" src="http://image.laodong.com.vn/uploaded/vohuyenmaichau/2016_09_01/t15-2_idjn.jpg" height="400" width="275" /> </i></div>Trong cuộc sống đầy thị phi này, có rất nhiều người có những mối tình<br />
đầu đổ vỡ, đắng cay. Nhưng thất vọng sầu thảm, gục mặt vào bồng bềnh <br />
men khói, tìm đam mê, khoái cảm, quên đi nỗi buồn dằng dặc như Vũ Hoàng <br />
Chương, thì quả thật trong văn học sử đất Việt, (ngoài Hàn Mặc Tử cùng <br />
thời) dường như chỉ có nhà thơ, nhà biên kịch Lưu Quang Vũ (có thể) coi <br />
là hậu nhân của ông mà thôi.<br /><br />
Vũ Hoàng Chương là người giỏi Hán Văn và chịu nhiều ảnh hưởng Đường thi.<br /><br />
Mỗi lần đọc ông, ta lại thấy hồn cốt của Bạch Cư Dị, Lý Bạch… chợt hiện <br />
về. Những Đà Giang, Nghe Hát… đã nối dài thêm mạch chảy Tỳ Bà Hành, một <br />
thi phẩm gắn liền với tên tuổi Bạch Cư Dị. Và khi viết, ông sử dụng <br />
nhiều từ Hán Việt cũng như hình tượng điển tích, làm cho lời thơ sang <br />
trọng ẩn chứa thiền triết hoài cổ. Những nét phương đông cổ kính ấy cho <br />
ta cảm giác gần gũi lạ thường.<br /><br />
Tuy sâu sắc như vậy, nhưng thơ ông lại kén người đọc, nhất là tầng <br />
lớp bình dân và những người ít am hiểu văn học cũng như (tích tuồng) <br />
lịch sử. Đoạn trích trong bài Chân Hứng dưới đây, cho ta thấy rõ điều <br />
đó:<br /><br />
<i>“Từ thuở chàng say ôm vũ trụ</i><br /><br />
<i>Thu trong bầu rượu một đêm trăng.</i><br /><br />
<i>Nhảy xuống muôn trùng sông quạnh quẽ</i><br /><br />
<i>Đem theo chân hứng gửi cô Hằng.</i><br /><br />
<i>Ngựa ơi hãy nghỉ chân cuồng khấu</i><br /><br />
<i>Cho thoả lòng ta nỗi khát khao</i><br /><br />
<i>Ta chẳng mò trăng như Lý Bạch</i><br /><br />
<i>Nhưng tìm thi hứng mất đêm nao…</i><br /><br />
<i>Tình hoa thuở trước xô về đọng</i><br /><br />
<i>Ơi phiến gương vàng một tối nay.</i><br /><br />
<i>Ta lặng buông thân trời lảo đảo,</i><br /><br />
<i>Mơ hồ sông nước choáng men say…”</i><br /><br />
Cũng là người yêu thích thơ Đường, nên tôi hay tìm đọc những bài cổ <br />
thi qua bản dịch của các nhà thơ, dịch giả tên tuổi. Bài thơ Hoàng Hạc <br />
Lâu của Thôi Hiệu, tôi đã được đọc từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường <br />
qua bản dịch của Tản Đà, sau đó là những bản dịch Trần Trọng Kim, Ngô <br />
Tất Tố, Khương Hữu Dụng và một số người khác. Tuy nhiên bản dịch của Tản<br />
Đà hay và nhiều người biết hơn cả.<br /><br />
Nhưng gần đây tôi mới tìm được bản dịch của Vũ Hoàng Chương. Đọc <br />
xong, tôi lặng người, bởi lời thơ thoát, thoáng đạt giữ nguyên thể thơ <br />
Đường, nhưng vẫn kéo tâm trạng sầu nhớ nao nao đi đến tận cùng trong <br />
lòng người lữ khách. Qủa thật, bản dịch của Vũ Hoàng Chương tôi thích <br />
hơn so với bản dịch theo thể lục bát của Tản Đà. Với tôi, đây là tác <br />
phẩm (dịch) tuyệt bút của ông. Chúng ta đọc lại dịch phẩm cuả Tản Đà và <br />
của Vũ Hoàng Chương, để nhìn nhận so sánh:<br /><br />
<i>“Hạc vàng ai cưỡi đi đâu?</i><br /><br />
<i>Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ.</i><br /><br />
<i>Hạc vàng đi mất từ xưa,</i><br /><br />
<i>Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.</i><br /><br />
<i>Hán Dương sông tạnh cây bày,</i><br /><br />
<i>Bãi xa Anh Vũ xanh dày cỏ non.</i><br /><br />
<i>Quê hương khuất bóng hoàng hôn,</i><br /><br />
<i>Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai”</i> (Tản Đà)<br /><br />
—<br /><br />
<i>“Xưa hạc vàng bay vút bóng người,</i><br /><br />
<i>Đây Lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi.</i><br /><br />
<i>Vàng tung cánh hạc đi đi mất,</i><br /><br />
<i>Trắng một màu mây vạn vạn đời.</i><br /><br />
<i>Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu,</i><br /><br />
<i>Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi.</i><br /><br />
<i>Gần xa chiều xuống đâu quê quán?</i><br /><br />
<i>Đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi!”</i> (Vũ Hoàng Chương)<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/yjd6oBntJf8" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Quỳnh Giao | Hoàng Hạc Lâu | Cung Tiến & Thôi Hiệu & Vũ Hoàng Chương </div><div style="text-align: center;">*<br /><br />
* *</div><div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="400" src="https://i.imgur.com/dsEA3hF.jpg" width="308" /> </div><div style="text-align: center;"><br /></div><span style="text-transform: initial;">Nhát dao cắt đôi đất nước và <br />
cuộc di cư năm 1954 là bước ngoặt lớn nhất không chỉ cho riêng Vũ Hoàng <br />
Chương, mà cho cả dân tộc. Ông thực sự hoang mang trước sự bi đát ấy. Và<br />
với ông, lúc này bàn đèn khói thuốc dường như không còn là nơi trú ngụ <br />
cho thể xác lẫn tâm hồn. Sự dằn vặt làm ông thao thức và luôn tự hỏi về <br />
thân phận con người trong loạn ly. </span><br /><br />
<span style="text-transform: initial;">Bài <i>Nguyện Cầu</i> của Vũ<br />
Hoàng Chương ra đời trong hoàn cảnh, tâm trạng như vậy. Bài thơ mang <br />
hương vị thiền ở thể lục bát. Khi viết bài này, dường như thi sĩ muốn bỏ<br />
cái tham, sân, si của con người để đến gần nơi cửa phật. Cả bài thơ như<br />
một câu hỏi tu từ:<i> “Ta còn để lại gì không?”</i> nhằm răn mình, <br />
răn đời vậy. Đây là bài thơ không chỉ hay nhất trong thi tập Rừng Phong,<br />
mà còn là trong số (ít) những bài hay nhất trong sự nghiệp sáng tác của<br />
ông:</span><br /><br />
<i>“Ta còn để lại gì không?</i><br /><br />
<i>Kìa non đá lở, này sông cát bồi.</i><br /><br />
<i>Lang thang từ độ luân hồi</i><br /><br />
<i>U minh nẻo trước, xa xôi dặm về</i><br /><br />
<i>Trông ra bến hoặc bờ mê</i><br /><br />
<i>Nghìn thu nửa chớp, bốn bề một phương</i><br /><br />
<i>Ta van cát bụi bên đường</i><br /><br />
<i>Dù nhơ dù sạch đừng vương gót này.</i><br /><br />
<i>Ðể ta tròn một kiếp say</i><br /><br />
<i>Cao xanh liều một cánh tay níu trời.</i><br /><br />
<i>Nói chi thua được với đời</i><br /><br />
<i>Quản chi những tiếng ma cười đêm sâu.</i><br /><br />
<i>Tâm hương đốt nén linh sầu</i><br /><br />
<i>Nhớ quê dằng dặc, ta cầu đó thôi!</i><br /><br />
<i>Ðêm nào ta trở về ngôi</i><br /><br />
<i>Hồn thơ sẽ hết luân hồi thế gian.</i><br /><br />
<i>Một phen đã nín cung đàn</i><br /><br />
<i>Nghĩ chi còn mất hơi tàn thanh âm.”</i><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><i><img alt="Image result for thÆ¡ phá» nhạc VÅ© Hoà ng ChÆ°Æ¡ng" height="400" src="https://salt.tikicdn.com/cache/550x550/ts/product/79/0f/4f/6836b026017ca37b22a21eb2b4a4026f.jpg" width="400" /> </i></div>Trong cái xã hội nhá nhem điên loạn và sự bấp bênh của thân phận con <br />
người, tết Bính thìn 1976, Vũ Hoàng Chương trải lòng mình vào Vịnh Bức <br />
Tranh Gà Lợn. Đây là bài thơ hay và lạ. Lạ bởi có lẽ ít ai dám đưa tục <br />
ngữ, thành ngữ vào trong thơ như ông một cách dân dã và châm biếm như <br />
vậy. Và bài thơ có tính thời sự cao, dễ thuộc đi vào mọi tầng lớp trong <br />
xã hội và lan truyền nhanh ở trong nước cũng như ra hải ngoại.<br /><br />
<i>“Sáng chưa sáng hẳn, tối không đành</i><br /><br />
<i>Gà lợn, om sòm rối bức tranh</i><br /><br />
<i>Rằng vách có tai, thơ có hoạ</i><br /><br />
<i>Biết lòng ai đỏ, mắt ai xanh</i><br /><br />
<i>Mắt gà huynh đệ bao lần quáng</i><br /><br />
<i>Lòng lợn âm dương một tấc thành</i><br /><br />
<i>Cục tác nữa chi, ngừng ủn ỉn</i><br /><br />
<i>Nghe rồng ngâm váng khúc tân thanh“</i><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="400" src="https://i.imgur.com/g5xcjFx.jpg" width="297" /> </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Tôi không rõ bài thất ngôn tứ tuyệt: <i>Dấu Hỏi Vây Quanh Kiếp Người</i>,<br />
được thi sĩ Vũ Hoàng sáng tác từ khi nào? Đây là bài thơ có tính thiền <br />
triết, đầy hình tượng ám ảnh, cho ta cảm giác rờn rợn khi đọc. Cả kiếp <br />
người là một câu hỏi, một câu hỏi trong vòng luẩn quẩn, đến lúc nhắm mắt<br />
xuôi tay không lời giải đáp, mà chỉ có tiếng vọng lại khi nắp quan tài <br />
sập lại:<br /><br />
<i>“Dấu hỏi vây quanh trọn kiếp người</i><br /><br />
<i>Sên bò nát óc máu thầm rơi</i><br /><br />
<i>Chiều nay một dấu than buông dứt</i><br /><br />
<i>Đinh đóng vào săng tiếng trả lời.”</i><br /><br />
Bài thơ này, tiếng vọng kia, phải chăng là câu kết hay lời khép lại của chính cuộc đời thi sĩ Vũ Hoàng Chương?<br /><br />
<div style="text-align: left;"><i>Trích theo bài của tác giả Đỗ Trường</i><br /><br />
<i><a href="https://nhacxua.vn/de-nhat-thi-si-mien-nam-vu-hoang-chuong-lac-loai-trong-coi-nhan-sinh/" target="_blank">https://nhacxua.vn/de-nhat-thi-si-mien-nam-vu-hoang-chuong-lac-loai-trong-coi-nhan-sinh/</a> </i><br /><br />
<div style="text-align: center;"><i>*<br />* *</i></div><div style="text-align: left;"><b><i>VongNgayXanh sưu tập hình ảnh và video</i></b><br /><br />
</div></div></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/0BdRdm2bZE8" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">U TÌNH - Nhạc Võ Tá Hân - Thơ Vũ Hoàng Chương - Ca sĩ Thanh Long </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/fxbtiWACjlQ" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Hoàng Oanh | Nguyện Cầu | Vũ Hoàng Chương </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/Lb7oJKU7VtE" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">PHƯƠNG XA - Thơ : VŨ HOÀNG CHƯƠNG, ĐÀO THUÝ diễn ngâm. </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/klqSrpQB9ns" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">LÁ THƯ NGÀY TRƯỚC-Thơ Vũ Hoàng Chương-Ngọc Sang diễn ngâm </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/MNQgFVFR8_c" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Thơ VŨ HOÀNG CHƯƠNG . LÁ THƯ NGÀY TRƯỚC - ca si BICH HIEN </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/Urn1HBI5h0s" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Bài ca Ngư phủ - thi sỹ Vũ hoàng Chương - Hoàng Thư </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/2f3wHpCe6WQ" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">CHIA TAY Tho VŨ HOÀNG CHƯƠNG-Quốc Đại-VU HOANG TUAN - TRAN HOANG </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/q1CsCnhd-h0" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Hoàng Oanh | Mười Hai Tháng Sáu | Vũ Hoàng Chương </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/M-ldMG5Xi4k" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Lá thư ngày trước - Vũ hoàng Chương- Hồng Vân </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/RxDXqnNu9Sc" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Hoàng Oanh | Trả Ta Sông Núi </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/5NhMaivUgG0" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">SAY ĐI EM - Tiếng hát TÂM THƯ - Nhạc : NGUYỄN DŨNG </div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;">* </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/HideXbMFnkI" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Lua Tu Bi-tho Vu Hoang Chuong-nhac Tam Nguyen-ca si Vu Quang Vinh</div></div>VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-43151625202382333812022-07-05T04:52:00.000-07:002022-07-05T04:52:45.664-07:00Tổng Thống Ngô Đình Diệm<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="213" id="yiv761034229_x0000_i1138" src="http://farm2.staticflickr.com/1425/5134109267_5d12b7c291_b.jpg" width="320" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div><div style="text-align: center;"><span style="color: purple; font-size: large;">TT Diệm và Đại sứ Mỹ Henry Cabot Lodge, 26-8-1963</span></div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"></span></span><br />
<a name='more'></a><span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"> </span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="632" id="yiv761034229_x0000_i1139" src="http://farm5.staticflickr.com/4050/5134108879_8f2d868f76_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">TT Diệm tiếp tướng Maxwell Taylor, cố vấn quân sự đặc biệt của TT Kennedy, 23-10-1961</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="488" id="yiv761034229_x0000_i1140" src="http://farm5.staticflickr.com/4042/5134706682_449731a990_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">TT Diệm tiếp TT Hàn Quốc Syngman Rhee – 1958</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="580" id="yiv761034229_x0000_i1141" src="http://farm5.staticflickr.com/4052/5134706124_56194ebfce_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">TT Tưởng Giới Thạch đón TT Diệm tại sân bay trong chuyến viếng thăm 5 ngày tại Đài Loan, 22-1-1960</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="445" id="yiv761034229_x0000_i1142" src="http://farm2.staticflickr.com/1160/5134701468_f1c0c30864_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">TT Diệm đi thăm các khu định cư của đồng bào miền Bắc di cư</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="425" id="yiv761034229_x0000_i1143" src="http://farm2.staticflickr.com/1365/5134102955_68385125d0_b.jpg" width="640" /> </span></span><br />
</div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="425" id="yiv761034229_x0000_i1144" src="http://farm5.staticflickr.com/4033/5134102799_7bb4c140d6_b.jpg" width="640" /> </span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="425" id="yiv761034229_x0000_i1145" src="http://farm2.staticflickr.com/1183/5134700978_c0f19810b1_b.jpg" width="640" /> </span></span><br />
</div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="428" id="yiv761034229_x0000_i1146" src="http://farm2.staticflickr.com/1116/5134101753_2974a4c1db_b.jpg" width="640" /> </span></span><br />
</div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1147" src="http://farm5.staticflickr.com/4021/5134100631_6025c68052_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">TT Diệm nghỉ trưa dưới bóng cây trong chuyến thăm viếng đồng bào di cư</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="505" id="yiv761034229_x0000_i1148" src="http://farm5.staticflickr.com/4008/5134100049_1d4ded295e_b.jpg" width="640" /> </span></span><br />
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"> </span></span><span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">TT Diệm chào dân chúng trong một cuộc kinh lý</span></span><br />
</div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1149" src="http://farm5.staticflickr.com/4072/5134099777_09385e5a97_b.jpg" width="485" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">8-11-1955, Sài gòn, Việt Nam. Thủ Tướng Diệm nhận chức Tổng Thống</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="442" id="yiv761034229_x0000_i1150" src="http://farm2.staticflickr.com/1333/5134099325_4ee8303bf9_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Diễn hành trước Dinh Độc Lập 1956</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="421" id="yiv761034229_x0000_i1151" src="http://farm2.staticflickr.com/1210/5134099045_c94306c103_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Mít tinh trước Tòa Đô Chánh 29-10-1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="640" id="yiv761034229_x0000_i1152" src="http://farm5.staticflickr.com/4041/5134696576_7bbcafd3c2_b.jpg" width="637" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">SAIGON 1955 – Mít tinh phía trước Chợ Bến Thành</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="425" id="yiv761034229_x0000_i1153" src="http://farm5.staticflickr.com/4106/5133909023_47e9f6e502_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Saigon 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" height="455" id="yiv761034229_x0000_i1154" src="http://farm5.staticflickr.com/4108/5134492216_bf69fc8136_b.jpg" width="640" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1155" src="http://farm5.staticflickr.com/4001/5133891659_97b6f1e090_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1156" src="http://farm5.staticflickr.com/4008/5133891267_7027fa42a1_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Một phiên họp trong trụ sở Quốc Hội, nay là Nhà hát TP</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1157" src="http://farm2.staticflickr.com/1408/5134490538_742aa79ca9_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Bùng binh Lê Lợi – Nguyễn Huệ, 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1158" src="http://farm5.staticflickr.com/4054/5134488260_6f0b9776c6_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1159" src="http://farm5.staticflickr.com/4002/5134487136_94a3287cc9_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Bến Bạch Đằng 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1160" src="http://farm5.staticflickr.com/4031/5134486726_10c990dde5_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1161" src="http://farm5.staticflickr.com/4128/5133885951_5ef0a10cd8_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1162" src="http://farm2.staticflickr.com/1318/5134485886_8b91b2118a_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1163" src="http://farm2.staticflickr.com/1148/5134485606_f254fa979c_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1164" src="http://farm5.staticflickr.com/4145/5134485066_2194148185_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">SaiGon 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1165" src="http://farm2.staticflickr.com/1079/5133884641_b39cc975c9_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Dinh Độc Lập 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1166" src="http://farm9.staticflickr.com/8067/8178116075_8c96560367_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Sài Gòn đầu đường Hàm Nghi và Phó Đức Chính 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1167" src="http://farm9.staticflickr.com/8343/8178065954_166c87688b_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH trận tấn công phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1168" src="http://farm9.staticflickr.com/8485/8178035643_2c5c852087_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1169" src="http://farm9.staticflickr.com/8058/8178034255_c6d4bcb75a_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1170" src="http://farm9.staticflickr.com/8198/8178033255_b4bf21e44c_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1171" src="http://farm9.staticflickr.com/8203/8178062858_c6e4fe9887_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1172" src="http://farm9.staticflickr.com/8204/8178062254_150d99ccbd_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1173" src="http://farm9.staticflickr.com/8198/8178056636_ee3d11b1d1_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tảo thanh phiến quân Bình Xuyên cuối tháng 4-1955 tại Saigon – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1174" src="http://farm9.staticflickr.com/8209/8177217178_3d9bc293f3_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">SAIGON (5/5/1955) KINH HOÀNG GIỮA TIẾNG NỔ ẦM ẦM CỦA CUỘC NỘI CHIẾN
— Người dân tỵ nạn Nam VN sợ hãi co rúm người lại cạnh bên một ngôi nhà
gỗ tại Saigon trong trận giao tranh bằng súng cối giữa binh sĩ của TT
Ngô Đình Diệm với các phiến quân Bình Xuyên. Người phụ nữ đang khóc lấy
tay bịt tai để chận bớt âm thanh của trận giao tranh. Người phụ nữ lớn
tuổi ở bên phải túm chặt túi đồ trong lúc nhìn về phía đang giao tranh.
Các lực lượng của ông Diệm đã tuyên bố thắng lợi hoàn toàn đối với quân
phiến loạn vào hôm thứ tư, khi các nhà lãnh đạo khắp Nam VN tập họp để
xem xét tình hình. (Ảnh của Tạp chí Life từ AP Wirephoto)</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1175" src="http://farm9.staticflickr.com/8208/8177179311_e4eefb9396_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tấn công Bình Xuyên 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1176" src="http://farm9.staticflickr.com/8209/8177209970_c0a342d843_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tấn công Bình Xuyên 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1177" src="http://farm9.staticflickr.com/8209/8177177989_b90784263c_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tấn công Bình Xuyên 1955</span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span><br />
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;"><img alt="" id="yiv761034229_x0000_i1178" src="http://farm9.staticflickr.com/8339/8177174407_b134d7cacc_b.jpg" /></span></span></div>
</div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">
</span></span>
<div>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">VNCH tấn công Bình Xuyên 1955</span></span></div>
</div>
<div>
<div>
<span style="color: purple;"><span style="font-size: medium;">Rạp cinéma Al Hambra trước 1975 là rạp Lê Ngọc trên đường Nguyễn Cư
Trinh (gần rạp cải lương Hưng Đạo) – Photo by Howard Sochurek</span></span></div>
</div>
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-2503409641744563242019-09-10T04:41:00.001-07:002019-09-10T04:41:59.850-07:00Nhạc sĩ Song Ngọc và một đời sáng tác<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><a href="https://nhacxua.vn/wp-content/uploads/2018/08/nh-c-si-song-ngoc-2-3167-1539590547.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="" border="0" class=" b-loaded" height="132" src="https://nhacxua.vn/wp-content/uploads/2018/08/nh-c-si-song-ngoc-2-3167-1539590547.jpg" width="200" /></a>Để tạo ra một nét riêng, mỗi một người nghệ sĩ hay thường <br />
dành cho mình một nghệ danh. Thế nhưng, cũng có nhiều nhạc sĩ, với những<br />
lý do riêng, họ có rất nhiều bút danh/nghệ danh. Chính vì vậy, mà không<br />
ít người nghe đã ngạc nhiên khi biết tác giả của một tác phẩm nổi tiếng<br />
này cũng chính là tác giả của một tác phẩm nổi tiếng khác, với hai bút <br />
danh khác nhau.<br /><br />
<a name='more'></a><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/Du8wFmBD2iE" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Song Ngọc và một đời sáng tác<br />
- Cát Linh RFA </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Một trong những người đó, là nhạc sĩ Song Ngọc, hay được biết đến như<br />
nhạc sĩ Hàn Sinh của ‘Xin gọi nhau là cố nhân’, hay Hoàng Ngọc Ân của <br />
‘Định mệnh’, cũng chính là Song Ngọc của ‘Tiễn đưa’, người đầu tiên phổ <br />
thơ của cố thi sĩ Nguyên Sa.<br /><br />
<i>“Người về chiều nay hay đêm mai</i><br /><br />
<i>Người sắp đi hay đã đi rồi</i><br /><br />
<i>Muôn vì hành tinh rung rung</i><br /><br />
<i>Lunh linh thềm ga vắng</i><br /><br />
<i>Hay rượu tàn rung trên môi…” (Tiễn đưa)</i></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/zRVSJNEmpNA" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Khánh Ly – Tiễn Đưa </div><div style="text-align: center;"><br /></div>“Có một người bạn gửi cho tôi một bài thơ của Nguyên Sa. Tôi nhìn bài<br />
thơ đó, thấy hay quá, trong vòng một đêm, tôi phổ nhạc cho bài ‘Tiễn <br />
đưa’. Về sau, nếu tôi không lầm, có thể tôi là người đầu tiên phổ thơ <br />
Nguyên Sa năm đó.”<br /><br />
Năm đó, nhạc sĩ Song Ngọc 19 tuổi, và bài thơ của cố thi sĩ Nguyên Sa có tên là ‘Tiễn biệt’.<br /><br />
Một điều thú vị là khi ấy, cố thi sĩ Nguyên Sa và nhạc sĩ Song Ngọc <br />
có thể nói là ở hai thế hệ, một thầy, một trò, nhưng họ đã gặp nhau qua <br />
một tác phẩm, và cùng tạo ra một tác phẩm khác.<br /><br />
Đối với chàng nhạc sĩ Song Ngọc lúc bấy giờ, ca khúc ‘Tiễn đưa’ là sự<br />
khởi đầu, để sau đó, những bản nhạc trữ tình được tiếp nối ra đời, đánh<br />
dấu cho dòng nhạc Song Ngọc đa dạng, phong phú về giai điệu lẫn thể <br />
loại.<br /><br />
<i>“Bản nhạc này với bản nhạc kia nó khác, vì tính của tôi nó… kỳ <br />
kỳ. Tôi không thích một chỗ, tôi thích cái gì nó lạ hơn. Có những bản <br />
nhạc như Xin gọi nhau cố nhân khác hẳn với Định mệnh…”</i><br /><br />
<i>“Tôi trở về đây lúc đêm vừa lên</i><br /><br />
<i>Giăng mắc trời mưa phố xưa buồn tênh…” (Xin gọi nhau là cố nhân)</i><br /><br />
<div style="text-align: left;"><br /></div></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/ahsn6Y9Ta5c" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Hương Lan – Xin Gọi Nhau Là Cố Nhân</div><div style="text-align: center;"><br /></div>Tuy khác nhau, và tuy là mỗi ca khúc ông dùng một bút danh khác nhau,<br />
thế nhưng tất cả những nhạc phẩm của Song Ngọc đều có một điểm chung, <br />
đó là mỗi một bản nhạc là một kỷ niệm của riêng ông. Mỗi lời ca, giai <br />
điệu đều có liên hệ đến những nơi ông đã đi qua, những người ông đã gặp <br />
trong cuộc đời mình. Tất cả những điều ấy ông gọi là “kỷ niệm của dĩ <br />
vãng”.<br /><br />
Một trong những kỷ niệm ấy là câu chuyện ông gửi vào ca khúc ‘Tình yêu như bóng mây’.<br /><br />
<i>“Rồi mai tôi sẽ xa Đà Lạt </i><br /><br />
<i>Thành phố này xin trả lại cho anh</i><br /><br />
<i>Ngàn thông buồn chiều nay im tiếng</i><br /><br />
<i>Ngôi giáo đường lặng đứng suy tư…” (Tình yêu như bóng mây)</i><br /><br />
<div style="text-align: left;"><br /></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/5I6uSzuAOyA" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Khánh Ly – Tình Yêu Như Bóng Mây</div><div style="text-align: center;"><br /></div>Đà Lạt năm đó theo ký ức của Song Ngọc là vào năm 1971, 1972, khi ông<br />
đang thụ huấn khoá chiến tranh chính trị. Ca khúc ‘Tình yêu như bóng <br />
mây’ được ra đời tại thành phố sương mù, một thành phố mà ông nói rằng <br />
ông đã yêu và để lại một tình yêu không nhỏ.<br /><br />
<i>“Khi đó tôi đi học và ở trọ nhà của thiếu tá, thi sĩ Tô Kiều <br />
Ngân. Tôi viết hai bài, ‘Tình yêu như bóng mây’, và ‘Chẳng làm sao’, phổ<br />
thơ của Phan Khôi. ‘Tình như bóng mây’ có những chi tiết là thật. Ví dụ<br />
như cái nhà thờ mà ‘tôi cuối đầu từ giã Đà lạt ơi’ là nhà thờ Con gà <br />
tại Đà Lạt. Bài này thật sự có nước mắt của Song Ngọc.”</i><br /><br />
Đà Lạt từ ngàn xưa đã được gọi là thành phố mộng mơ, với thông reo, <br />
với sương giăng mờ những con dốc nhỏ. Nếu Đà Lạt trong ca khúc của Lê <br />
Uyên Phương là nơi bắt đầu cho những cuộc tình thì hình ảnh Đà Lạt trong<br />
‘Tình yêu như bóng mây’ của Song Ngọc là nơi mà chỉ một ngày mai nữa <br />
thôi, sẽ là một cuộc chia xa.<br /><br />
Rồi cũng như bao thanh niên thế hệ thời ấy, nhạc sĩ Song Ngọc lên <br />
đường tòng quân, khoác lên mình chiếc áo trận. Và đó cũng là thời gian <br />
mà ông cho ra đời các ca khúc viết về đời lính, về nỗi nhớ của người <br />
trai xa đô thành, xa cố nhân, “vào đời manh áo chiến lúc tuổi còn xanh”<br /><br />
<i>“Khi đi lính tôi 19 tuổi, thì anh Hoài Linh có viết thêm cho tôi <br />
lời của một bài nữa là ‘Chiều thương đô thị’ để tiễn Song Ngọc đi lính.”</i><br /><br />
<i>“Hôm xưa tay nắm tay nhau… anh hỏi tôi rằng:</i><br /><br />
<i>“Những gì trong đời… ta ghi sâu vào tâm tư</i><br /><br />
<i>Không tan theo cùng hư vô</i><br /><br />
<i>Không theo tháng năm phai mờ</i><br /><br />
<i>Tình nào tha thiết anh ơi?”</i><br /><br />
<i>Tình quê hương gợi sâu</i><br /><br />
<i>Tình tôi anh bền lâu…” (Chiều thương đô thị)</i><br /><br />
<div style="text-align: left;"><br /></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/acQoyafavx0" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Băng Châu – Chiều Thương Đô Thị </div><div style="text-align: center;"><br /></div><i>“Năm đó khoảng chừng năm 1961, ngày đó trước ngày tôi đi lính. <br />
Thời gian đó cũng là thời gian chiến tranh, anh Hoài Linh đặt lời cho <br />
‘Chúng mình ba đứa’. Sau đó tôi có viết một bài nữa là bài ‘Một chuyến <br />
bay đêm’.”</i><br /><br />
Dù là ở dòng nhạc trữ tình hay dòng nhạc lính, thì trong những sáng <br />
tác của Song Ngọc đều toát lên một nét đẹp vừa hào phóng, vừa lãng mạn. <br />
Hiện lên trong những ca khúc ấy, là hình ảnh của người nghệ sĩ lãng mạn <br />
mang khí chất oai hùng của một người lính. Ông đã bày tỏ hầu như trọn <br />
vẹn tinh thần của người trai đang ở lứa tuổi đẹp nhất đời người.<br /><br />
Người trai trả nợ tang bồng với núi sông bằng ước mơ bay cao, bay xa bên dãy Ngân Hà, xem chuyện đời nhẹ như những chuyến bay.<br /><br />
<i>“Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền</i><br /><br />
<i>Người trai đi viết câu chuyện Một Chuyến Bay Đêm</i><br /><br />
<i>Cánh Bằng nhẹ mơn trên làn gió</i><br /><br />
<i>Đời ngây thơ xưa lại nhớ, lúc mình còn thơ</i><br /><br />
<i>Nhìn trời cao mà reo mà mơ ước như diều để níu áo Hằng Nga ngồi bên dãy Ngân Hà…” (Một chuyến bay đêm)</i><br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/ZN48i5NxF1s" width="400"></iframe></blockquote>Thanh Thúy – Một Chuyến Bay Đêm<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: left;">Thế rồi, nợ tang bồng của Song Ngọc và của bao người trẻ thời đó gác <br />
lại sau một ngày cuối tháng Tư. Ông rời quê hương, xa hẳn những chuyến <br />
bay đêm và màu áo xanh. Lần từ giã này lâu và xa hơn rất nhiều so với <br />
ngày ông “cúi đầu từ giã Đà Lạt mơ”.</div><div style="text-align: left;">Nhưng có lẽ đã là nghệ sĩ, thì ở bất cứ hoàn cảnh nào, thời điểm, họ <br />
vẫn phải sáng tác. Tình yêu âm nhạc và sáng tác vẫn luôn đong đầy trong <br />
cuộc sống của nhạc sĩ Song Ngọc. Chỉ có rằng, theo thời gian và những <br />
xoay chuyển của cuộc sống, sáng tác của ông có thêm chỗ đứng cho sự mất <br />
mát và thất vọng. Cũng là xa cách, nhưng trong sự chia ly này giờ đây <br />
mang màu sắc của cô độc.</div><div style="text-align: left;"><i>“Khi tôi qua Mỹ năm 75, khoảng thời gian năm 1983, 1984, người <br />
Việt Nam bên đây nam nhiều hơn nữ, nên những chuyện oan kiên trong tình <br />
yêu đầy dẫy. Tôi nhìn thấy nhiều chuyện mất hạnh phúc gia đình hoặc tan <br />
vỡ của các cặp tình nhân. Có lẽ những chuyện đó nó chạy vào tiềm thức <br />
của người sáng tác.”</i></div><div style="text-align: left;">Ca khúc ‘Đàn bà’ nổi tiếng ra đời từ câu chuyện đời của một người bạn của ông, với lời nói:</div><div style="text-align: left;"><i>“Ảnh ngồi buồn và tâm sự với tôi, Song Ngọc à, làm cho tôi một <br />
bài không có đàn bà trong đời tôi. Cùng với những ưu tư của mình đã nhìn<br />
thấy và những hiện trạng bây giờ, tôi về viết bản nhạc đó, và gọi tên <br />
là Đàn bà.”</i></div><div style="text-align: left;"><i>“Đã từ lâu tôi vẫn thường trong bóng đêm.</i><br /><br />
<i>Mang nỗi buồn không biết tên.</i><br /><br />
<i>Tôi đã thầm thề mây hẹn gió.</i><br /><br />
<i>Tôi muốn lánh xa chuyện đời.</i><br /><br />
<i>Tôi muốn quên đi loài người.</i><br /><br />
<i>Tôi ước mơ trong cuộc đời không có đàn bà…” (Đàn bà)</i></div><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/d5JCQXzP6-o" width="400"></iframe></blockquote>Đàn Bà Elvis Phương<br />
<br /><br />
<div style="text-align: left;"><br /></div><div style="text-align: left;">Song Ngọc, người nhạc sĩ tự nhận rằng từ những năm 13 tuổi, ông đã <br />
đam mê những áng văn của Nhất Linh, Khái Hưng. Từ đó mà kỹ thuật dùng từ<br />
và âm hỏi, ngã trong nhạc phẩm của ông ảnh hưởng nhiều của Tự lực văn <br />
đoàn.</div><div style="text-align: left;">Và có lẽ cũng do sự ảnh hưởng ấy mà nhạc của ông vừa có giai điệu bay<br />
bổng, lãng mạn, vừa có ca từ đơn giản, không trưởng giả. Dù là ông viết<br />
về tình ca hay viết cho người lính, các ca khúc đều mang màu sắc riêng <br />
của một thời tuổi trẻ nhiều khát vọng.</div><div style="text-align: left;"><b>Theo RFA</b></div><div style="text-align: left;"><br /></div></div></div>VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-8960014857064415142019-09-10T04:31:00.002-07:002019-09-10T04:31:39.862-07:00Ca sĩ Lệ Thanh -một thời rồi rơi vào quên lãng<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s1600/LeThanh2.PNG" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="189" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s200/LeThanh2.PNG" width="200" /></a><span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Vào những thập niên 60 thời còn phòng trà Anh Vũ, Kim Sơn, Hòa Bình ở SG đêm nào cũng có mặt người thư sinh Đỗ Lễ rất yêu tiếng hát của nữ ca sĩ Lệ Thanh. Một ca sĩ có bàn tay không mấy đẹp với sắc vóc trung bình nhưng giọng ca nồng nàn với những nốt vuốt độc đáo mà hình như cho tới bây giờ chưa có người thay thế. Có người cho rằng tiếng hát ca sĩ Xuân Thu hơi giông giống Lệ Thanh, nhưng chỉ giống ở phần láy âm.</span><br /><br />
<a name='more'></a><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">NHạc sĩ Đỗ Lễ đã để lòng mình mở rộng đón tiếng hát Lệ Thanh đi sâu vào cõi thầm kín nhất của tình si.Từ tiếng ca chất chứa nỗi lòng tan tác bởi chia ly của người nữ ca sĩ tài hoa này đã dẫn Đỗ Lễ vào bến si mê. Yêu giọng ca, yêu cả con người. khoảng năm 1963 - 1964 cũng là lúc Lệ Thanh lên xe hoa với một người khác. Trước tin này, Đỗ Lễ thất điên bát đảo trong tâm hồn. Anh thường trực tìm đến men rượu để chia sầu nhạc phẩm "Sang Ngang" ra đời trong trạng thái đó với tấm lòng tan nát, ôm mối tình của hai con đường song song không bao giờ gặp nhau.</span><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><div class="separator" style="clear: both; text-align: center;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s1600/LeThanh2.PNG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><br /></a></div><blockquote><iframe allowfullscreen="true" allowtransparency="true" frameborder="0" height="280" scrolling="no" src="https://www.facebook.com/plugins/video.php?href=https%3A%2F%2Fwww.facebook.com%2Fvong.ngayxanh%2Fvideos%2F1626346917384560%2F&show_text=0&width=500" style="border: none; overflow: hidden;" width="500"></iframe></blockquote>Lệ Thanh với giọng ca trìu mến vào thập niên 60<br />
Bích Huyền giới thiệu <br />
<br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;"> </span><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: left;"><span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Sự nghiệp ca hát của nàng tuy chỉ vỏn vẹn có khoảng 10 năm kéo dài từ <br />
năm 1955 cho đến khoảng năm 1965, nhưng nàng đã chinh phục được trọn vẹn<br />
cảm tình của khán thính giả đương thời. Nàng và Thanh Thuý là 2 ngôi <br />
sao ăn khách nhất của các phòng trà và đại nhạc hội, có nguy cơ lấn át <br />
các bậc đàn chị như Thái Thanh, Thuý Nga, Ánh Tuyết. <br />
<br />
Nàng có một chất giọng nghẹt mũi thật đặc biệt, phát ra những âm thanh <br />
tựa như người bị nghẹt mũi mà giọng vẫn vang lộng và chắc nịch mê hoặc <br />
lòng người. Phong cách trình bày bản nhạc của nàng cũng đặc biệt không <br />
kém: nàng không hát liên tục một câu hát mà hay chia câu hát ra làm hai đoạn để ngừng và láy ở giữa câu rồi mới tiếp tục hát cho đến hết câu. Nàng còn láy qua láy lại tiếng cuối của câu hát, tạo nên cảm giác mới lạ cho nhạc phẩm được trình bày. <br />
<br />
Đang lúc danh vọng lẫy lừng như vậy, nàng bỗng nhiên bỏ nghiệp ca hát và đi lấy chồng, để lại nhiều nuối tiếc trong lòng khách mộ điệu. Từ khi nàng giã từ sân khấu, có nhiều ca sĩ đã bắt chước cách hát <br />
đặc biệt của nàng để quyến rũ thính giả như Hà Thanh, Xuân Thu, hoặc <br />
Ngọc Lan tại hải ngoại sau này. <br />
<br />
Ngày 20 tháng 9 năm 1980, nàng có trở lại sân khấu một lần duy nhất <br />
trong buổi ra mắt các sáng tác của nhạc sĩ Vy Hùng tại Montreal. Sau đó,<br />
nàng có cho thu âm một nhạc phẩm của Vy Hùng để làm kỷ niệm và sau đó <br />
được phát hành ra băng nhạc...."</span></div></div><hr /><b><span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Tiếng Hát Lệ Thanh</span></b><br />
<br />
<br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Đây là một giọng hát có âm lượng vang lộng và một âm <br />
sắc thật ngọt ngào. Cô được đào tạo bởi nhạc sĩ Hùng Lân chung một lò <br />
với Ngọc Loan và Thu Hà. Cuộc đời đi hát của cô không xảy ra một điều tiếng điếm nhục nào dù vào những năm từ 1958 cho tới 1963, cô nổi tiếng như cồn. Cuộc đời của một nghệ sĩ nổi tiếng thường<br />
thu hút những cái nhìn xoi bói và những cặp mắt tò mò của những thứ ký <br />
giả đói tin, sẵn sàng khai thác tỳ vết cùng các bí ẩn đời tư của những <br />
người được quần chúng ái mộ, trong số đó có Lệ Thanh. Nhưng các ký giả <br />
không thể tìm được ở Lệ Thanh những gì họ sẵn sàng khai thác và làm rùm <br />
beng để khuấy động dư luận quần chúng được. Bởi cô ngoan hiền quá, luôn <br />
tránh né đám đông tối đa, không thích tuyên bố vung vít trên báo chí. <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Trong các nữ nghệ sĩ nổi danh, Lệ Thanh là kẻ<br />
độc nhất không thích đăng ảnh trên báo chí. Cô bảo là tại mình không ăn<br />
ảnh. Nhưng đó chỉ là một cách nói thôi. Có lần Trung Tâm Điện Ảnh của <br />
Bộ Thông Tin có quay một phim tài liệu về sinh hoạt các phòng trà. Lệ <br />
Thanh không bằng lòng cái cảnh mà cô hát bài “Tiễn Em” của Phạm Duy trong phòng trà Anh Vũ được đưa lên màn ảnh. Nhưng cô buồn rầu bảo: <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">- Giá họ quay cảnh đó bằng cách chỉ trình bày cái bóng dáng cùng tiếng hát của Lệ Thanh thôi thì hay hơn là cận ảnh khuôn mặt của Lệ Thanh. <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Tuy không thích đăng ảnh trên báo chí và <br />
không thích xuất hiện trên màn ảnh, nhưng Lệ Thanh vẫn xuất hiện trên <br />
sân khấu phòng trà hằng đêm và xuất hiện trên sân khấu Đại nhạc hội lai <br />
rai. Cô khá sáng trên sân khấu. Dù không đẹp lắm, dù không có nhiều nét <br />
hài hòa trên khuôn mặt, nhưng đây là một nhan sắc có thể trưng bày được.<br />
Đã vậy cái vẻ thông minh ngoan hiền ở nụ cười thùy mị, ở cái nhìn thẳng<br />
thắn, ở cung cách yểu điệu tạo cho cô một vẻ đài trang đặc biệt. Trên <br />
sân khấu, Lệ Thanh trang điểm tuy phơn phớt dịu nhẹ mà vẫn không bị ánh <br />
đèn lấn át hoặc nuốt chửng. Không khi nào Lệ Thanh mặc áo hoa hòe hoa <br />
sói. Thường thì cô mặc một màu thuần nhất, nhưng là màu tái và màu <br />
nguội: hường tái, vàng nâu, xanh pha chút xám bạc như lá liễu, lục pha <br />
chút nâu bạc như vỏ trái táo ... Nếu mặc áo thêu hoặc áo in hoa thì hoa <br />
phải nhỏ cỡ như hoa linh lan, hoa ti gôn, hoa hường tiểu muội, nhưng <br />
chấm hoa phải rời xa chứ không chen khít vào nhau. Lệ Thanh tuy là ca <br />
sĩ, nhưng cô bám chặt vào hình ảnh một cô nữ sinh thơ mộng cho nhân dáng<br />
của mình. <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Giọng ca Lệ Thanh nghẹt mũi. Chính ra ở ngoài đời, <br />
giọng nói cô cũng nghẹt mũi như vậy. Có người bảo rằng không phải Lệ <br />
Thanh có chứng thịt trong lỗ mũi mà là trong mũi cô có thứ nấm làm cho <br />
nước mũi cứ rịn mãi không thôi. Ý là giọng nghẹt mũi như thế mà tiếng cô vẫn sang sảng và chắc nịch. Lệ Thanh không điệu đà õng ẹo ở nhân dáng, nhưng khi hát, giọng cô điệu và ẹo khủng khiếp. Cô không cần lắc lư mình xà uốn khúc trong khi hát,<br />
cô chỉ cầm khăn mu-xoa và đứng cứng ngắc như trời trồng trước máy vi <br />
âm. Rồi giọng cô cất lên quằn quại như rắn trườn, quấn quít như một chùm<br />
lải đũa. Bất cứ lúc nào cô cũng có thể uốn éo lươn lẹo một nốt nhạc. Cô láy từng tiếng hát ở cuối câu hát bất chấp cái nhăn nhó của tác giả bài hát. Đã vậy cô ưa chẻ từng câu hát,<br />
chỗ không phải ngừng mà cô ngừng để rồi đấp nhịp qua chỗ khác lung <br />
tung. Bởi cô chơi fantasie một cách bừa bãi như thế nên ý nhạc sai lệch <br />
hẳn đi. Lệ Thanh có chuỗi ngân cũng rập rờn óng ả. Nhưng cô không ngân <br />
liền được mà phải kéo một hơi khá dài để lấy trớn. <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Dù sao, Lệ Thanh cũng đã làm cho những bản sau đây trở thành nổi tiếng như:<br />
“Tiễn Em” của Phạm Duy, “Chiều Mưa Biên Giới” và “Sắc Hoa Màu Nhớ” của <br />
Nguyễn Văn Đông, “ Gặp Nhau” và “Tà Áo Cưới” của Hoàng Thi Thơ. Ngoài ra<br />
cô hát bài “Tà Áo Xanh” của Đoàn Chuẩn và Từ Linh, bài “Gợi Giấc Mơ <br />
Xưa” của Lê Hoàng Long, bài “Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím” ,“Tà Áo <br />
Xanh” đều truyền cảm. <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Trong khoảng thời gian nổi danh, cũng như Thanh Thúy và Duy Khánh, Lệ Thanh hát <br />
vào dĩa nhiều lắm. Đang lúc danh vọng lừng lẫy, Lệ Thanh bỏ đi lấy <br />
chồng. Cô chọn hạnh phúc gia đình và thật tâm xa lánh ca trường nhạc <br />
giới, không hề nuối tiếc danh vọng phù phiếm. <br />
<br />
</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;"><i>Hồ Trường An </i></span><br />
<br />
<br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">(trích Theo Chân Những Tiếng Hát" Tổ Hợp Miền Đông Hoa Kỳ xuất bản 1989)<br />
<br />
<br />
</span><br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/2FXJNpfLr4o" width="500"></iframe></blockquote><span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;"><br />
Tiếng hát Lệ Thanh - 1</span><br /><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">*<br />* *</span></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/zqIIe78quHw" width="500"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Tiếng hát Lệ Thanh - (2)</div><div style="text-align: center;">*<br /><br />
* *<br /><br />
<blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/vxWRzaDkbZo" width="500"></iframe></blockquote>Giọng Ca Vàng Bị Quên Lãng - Tiếng Hát Lệ Thanh.<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: left;">* List ca khúc Lệ Thanh thu âm pre 1975 :<br />01. Nỗi Buồn Ngày Tháng Cũ<br />02. Cánh Thiệp Đầu Xuân<br />03. Duyên Kiếp<br />04. Bài Thơ Hoa Đào<br />05. Nhớ Một Chiều Xuân<br />06. Tiếng Hát Học Trò<br />07. Hoa Nở Về Đêm<br />08. Ai Lên Xứ Hoa Đào<br />09. Đôi Mắt Người Thương<br />10. Không Bao Giờ Ngăn Cách<br />11. Anh Cho Em Mùa Xuân<br />12. Nhìn Những Mùa Thu Đi<br />3. Cung Thương Ngày Cũ<br />14. Tà Áo Xanh<br />15. Nhớ Mùa Hoa Tím<br />16. Gợi Giấc Mơ Xưa<br />17. Tôi Sẽ Đưa Em Về<br />18. Cánh Hoa Xuân<br />19. Đêm Tái Ngộ<br />20. Ngày Mai Người Đi<br />21. Rồi Một Ngày<br />22. Đã Mấy Thu Rồi<br />23. Nếu Vắng Anh<br />24. Lá Thư Gửi Mẹ </div></div></div>VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-38671554191797157952019-09-10T04:26:00.001-07:002019-09-10T04:26:57.229-07:00Nhạc sĩ Lam Phương<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><h1><a href="https://image.anninhthudo.vn/w700/uploaded/123/2015_09_03/lam-phuong.jpg" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="ảnh 1" border="0" height="150" src="https://image.anninhthudo.vn/w700/uploaded/123/2015_09_03/lam-phuong.jpg" width="200" /></a></h1>Trong mục này kỳ trước, chương trình về cố nhạc sĩ Trúc Phương, nhà báo Nguyễn Đình Toàn có đề cập đến một tên tuổi khác nữa, người miền Nam, là nhạc sĩ Lam Phương. Theo ông, nếu lời ca của Trúc Phương làm nên cái quyến rũ thì âm hưởng của vọng cổ Nam phần là cái duyên thầm trong nhạc Lam Phương. <br /><br />
<br /><br />
<a name='more'></a><br /><br />
Vào năm 1952, khi chưa mang tên là Lam Phương, cậu học trò Lâm Đình<br />
Phùng mới 15 tuổi đang theo học trường Les Lauriers tại Saigon, <br />
đã bạo dạn viết nhạc tình - sáng tác đầu tay là bài “Chiều <br />
thu ấy”. Qua năm sau, sáng tác thứ hai mang tựa đề “Trăng thanh bình” <br />
phát trên làn sóng điện, được nhiều người ưa thích ngay.<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/spAtGerVIEM" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Chiều Thu Ấy - Sĩ Phú </div><div style="text-align: center;">*</div><div style="text-align: center;"><img height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhx3nqQ_bfxb0mLS8H4GqFlAgR2FD5EaNQOxq70WVq72sBIHkBI3PhuTHksWR3_E64YmdXpXalgi_pakZPbQc3WwxOnB6y39g_sE2tY5qXGIcjMb65c8FudKv1j0DKK620r4oXo5Q4Tm2s/s400/Trang+thanh+binh+%2528+Lam+Phuong%2529.jpg" width="293" /> </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/oR0UDF1H3a4" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">TRĂNG THANH BÌNH | Nhạc Sĩ: Lam Phương | HỢP CA | ASIA </div><br /><br />
Đến năm 54 thì với “Khúc ca ngày mùa”, có thể nói là Lam Phương đã trở <br />
nên “hoàng tử của tân nhạc Việt Nam”. Theo nhà văn Duyên Anh thì Lam <br />
Phương chính là người đã phát động phong trào hát và nghe tân <br />
nhạc ở miền Nam. Từ trường học, ở những liên hoan mừng Xuân, <br />
hay ngày hè tạm biệt, cây lục huyền cầm đã lấn lướt cây ngũ <br />
huyền cầm của cổ nhạc.<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhc6VSPj8y-l8cIWT0YDy12oWNJbKwSAPS_O53hg7uXe8X5O-OHWqVjlaCr_R1GyU-s21pYZs5ewl7Q9VpFc4W9t5xhWdyf1DsZ1Gf5DQ2hczIGwuleTaZYaGvPtHOlWiPn8SH5J9-XPsI/s400/Khuc+ca+ngay+mua+%2528Lam+Phuong%2529.jpg" width="306" /> </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/Y1wmqx5Xjls" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Hoàng Oanh | Khúc Ca Ngày Mùa | Lam Phương<br />
</div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;"><br /></div><br /><br />
<a href="https://www.rfa.org/vietnamese/binhluan/music-lamphuong-20040924.html/LamPhuong-test.jpg" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="LamPhuong-test.jpg" border="0" height="" src="https://www.rfa.org/vietnamese/binhluan/music-lamphuong-20040924.html/LamPhuong-test.jpg" title="LamPhuong-test.jpg" width="" /></a><br />
Nhà báo Vũ Ánh thì viết về Lam Phương là: Con số 40 năm chưa <br />
thể nói hết được con đường mà Lam Phương đã đóng góp cho nền <br />
tân nhạc Việt Nam, những đóng góp thể hiện rõ ràng tấm lòng <br />
và cái chất lãng mạn đặc thù của người miền Nam. Tới nay, Lam<br />
Phương đã có trên hai trăm nhạc bản.<br />
<br /><br />
Cuộc đời khởi đi từ sự nghèo khó - cha bỏ đi theo tiếng gọi <br />
của con tim, để lại hai mẹ con cơ cực - lớn lên thì trải qua <br />
thời chiến, rồi trôi nổi ra hải ngoại, cộng với niềm chua chát<br />
của riêng mình về tình yêu: cái “vốn liếng sống” ấy cùng với<br />
những cảnh đời mà Lam Phương ghi nhận chung quanh, là nguồn cảm<br />
xúc phong phú cho người nhạc sĩ này sáng tác:<br />
<br /><br />
Hoàn cảnh cùng cực vào một đêm mưa năm 1954, anh nói lên qua bài “Kiếp nghèo”<br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;"><img alt="Image result for KiêÌp ngheÌo, Lam PhÆ°Æ¡ng" height="320" src="https://hopamviet.vn/assets/images/sheets/Kiep_ngheo_(Lam_Phuong)_1.jpg" width="256" /> </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/7jWce4_qXgQ" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Hoàng Oanh | Kiếp Nghèo | Lam Phương <br />
</div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;"><br /></div>Thuở miền Nam an bình, Lam Phương ca ngợi đất nước với các bài <br />
như “Trăng thanh bình”, “Khúc ca ngày mùa”, “Chiều tàn”, ... Cuộc<br />
di cư năm 1954 gây nên xúc cảm cho anh viết các bản “Chuyến đò <br />
vỹ tuyến”, “Nhạc rừng khuya”, “Đoàn người lữ thứ”, “Nắng đẹp <br />
miền Nam”<br />
<br /><br />
“Nắng đẹp miền Nam” lời của Hồ Đình Phương, quý vị đang nghe Thanh Tuyền ca …<br /><br />
<div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;"><img alt="Image result for NÄÌng ÄeÌ£p miêÌn Nam, Lam PhÆ°Æ¡ng" src="http://tannhac.net/asset/uploads/2018/11/1542985913_831_T%E1%BB%9D-nh%E1%BA%A1c-b%C3%A0i-N%E1%BA%AFng-%C4%90%E1%BA%B9p-Mi%E1%BB%81n-Nam-%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-ph%C3%A1t-h%C3%A0nh-m%E1%BB%9Bi-sau-60-n%C4%83m-%E2%80%93-T%C3%A2n-nh%E1%BA%A1c-Vi%E1%BB%87t-Nam.jpg" height="320" width="240" /> </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/Evgczdr5bz8" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Nắng đẹp miền Nam (Lam Phương) - Phương Dung<br />
</div><br /><br />
Lòng thương yêu mẹ, Lam Phương nói lên trong bài “Đèn khuya” viết<br />
vào năm 1958, cũng là năm mà anh nhập ngũ, phục vụ trong ngành <br />
Tâm Lý Chiến, biệt khu thủ đô. Cảm thông đời lính, Lam Phương <br />
viết “Tình anh lính chiến”, “Chiều hành quân”, “Đêm dài chiến <br />
tuyến”, “Buồn chi em ơi”, “Biết đến bao giờ”, v.v...<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/lcls1rxNDdQ" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Chiều Hành Quân - Túy Hồng </div><br /><br />
Hết thời hạn quân dịch năm sau đó, anh tiếp tục sinh hoạt với <br />
các ban nhạc đài Saigon, đài Quân Đội. Bản “Bức tâm thư” được <br />
dùng làm đài hiệu cho chương trình Gia Binh bắt đầu lúc 6 giờ <br />
sáng mỗi ngày trên đài Quân Đội, ở miền Nam hồi đó.<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/9UT-K2NsacY" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Phương Dung - Bức Tâm Thư<br />
</div>Lam Phương cũng cộng tác với ban kịch “Sống” của Tuý Hồng, rồi kết hôn với nữ kịch sĩ này vào cuối thập niên 60.<br />
<br /><br />
Đề tài Tình Yêu trải dài qua những nhạc bản như “Duyên kiếp”, <br />
“Trăm nhớ ngàn thương”, “Thành phố buồn”, “Tình nghĩa đôi ta chỉ<br />
thế thôi”, “Buồn không em”, “Thu sầu”, “Trên đỉnh đau thương”, v. <br />
v...<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/5Gjc1WXQGxQ" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Duyên Kiếp - Lam Phương - Bạch Yến </div>Bằng lời ca bình dị nhưng không kém lãng mạn, Lam Phương đã chiếm được lòng mến yêu của đông đảo thính giả.<br />
<br /><br />
Biến cố 30 tháng Tư 1975 xảy tới, Lam Phương qua Mỹ tỵ nạn, sau đó sang Pháp, rồi lại trở qua Mỹ, ở Quận Cam.<br />
<br /><br />
Ra hải ngoại, Lam Phương tiếp tục viết nhạc, nhớ về đất mẹ bên<br />
kia bờ Thái Bình Dương qua các bản “Vĩnh biệt Saigon”, “Đường về <br />
quê hương”, “Kiếp phiêu bồng”, ... Dòng nhạc Lam Phương chuyển đổi, <br />
đối tượng của anh bây giờ mở rộng hơn, các nhạc phẩm ra đời vào thời <br />
gian này khá đặc sắc như “Cho em quên tuổi ngọc” được viết cả sang <br />
tiếng Pháp và do Bạch Yến trình bày.<br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/9177QXBuPww" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Đường về quê hương (Lam Phương) Hương Lan </div><br /><br />
Lam Phương bảo lãnh Túy Hồng sang đoàn tụ nhưng không lâu sau thì cuộc <br />
hôn nhân này đổ vỡ. Tâm sự đắng cay của anh hiện rõ nét qua các ca khúc <br />
“Tình đau”, “Tình vẫn chưa yên”, “Mưa lệ”, “Cỏ úa”, “Lầm” …<br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/E3ckrpHWszs" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Lầm - Elvis Phương<br />
</div>Sau những năm dài đau khổ vì tình không trọn vẹn, Lam Phương đã <br />
tìm lại được niềm vui sống. Anh tỏ bày hạnh phúc qua “Bài <br />
Tango cho em” chan chứa tin yêu. Mọi người đều mừng cho người <br />
nhạc sĩ chân thành này, nhưng vào tháng Ba năm 1999 lại nghe tin <br />
là anh bị đứt mạch máu não, tê liệt nửa người. Một lần nữa <br />
trong đời, anh lại đang phấn đấu với nghịch cảnh.<br />
<br /><br />
Nay, với dấu hiệu bệnh thuyên giảm, Lam Phương mong rồi ra, sẽ được bác <br />
sĩ cho phép làm công việc mà anh hằng yêu thích, là viết nhạc trở lại. <br />
Trong khi giới yêu nhạc Lam Phương còn phải chờ đợi nhạc phẩm mới của <br />
anh, thì có tin là trung tuần tháng tới, họ có thể gặp mặt anh trong một<br />
chương trình âm nhạc đặc biệt, tổ chức tại vùng Hoa Thịnh Đốn. Tuy chưa<br />
khỏe nhiều nhưng Lam Phương cũng cố gắng tới để gặp gỡ những người <br />
thương mến anh.<br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="230" src="https://www.youtube.com/embed/SzdgAa82czI" width="400"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Như giấc chiêm bao - Lam Phương - Ngọc Lan </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Trong âm thanh ca khúc “Như giấc chiêm bao” qua giọng hát Gia Huy, Thy <br />
Nga xin kết thúc chương trình buổi nay … chào tạm biệt quý thính giả và <br />
các bạn.<br /><br />
<b> ©<br />
2004 Radio Free Asia</b><br /><br />
<div style="text-align: center;">*<br /><br />
* *</div></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/sArNaRUFzLk" width="500"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Nhạc sĩ Lam Phương<br />
- Thy Nga Rfa</div><div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: left;"><b>VongNgayXanh sưu tập hình ảnh và video </b></div></div>VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-47254109872890036782019-09-10T04:20:00.002-07:002019-09-10T04:20:45.036-07:00Ca khúc “Ngày Xưa Hoàng Thị” và những mối tình học trò khó quên<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on"><a href="https://s1.qwant.com/thumbr/0x0/3/8/9d59ff079b067b88726c8077126616c4fe5aa6b7e022ee14ffe4d593f064a1/DiemXuaCD004-1.jpg?u=http%3A%2F%2F3.bp.blogspot.com%2F-0LNB5BoAnfs%2FVJfjil6E4uI%2FAAAAAAAAQmk%2FQpXMlmx2g_U%2Fs1600%2FDiemXuaCD004-1.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="99" src="https://s1.qwant.com/thumbr/0x0/3/8/9d59ff079b067b88726c8077126616c4fe5aa6b7e022ee14ffe4d593f064a1/DiemXuaCD004-1.jpg?u=http%3A%2F%2F3.bp.blogspot.com%2F-0LNB5BoAnfs%2FVJfjil6E4uI%2FAAAAAAAAQmk%2FQpXMlmx2g_U%2Fs1600%2FDiemXuaCD004-1.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="200" /></a>Giới trẻ (và ngay cả giới già) ngày trước chắc không mấy ai không <br />
biết đến 2 bài thơ đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc tuyệt vời là bài <br />
Động Hoa Vàng và Ngày Xưa Hoàng Thị của thi sĩ Phạm Thiên Thư.<br /><br />
Người thi sĩ đã vẽ nên trong tâm tưởng chúng tôi ngày ấy cả một động <br />
hoa vàng rực rỡ, có cô Hoàng Thị Ngọ đội nón lá mặc áo dài trắng, vẫn <br />
đẹp ngây thơ như chưa hề có hơn nửa thế kỷ đã trôi qua.<br /><br />
<a name='more'></a><br /><br />
Và dĩ nhiên có <br />
cả hình ảnh của anh học trò đệ tam Phạm Kim Long (tên thật của thi sĩ <br />
Phạm Thiên Thư) kiên trì<i> “em tan trường về anh theo Ngọ về”</i> <br />
suốt cả một năm học. Thời đó các nam sinh Trung học theo các nữ sinh <br />
bằng một khoảng cách rất xa, cả hai, ba chục thước. Thảng nhiên hoặc vô <br />
tình hay cố ý, nàng quay lại nhìn, chàng bối rối cúi xuống giả vờ cột <br />
dây giày hay giả vờ cúi xuống lượm sách vở tránh ánh mắt ngây thơ có pha<br />
chút tò mò, tinh nghịch của nàng. Và như vậy tình yêu dù đơn phương hay<br />
song phương, nếu không có duyên nợ vợ chồng, thì suốt đời vẫn là một <br />
tình yêu trong trắng tinh khôi.<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="320" src="https://i.imgur.com/NJ72o0o.jpg" width="249" /> </div><div style="text-align: center;"><br /></div>Theo lời thi sĩ thì bởi vì không có cơ hội liên lạc với người xưa (bà<br />
Hoàng Thị Ngọ đã định cư tại Orange County, California) nên hình ảnh cô<br />
Ngọ xinh tươi ở tuổi đẹp nhất đời người mãi mãi còn nguyên vẹn trong <br />
ông.<br /><br />
Cũng giống như chị em Thúy Kiều, Thúy Vân “mười phân vẹn mười” trong <br />
truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du, cô Hoàng Thị Ngọ có cô em gái tên<br />
Hoàng Thị Thân, kém chị 2 tuổi, cũng đẹp như chị nhưng anh thanh niên <br />
Phạm Kim Long không dám “thả mồi bắt bóng” nên cho đến bây giờ và mãi <br />
mãi chỉ có mỗi một bài thơ “Ngày xưa Hoàng Thị” được Phạm Duy phổ nhạc <br />
với câu hát nhiều thế hệ học sinh, sinh viên thuộc nằm lòng:<i> “em tan trường về anh theo Ngọ về”.</i><br /><br />
<div style="text-align: center;"><br /></div><div style="text-align: center;"><i><img height="255" src="https://s2.qwant.com/thumbr/0x0/e/1/38d226a0a6e20192d844eda3db027a4a63855b21af243a6422a82000876d7b/ngay-xua-hoang-thi-0-pham-duy-pham-thien-thu-amnhacmiennam.blogspot.com-dongnhacxua.com_.jpg?u=http%3A%2F%2Fwww.dongnhacxua.com%2Fnon-wp%2Fuploads%2Fngay-xua-hoang-thi-0-pham-duy-pham-thien-thu-amnhacmiennam.blogspot.com-dongnhacxua.com_.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="400" /> </i></div><div style="text-align: center;"><i><img height="255" src="https://s2.qwant.com/thumbr/0x0/f/e/f07d403c2cf42597ea4e290a8f32ff5de4d4fbb04ac83aa4d9fa5105c63e8f/ngay-xua-hoang-thi-1-pham-duy-pham-thien-thu-amnhacmiennam.blogspot.com-dongnhacxua.com_.jpg?u=http%3A%2F%2Fwww.dongnhacxua.com%2Fnon-wp%2Fuploads%2Fngay-xua-hoang-thi-1-pham-duy-pham-thien-thu-amnhacmiennam.blogspot.com-dongnhacxua.com_.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="400" /> </i></div></div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/W6aD4mB_aKI" width="500"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Thái Thanh – Ngày Xưa Hoàng Thị</div><div style="text-align: center;"><br /></div>Năm tháng trôi qua rất nhiều thế hệ sinh ra, lớn lên, trưởng thành <br />
rồi đi ra khỏi cuộc đời, con số thanh niên mới lớn theo chân người trong<br />
mộng chắc phải là cấp số nhân của cả hai bàn tay lẫn hai bàn chân cộng <br />
lại, nhưng chỉ có mỗi một Phạm Thiên Thư, mỗi một Hoàng Thị Ngọ, nên <br />
chưa và có lẽ sẽ chẳng bao giờ có “Ngày xưa Ngô Thị “, “Ngày xưa Bùi <br />
Thị”, “Ngày xưa Nguyễn Thị”… với “anh theo Thủy về, anh theo Loan về, <br />
hay anh theo Trân về…”, mặc dù thế hệ hậu bối của ông còn si tình hơn, <br />
lì lợm hơn theo gót các bóng hồng còn “dữ” hơn ông…<br /><br />
Tôi còn nhớ mãi kỷ niệm một buổi chiều đang chờ nàng ở trường Trưng <br />
Vương thì bỗng có ai đó vỗ vai, quay qua thì thấy bộ mặt nham nhở của <br />
thằng bạn học cũng vác cây si đến đó. Lần đó, tôi may mắn hơn hắn là tôi<br />
đến để đi cùng nàng, còn hắn chỉ mới ở “first step” là “đi theo” thôi. <br />
Đầu thập niên 80, tình cờ gặp lại hắn khi đang đạp cyclo, hai thằng kéo <br />
ra ra quán hàn huyên chuyện cũ thì mới biết hắn đi chậm nhưng đến đích <br />
trước tôi, người con gái hắn đi theo ngày xưa giờ là hiền thê của hắn đã<br />
sinh cho hắn 2 đứa con dễ thương như mẹ.<br /><br />
Cũng qua vợ chồng hắn tôi mới biết nàng của tôi đã vượt biên và… mất <br />
tích năm 79! Những cuộc tình thời học trò thường dễ tàn phai, nàng và <br />
tôi đã xa nhau chỉ sau hơn năm quen biết, thế nhưng nghe tin ấy tôi <br />
không khỏi bàng hoàng…<br /><br />
<i>Tàn mùa đông vào chùa bỡ ngỡ</i><br /><br />
<i>Tiễn đưa em trong áo quan này</i><br /><br />
<i>Từng cội hoa trầm lặng thương nhớ</i><br /><br />
<i>Tóc em xưa tơ óng như mây</i><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><i> </i><img height="320" src="https://s2.qwant.com/thumbr/0x0/d/8/e2cb98b920c3282d0929bf3d09d82a491320e6710dc4df9a0d0788560d643a/%2B%25281%2529.jpg?u=https%3A%2F%2F2.bp.blogspot.com%2F-EdKIGPtIYgU%2FV2KhW7ofchI%2FAAAAAAAANpk%2Fe02efW_IlDYLl9jV1d6HnFav36e2XVJegCLcB%2Fs1600%2F%252B%2525281%252529.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="320" /> </div><div style="text-align: center;"><img height="400" src="https://s2.qwant.com/thumbr/0x0/5/a/a60e36dcd9764e5007ac7f4f0cb9641557eb9609894faa9bdbc1b5e8b41fea/Em_di_le_chua_nay_2jpg.jpg?u=https%3A%2F%2Fhopamviet.vn%2Fassets%2Fimages%2Fsheets%2FEm_di_le_chua_nay_2jpg.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="307" /> </div><div style="text-align: center;"><blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/wElMo8mmCaM" width="500"></iframe></blockquote></div><div style="text-align: center;">Em Lễ Chùa Này - Lệ Thu<br />
</div><div style="text-align: center;"><br /></div>(Bài thơ Em Lễ Chùa Này của Phạm Thiên Thư – cũng được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc)<br /><br />
Chúng tôi cũng hay lên chùa, lễ Phật thì ít mà kiếm chỗ yên tĩnh âu <br />
yếm nhau thì nhiều (nam mô a di đà phật). Nhưng người con gái trong bài <br />
hát còn có nấm mộ, còn em thì không có chỗ an nghỉ nào để tôi đến thắp <br />
một nén hương lòng tưởng nhớ mối tình xưa…<br /><br />
Hai bài thơ “Động Hoa Vàng” và “Ngày Xưa Hoàng Thị” được phổ nhạc bởi<br />
Pham Duy. Cả thi sĩ và nhạc sĩ đều rung động khi sáng tác, đều gởi cả <br />
tim óc và tấm lòng vào tác phẩm nên không ai ngạc nhiên khi bài “Ngày <br />
Xưa Hoàng Thị” thuộc loại bài hát “sống lâu” và có thể là “bất diệt”, <br />
được rất nhiều ca sĩ hát. Nhưng thi sĩ cho biết ông nghĩ là Thái Thanh <br />
diễn tả hay nhất, nói lên được mối tình si của ông với cô Hoàng Thị Ngọ.<br />
Có lẽ vì Thái Thanh cũng trạc tuổi với Phạm Thiên Thư. Khi người ta <br />
sống cùng thời, cùng vị trí địa lý, thì người ta thông cảm nhau hơn. Và <br />
biết đâu khi diễn tả “Ngày xưa Hoàng Thị”, Thái Thanh không chỉ hát vì <br />
nghề nghiệp mà bà còn thả hồn về thời mới lớn của chính mình, về những <br />
cây si đã theo bà đến mòn cả giày dép?<br /><br />
Và vì vậy trong bầy con tinh thần khá đông của Phạm Thiên Thư, từ <br />
thơ, văn, đến biên khảo, từ tình yêu đến tôn giáo, thế hệ hậu sinh chúng<br />
tôi vẫn thích tập thơ Động Hoa Vàng và bài thơ Ngày Xưa Hoàng Thị nhất.<br /><br />
…<br /><br />
<i>Em từ rửa mặt chân như</i><br /><br />
<i>Nghiêng soi hạt nước mời hư không về</i><br /><br />
<i>Thâu hương hiện kính bồ đề</i><br /><br />
<i>Phấn son chìm lắng hạt mê luân hồi</i><br /><br />
<i>Ta về rũ áo mây trôi</i><br /><br />
<i>Gối trăng đánh giấc bên đồi dạ lan</i><br /><br />
<i>Rằng xưa có gã từ quan</i><br /><br />
<i>Lên non tìm động hoa vàng ngủ say</i><br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded" height="388" src="https://i.imgur.com/tG2SBcv.jpg" width="400" /><br /><br />
<br /></div><div style="text-align: center;"><img height="255" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEg01BUx-cRvYaDzCXLfOStWWSPNI7o4x1UTo4L4AmSRG49JcmmETm-wlOLY7r3VIhMas18qicxhC-ob8CCllXk-fFBXPbgjzkyFnrC2xk8IvXUKAgytLYXXcOz4HdHhy_pmBA0lG0i3HoJM/s400/Dua+Em+Tim+Dong+Hoa+Vang+%2528Pham+Duy-Pham+Thien+Thu%2529+%2528TGGBQ-MH-1%2529+Outside.jpg" width="400" /><br /><br />
<br /><br />
<img height="255" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh5slkC22uTBwx3VB3w6dYij5qIoeMZ6uVJiU-nOCGxr6_FRFO8zcRY0MN7mPDiqMPZjCuCGTsJhLFBzYzSzPR1Wxt0Wf6tp5wPCr-i_VIWj1SqsScq1FS58tgU8EPfNm6y1fDb2iWo160a/s400/Dua+Em+Tim+Dong+Hoa+Vang+%2528Pham+Duy-Pham+Thien+Thu%2529+%2528TGGBQ-MH-1%2529+Inside.jpg" width="400" /> <br /><br />
<blockquote><iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/680y9u6twGA" width="500"></iframe></blockquote>Đưa em tìm động hoa vàng - Duy Quang</div>Và vì chúng tôi muốn thời mới lớn đẹp nhất đời người luôn còn lại trong chúng tôi như lời nhạc phổ từ thơ :<br /><br />
…<br /><br />
<i>Xưa tan trường về</i><br /><br />
<i>Anh theo Ngọ về</i><br /><br />
<i>Nay trên đường này</i><br /><br />
<i>Ðời như sóng nổi</i><br /><br />
<i>Xóa bỏ vết người</i><br /><br />
<i>Chân người tìm nhau tìm nhau</i><br /><br />
<i>Ôi con đường về</i><br /><br />
<i>Ôi con đường về</i><br /><br />
<i>Bông hoa còn đẹp</i><br /><br />
<i>Lòng sao thấm mệt</i><br /><br />
<i>Ngắt vội hoa này</i><br /><br />
<i>Nhớ người thuở xưa thuở xưa</i><br /><br />
…<br /><br />
Đâu có cần phài giống nhau về quan điểm chính trị, tôn giáo, hay nhân<br />
sinh quan để cùng ngồi nói chuyện với nhau về một sáng tác có giá trị <br />
được rất nhiều người thuộc nhiều thế hệ biết đến. Xin ngàn lần cảm tạ <br />
thi sĩ Phạm Thiên Thư và nhạc sĩ Phạm Duy, một thi sĩ và một nhạc sĩ đã <br />
góp vào thi ca và âm nhạc Việt Nam 2 bông hoa rực rỡ không tàn “Ngày Xưa<br />
Hoàng Thị” và “Động Hoa Vàng”.<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: center;"><img class="aligncenter b-loaded b-loaded" height="320" src="https://i.imgur.com/JZIXPt7.jpg" width="270" /></div><div style="text-align: center;"><i>Nhà thơ Phạm Thiên Thư</i></div>Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các học sinh mới lớn ngâm nga<i> “em tan trường về anh theo Ngọ về”</i> như chúng tôi ở một thời đẹp nhất đời người đã xa, xa mù tít tắp…<br /><br />
<br /><br />
<div style="text-align: left;"><b><i>Nguồn: tác giả felix.nguyen</i></b><br /><br />
<i><b>VongNgayXanh sưu tập hình ảnh và video</b> </i></div><br /><br />
<div style="text-align: left;"><br /></div></div>VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-42950238682801476222019-08-30T02:18:00.000-07:002019-08-30T02:18:08.253-07:00Chương trình Tao Đàn (Thi Nhạc giao duyên) <div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEghEKccDooSOR7muUOAlKoSRBMQXiTdSsbaN7mQ_ellUvM2KRuNot8QXP0iPvM7gng96sGiqHuCzsQuDKh8qMgVhVfOj2hp8w_LJifF8_HwNJm1m_apXBtvX-RD-mAcYS2jbPx-5ekO5QH-tOwYfrGpg_emrnjiuip4r-bj-FG3gJHfbpm7_5muF4pHKT80_yU3auv9221Z-YPtkxraECh4coAt7G52C_7AW3Z33MllXZ8UpOj7xwgvhSa2NVsaRa4URMuDsa9Dwig=" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img alt="http://www.rfa.org/vietnamese/programs/LiteratureAndArts/program-of-tao-dan-literary-ml-09042014145401.html/bannhactaodan-305.jpg/image" border="0" class="decoded" src="http://www.rfa.org/vietnamese/programs/LiteratureAndArts/program-of-tao-dan-literary-ml-09042014145401.html/bannhactaodan-305.jpg/image" height="129" width="200" /></a><b> </b>- Chương trình Tao Đàn (Thi Nhạc giao duyên)<br />
- Ban Thi Ca TAO ĐÀN và thi sĩ Đinh Hùng<br />
- Đài Phát Thanh Sài Gòn: Chương Trình Thi-Nhạc Giao Duyên-Thục Vũ<br />
- “Đây, chương trình Thi văn Tao Đàn…”<br />
- Đài Phát Thanh Sài Gòn-Chương Trình Thi Văn Tao Đàn-Đinh Hùng Thực Hiện<b> </b><br />
<div style="text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<a name='more'></a><br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/ElzJGQwYGZk" width="500"></iframe></blockquote>
Chương trình Tao Đàn (Thi Nhạc giao duyên)<br />
<br />
<div style="text-align: left;">
01.Giới thiệu (thơ Vũ Hoàng Chương)...<br />
02.Giấc Mơ Hồi Hương - Vũ Thành. Ca sĩ Thái Thanh<br />
<i>Những Con Đường Hà Nội</i> - Nguyễn Thanh<br />
03.Mộng Chiều Xuân - Ngọc Bích. Ca sĩ Châu Hà<br />
<i>Hồng</i> - Hoàng Thư<br />
04.Ân Tình - (Khuyết Danh). Ca sĩ Duy Trác<br />
<i>Kề Vai Hạnh Phúc</i> - Hoàng Hương Trang<br />
05.Bóng Chiều Xưa - Dương Thiệu Tước. Ca sĩ Thanh Lan <br />
<i>Bước Tàn Phai</i>, Quang Minh<br />
06.Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay - Đoàn Chuẩn. Ca sĩ Hoàng Oanh<br />
<i>Lá Thư Ngày Trước</i> - Nguyễn Thanh<br />
07.Serenata - Enrico Tocelli, Pham Duy. Ca sĩ Mai Hưong<br />
<i>Nhạc Chiều</i> - Hoàng Thư<br />
08.Em Tôi - Lê Trạch Lựu. Ca sĩ Duy Thái<br />
<i>Một Mùa Đông</i> - Hồng Vân<br />
09.Đàn Thu Tay Ngọc - Thục Vũ. Ca sĩ Thái Thanh<br />
<i>Đàn Thu Tay Ngọc </i>- Hồ Điệp<br />
10.Gái Xuân - Từ Vũ. Ca sĩ Hoàng Oanh<br />
<i> Mùa Xuân Chín</i> - Hàn Mặc Tử, Quang Minh<br />
11.Lỡ Cung Đàn - Hoàng Giác. Ca sĩ Châu Hà<br />
Cung Đàn Đất Khách - Hoàng Thư<br />
12.Tạ Từ - Tô Vũ. Ca sĩ Thanh Lan<br />
<i>Tống Biệt hành</i> - Thâm Tâm, Hoàng Hương Trang</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/SpLa7Y1GLKI" width="500"></iframe></blockquote>
Ban Thi Ca TAO ĐÀN và thi sĩ Đinh Hùng<br />
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/zhFfa-q8nH8" width="500"></iframe></blockquote>
Đài Phát Thanh Sài Gòn: Chương Trình Thi-Nhạc Giao Duyên-Thục Vũ<br />
<br />
<div style="text-align: left;">
Chương trình Thi-Nhạc Giao Duyên do nhạc sĩ Thục Vũ thực hiện, phát thanh trên làn sóng đài phát thanh Sài Gòn trước năm 1975. Trong clip này là buổi phát thanh trực tiếp ngày 20 tháng 7 năm 1970. Chu7ong trình giới thiệu 4 thi phẩm trong tập thơ Hoa Thông Thiên của thi sĩ Đào Tiến Luyện, giao duyên cùng các ca khúc Người Em Nhỏ của Nguyễn Hiền; Tình Lỡ của Thanh Bình; Hân Ly Hương của Anh Hoa; và Ngăn Cách của Y Vân. Qua các giọng ngâm của Hoàng Oanh, Hồng Vân, Quách Đàm và Hoàng Thư, hòa cùng các giọng hát của Mai Hương và Ngọc Long.<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
</div>
</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/ijdJIA0hkgM" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
“Đây, chương trình Thi văn Tao Đàn…”</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/xWJYiJ104sk" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Đài Phát Thanh Sài Gòn-Chương Trình Thi Văn Tao Đàn-Đinh Hùng Thực Hiện</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/w4RfrxxG1Ls" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Chương Trình Tao Đàn-Tiếng Nói Thi Văn Miền Tự Do-Giới Thiệu 5 Thi Phẩm</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Chương trình phát thanh Thi Văn Tao Đàn do thi sĩ Đinh Hùng thực hiện bắt đầu từ năm 1955 và phát thanh cho đến ngày 30 tháng 4 năm 1975. Đây là một trong những chương trình được yêu thích trên toàn miền nam lúc bấy giờ và vượt tuyến sang cả bên kia bờ Bến Hải. Chương trình phát vào mỗi tối thứ Bảy lúc 21 giờ 15 đến 22 giờ. Clip này sẽ giới thiệu 5 thi phẩm nổi tiếng được trình bày qua các giọng ngâm của Giáng Hương, Hồ Điệp, Hoàng Oanh, Bích Sơn, và Hoàng Thư.<br />
1.Tống Biệt - Tản Đà do Hồ Điệp ngâm<br />
2.Bài Ca NGư Phủ - Vũ Hoàng Chương do Hoàng Thư ngâm<br />
3.Hai Sắc Hoa Tigon - TTKH do Giáng Hương ngâm<br />
4.Hoa Trắng Thôi Cài Lên Áo Tím - Kiên Giang do Bích Sơn và Hoàng Thư ngâm<br />
5.Chùa Hương - Nguyễn Nhược Pháp do Hoàng Oanh và Hồ Điệp ngâm.<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allow="accelerometer; autoplay; encrypted-media; gyroscope; picture-in-picture" allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/aue6VoqG15c" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Chương Trình Tao Đàn-Giới Thiệu Hai Giọng Ngâm Của Hồ Điệp và Quách Đàm</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Chương Trình Tao Đàn-Giới Thiệu Hai Giọng Ngâm Của Hồ Điệp và Quách Đàm gồm các bài thơ sau:<br />
1.Đoạn Trường Tân Thanh - câu 1-6 - Hồ Điệp<br />
2.Đoạn Trường Tân Thanh - Câu số 7 -30 - Hồ Điệp<br />
3.Hai Sắc Hoa Tigon - Trích đoạn - Hồ Điệp<br />
4.Ly Rượu Đắng - Đinh Tiến Luyện - Quách Đàm<br />
5.Cố Nhân - Hoàng Phong Linh - Hồ Điệp<br />
6.Chờ Đợi Hoài Công - Vũ Hoàng Chương - Hồ Điệp<br />
7.Bẽn Lẽn - Hàn Mặc Tử - Hồ Điệp<br />
8.Một Lần Thương Nhớ - Hồ Điệp-Quách Đàm<br />
<br />
Đây không phải là chương trình phát thanh trực tiếp của ban Tao Đàn mà chỉ là một sự tái hiện với mogn muốn ghi lại một sinh hoạt văn học nghệ thuật đặc sắc của miền nam Việt Nam trước năm 1975. (vanchus) </div>
</div>
<!-- Blogger automated replacement: "https://images-blogger-opensocial.googleusercontent.com/gadgets/proxy?url=http%3A%2F%2Fwww.rfa.org%2Fvietnamese%2Fprograms%2FLiteratureAndArts%2Fprogram-of-tao-dan-literary-ml-09042014145401.html%2Fbannhactaodan-305.jpg%2Fimage&container=blogger&gadget=a&rewriteMime=image%2F*" with "https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEghEKccDooSOR7muUOAlKoSRBMQXiTdSsbaN7mQ_ellUvM2KRuNot8QXP0iPvM7gng96sGiqHuCzsQuDKh8qMgVhVfOj2hp8w_LJifF8_HwNJm1m_apXBtvX-RD-mAcYS2jbPx-5ekO5QH-tOwYfrGpg_emrnjiuip4r-bj-FG3gJHfbpm7_5muF4pHKT80_yU3auv9221Z-YPtkxraECh4coAt7G52C_7AW3Z33MllXZ8UpOj7xwgvhSa2NVsaRa4URMuDsa9Dwig=" --><!-- Blogger automated replacement: "https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEghEKccDooSOR7muUOAlKoSRBMQXiTdSsbaN7mQ_ellUvM2KRuNot8QXP0iPvM7gng96sGiqHuCzsQuDKh8qMgVhVfOj2hp8w_LJifF8_HwNJm1m_apXBtvX-RD-mAcYS2jbPx-5ekO5QH-tOwYfrGpg_emrnjiuip4r-bj-FG3gJHfbpm7_5muF4pHKT80_yU3auv9221Z-YPtkxraECh4coAt7G52C_7AW3Z33MllXZ8UpOj7xwgvhSa2NVsaRa4URMuDsa9Dwig=" with "https://blogger.googleusercontent.com/img/proxy/AVvXsEghEKccDooSOR7muUOAlKoSRBMQXiTdSsbaN7mQ_ellUvM2KRuNot8QXP0iPvM7gng96sGiqHuCzsQuDKh8qMgVhVfOj2hp8w_LJifF8_HwNJm1m_apXBtvX-RD-mAcYS2jbPx-5ekO5QH-tOwYfrGpg_emrnjiuip4r-bj-FG3gJHfbpm7_5muF4pHKT80_yU3auv9221Z-YPtkxraECh4coAt7G52C_7AW3Z33MllXZ8UpOj7xwgvhSa2NVsaRa4URMuDsa9Dwig=" -->VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-86666173704153573072017-09-29T04:16:00.000-07:002019-09-09T04:03:03.775-07:00DVD Một thuở học trò - SBTN<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<img height="293" src="https://s1.qwant.com/thumbr/0x0/3/8/091708b3f7bf639df34b61941343b7184c0a222151b7e09180c0dd913baf8f/21314494_1365881816843911_1210663950025477827_n.jpg?u=https%3A%2F%2F2.bp.blogspot.com%2F-IbGlQnmMasA%2FWb4PEeqcXCI%2FAAAAAAAALnQ%2FPvI0Mc-vL6ED8opbqmK3Ja73_QxNPvDJACK4BGAYYCw%2Fs1600%2F21314494_1365881816843911_1210663950025477827_n.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="320" /></div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<a name='more'></a><div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe height="360" src="https://drive.google.com/file/d/0B_xa8-ef8vT8WEpqMm85MjhHa2s/preview" width="640"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Một thuở học trò Disk 1 </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe height="360" src="https://drive.google.com/file/d/0B_xa8-ef8vT8dXNSYk1ZUWpVamc/preview" width="640"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Một thuở học trò Disk 2 </div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<img src="https://s2.qwant.com/thumbr/0x0/7/7/bf086558d24dd921f398c2ecf3cf0d8cfe41b4e8f01b9ddcb4e130e1c7ae1c/Mot_Thuo_Hoc_Tro_Poster_DVD1_large_6bf68cd6-def3-4719-bb66-41e63d993a18_700x.jpg?u=https%3A%2F%2Fcdn.shopify.com%2Fs%2Ffiles%2F1%2F2728%2F0860%2Fproducts%2FMot_Thuo_Hoc_Tro_Poster_DVD1_large_6bf68cd6-def3-4719-bb66-41e63d993a18_700x.jpg%3Fv%3D1515767442&q=0&b=1&p=0&a=1" /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<img height="397" src="https://s1.qwant.com/thumbr/0x0/a/9/6e3d963dc71b9a3cd3a268af016673fc7dbbff197ec65393cfa26241468804/nzw6pcrxm4d6vbz6g.jpg?u=https%3A%2F%2Fwww.mediafire.com%2Fconvkey%2F0da4%2Fnzw6pcrxm4d6vbz6g.jpg&q=0&b=1&p=0&a=1" width="400" /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-1219299578868275532017-09-20T01:53:00.002-07:002017-09-20T01:53:38.785-07:00Giọt Mưa Thu & Mùa Mưa Đi Qua<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<h3 class="h3-title-song" style="text-align: center;">
<span style="font-weight: normal;"></span><img alt="" data-ytimg="1" height="224" src="https://i.ytimg.com/vi/sq2PZCKl77k/hqdefault.jpg?sqp=-oaymwEXCNACELwBSFryq4qpAwkIARUAAIhCGAE=&rs=AOn4CLBMxXq4p8NjUUxlj6fLftb9ZhSC2w" width="400" /> </h3>
<h3 class="h3-title-song" style="text-align: center;">
<a name='more'></a><blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/sq2PZCKl77k" width="500"></iframe></blockquote>
<span style="font-size: small; font-weight: normal;">Giọt Mưa Thu & </span><span style="font-size: small;"><span style="font-weight: normal;">Mùa Mưa Đi Qua</span></span></h3>
<h3 class="h3-title-song" style="text-align: center;">
<span style="font-size: small; font-weight: normal;">Tiếng hát: Hà Thanh </span></h3>
<h3 class="h3-title-song">
<span style="font-size: small; font-weight: normal;">Sáng tác: Đặng Thế Phong
</span></h3>
<h3 class="h3-title-song">
<span style="font-size: small; font-weight: normal;">Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi
<br />Trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi
<br />Nghe gió thoảng mơ hồ trong mưa thu
<br />Ai khóc ai than hờ!
<br />Vài con chim non chiêm chiếp kêu trên cành
<br />như nhủ trời xanh
<br />Gió ngừng đi
<br />mưa buồn chi
<br />cho cõi lòng lâm ly .
<br />Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây
<br />Lòng vắng muôn bề không liếp che gió về
<br />Ai nức nở thương đời
<br />chân buông mau
<br />dương thế bao la sầu .
<br />Người mong mây tan cho gió hiu hiu lạnh
<br />mây ngỏ trời xanh
<br />chắc gì vui
<br />mưa còn rơi
<br />bao kiếp sầu ta nguôi .
<br />Gió xa xôi vẫn về
<br />Mưa giăng mù lê thê
<br />Đến bao năm nữa trời ...
<br />... Vợ chồng Ngâu thôi khóc vì thu.
</span></h3>
<h3 class="h3-title-song" style="text-align: center;">
*<br />* *</h3>
<h3 class="h3-title-song">
Mùa Mưa Đi Qua</h3>
<div class="div-author">
<u>Tác giả:</u>
<span class="span-author">
Hà Phương & Du Uyên</span></div>
<div class="div-author">
<span class="span-author">Anh dìu em về <br />Đường về nhà em qua phím đá xanh xao <br />Con đường mòn hun hút mắt em sâu <br />Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa mau <br /><br />Anh dìu em về <br />Đường xa nhà em mưa ướt lá trên cao <br />Con đường buồn hun hút gió kêu ca <br />Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ mưa sa <br /><br />ĐK: <br />Mưa tuôn trên đá khô mòn <br />Mưa rơi trên bước em về <br />Mưa như nước mắt đêm nào <br />Mưa len ướt gót son rồi mưa ơi !... <br /><br />Anh dìu em về <br />Đường về nhà em mưa lất phất mưa bay <br />Con đường buồn hun hút đã xanh xao <br />Mưa nhạt mưa nhòa mưa đổ trên cao...!!!!
</span>
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-73574655834263114312017-09-20T01:48:00.002-07:002017-09-20T01:48:33.970-07:00Nhạc sĩ Hoàng Giác<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjF6T5TgK61kB8zw1epQsfxTcQgjlMMyZBvLRGFyfd3hCopg27wcrCI8y0fLQrbMkJsXkmbKt7IGJJeTjw6ff_FA4hp-dG3AFv_mUrepoy-qbxV7xVN7N8knMbsD5y209luhooR6RJArXI/s1600/5Capture.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="352" data-original-width="630" height="222" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjF6T5TgK61kB8zw1epQsfxTcQgjlMMyZBvLRGFyfd3hCopg27wcrCI8y0fLQrbMkJsXkmbKt7IGJJeTjw6ff_FA4hp-dG3AFv_mUrepoy-qbxV7xVN7N8knMbsD5y209luhooR6RJArXI/s400/5Capture.JPG" width="400" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
</div>
<a name='more'></a><div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/vu_xFtR2NYI" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
70 năm Tình Ca Việt Nam - Nhạc sĩ Hoàng Giác</div>
<div style="text-align: center;">
Hoài Nam - SBS Radio (Australia)</div>
<div style="text-align: center;">
*</div>
<div style="text-align: center;">
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/zwB1hFDTEi4" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tác giả & Giai thoại: Nhạc sĩ Hoàng Giác</div>
<div style="text-align: center;">
VOVN-Tác-Giả & Giai-Thoại</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/-dUXtuQoYrE" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Bóng Ngày Qua
- Nhạc Hoàng Giác-Trình bày Tâm Vấn
</div>
<h3 class="h3-title-song">
Bóng Ngày Qua</h3>
<div class="div-author">
<u>Tác giả:</u>
<span class="span-author">
Hoàng Giác</span></div>
<div class="div-author">
<span class="span-author">Ngàn xa bốn bề sao im vắng <br />Sóng nước như say sưa khúc mơ màng <br />Lưu luyến reo lòng khách giang hồ <br />Qua bóng mây trôi êm đềm ngày mơ <br /><br />Lòng ngậm ngùi buồn vắng cố hương <br />Tiếng đàn gió hòa tiếng mến thương <br />Thuyền đời còn nhiều lúc lênh đênh <br />Tình đời gần còn lúc có xa <br />Nhớ đâu hình bóng ngày qua <br /><br />Một bóng đang lạnh lùng đi <br />Chìm đắm trong đêm <br />Đi không bờ bến <br />Đôi mắt đăm đăm nhìn cõi hư vô <br />Tìm lại ngày xa ... vắng ... xa <br /><br />Mờ xa khuất đồi xanh êm ấm <br />Xa thế nhân say mơ giấc điên cuồng <br />Không biết chăng một bóng trong sương <br />Ngơ ngác đang đi tìm một ngày qua <br /><br />Lời nhủ thầm đàn đứt dây tơ <br />Áí làm chi cuộc sống trong mơ <br />Cuộc đời còn nhiều lúc khắt khe <br />Lòng người còn nhiều lúc sắt se <br />Quên đi hình bóng ngày qua. </span></div>
<div class="div-author" style="text-align: center;">
<span class="span-author">*<br />* *</span></div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/AUwQMLemvBk" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Hương Lúa Đồng Quê
- Nhạc Hoàng Giác-Trình bày Hà Thanh
</div>
<div class="div-author" style="text-align: left;">
<h3 class="h3-title-song">
<span style="font-size: small;"><span style="font-weight: normal;">Hương Lúa Đồng Quê</span></span></h3>
<h3 class="h3-title-song">
<span style="font-size: small;"><span style="font-weight: normal;">Từ bao năm quê người sống phiêu linh <br />Mơ đồng lúa xanh thơm <br />Êm đềm dìu theo cánh gió <br />Vang tiếng tiêu ru hồn lúc chiều vàng <br />Reo lòng khách mơ màng lúc thanh bình <br />Từng đoàn mục đồng vui chơi bên sông <br />Bao cô gái làng, trong thôn hát vang <br />Pha tiếng cười trẻ thơ trong xóm <br />Đang nô đùa dưới mái nhà tranh. <br /><br />ĐK: <br />Quê tôi, không mùa chinh chiến <br />Không cảnh hoang tàn <br />Dân lành yên vui cuộc sống <br />Say sưa cùng ánh trăng mơ <br />Say đồng hương ngát gió đưa về <br />Về đây, nghe lòng quê đang thiết tha! <br />Về đây, giang hồ bao năm cách xa <br />Về đây, hỡi người lênh đênh nhớ quê <br />Chân trời bâng khuâng mơ về <br />Về với lúa vàng. </span></span></h3>
<h3 class="h3-title-song" style="text-align: center;">
<center>
<blockquote>
*<br />
* *<br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/EEIkIESimb0" width="500"></iframe></blockquote>
</center>
<span style="font-size: small;"><span style="font-weight: normal;">Tiếng hát Sĩ Phú</span></span></h3>
<h3 class="h3-title-song">
<span style="font-size: small;">Lỡ Cung Đàn</span></h3>
<h3 class="h3-title-song" style="text-align: left;">
<span style="font-size: small;"><span style="font-weight: normal;">Tha thiết gởi mấy cung đàn <br />Nửa chừng Xuân cung đàn lỡ <br />Ai nhắn nười nơi xa ngàn <br />Tơ vương nghìn năm nát tan <br /><br />Nơi ấy giờ đây âm thầm <br />chiều chiều mơ nơi đầm ấm <br />Vương khói trầm luân cay nồng <br />Se tơ tầm cho nát lòng <br /><br />Tìm đâu đây dáng thân mến <br />Vượt bao mưa gío về bến <br />Đò ngang chung chuyến rung mấy đường tơ hòa khúc đàn xưa <br />Thời gian quên đếm ngày tháng <br />Thuyền tình quên khách đò ngang <br />Ngẩn ngơ trên bến đâu những đường tơ cùng khúc đàn xưa. <br /><br />Đôi mắt vời trông xa vời <br />nửa chừng Xuân cung đàn lỡ <br />Có nhớ người đi không về <br />Xa xôi rồi quên ước thề. </span></span></h3>
<blockquote>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/ocKkIPRynSM" width="500"></iframe> </div>
</blockquote>
<div style="text-align: center;">
Mơ Hoa <br />
Nhạc Hoàng Giác-Trình bày Mỹ Thể </div>
<br />
Cô hái hoa tươi, hãy dừng bước chân<br />
Trên đường thầm xa, tôi nhắn cô em đôi lời<br />
Lòng không lưu luyến, sao đành cô lãng quên,<br />
Quên người gặp gỡ trong một chiều mơ.<br />
<br />
Chuông chiều ngân tiếng vấn vương lòng trông theo cô hái hoa,<br />
Bước đi bâng khuâng muôn ngàn sầu nhớ<br />
bóng mờ mờ xa.<br />
Tan giấc mơ hoa!<br />
Bóng người khuất xa, đôi đường từ đây<br />
Ai bước đi không hẹn ngày,<br />
Người tuy xa cách nhưng lòng ta khắc ghi,<br />
Bên đèn một bóng tháng ngày chờ mong<br />
<br />
Lưu luyến chi nhau, thêm sầu đớn đau<br />
Muôn trùng từ đây, trong gió sương thân giang hồ.<br />
Đường xa xa tắp ngại ngùng chân bước quên,<br />
Bên lòng thầm nhớ bóng hình người mơ.<br />
<br />
Trên đường xa vắng bóng ai mờ khuất<br />
lòng thêm vấn vương,<br />
Gió thông xa đưa reo buồn sầu nhớ<br />
tới người chiều xưa<br />
Cô hái hoa ơi!<br />
Mắt mờ đoái trông, sao đành thờ ơ<br />
Trong giấc mơ ta mong chờ,<br />
Dù hoa quen bướm âm thầm riêng có ta<br />
Hoa còn tàn úa tơ lòng còn vương </div>
<div class="div-author" style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/6MrYBkbWglI" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Ngày Đi
- Nhạc Hoàng Giác-Trình bày Mai Hương
</div>
<div class="div-author" style="text-align: left;">
<h3 class="h3-title-song">
Ngày Đi</h3>
Cười ra nước mắt <br />
Bên đường mấy hàng dương soi bóng <br />
Nắng soi ước hẹn đường quê xưa <br />
Ngàn câu luyến thương <br />
Xót xa nỗi lòng người ra đi <br />
Muôn trùng dương đời chẳng bờ bến <br />
Chiều êm êm quá <br />
Gió hiu hắt vờn ngàn hoa thắm <br />
Phải chi biết lòng người tha hương <br />
Từ nay vắng xa <br />
Vương lòng nén chờ đợi ngày mai <br />
Tung đường tơ vào bản đàn xưa <br />
<br />
Lá đã bao phen lìa tan <br />
Bao nhiêu lần tuôn gọi én <br />
Biền biệt xa xăm ngày về <br />
Nhắc chi đến câu thề <br />
<br />
Người đi say đắm <br />
Lãng quên chốn lời xưa yêu dấu <br />
Vẫn soi bóng đợi chờ ven thu <br />
Mờ đôi mắt mong <br />
Lắng nghe tiếng đêm trường âm u <br />
Âm thầm trông đàn thầm trời xa <br />
<br />
Cung đàn nghe ai oán <br />
Như chua chát như thầm như than <br />
Phím tơ tuôn lệ ròng <br />
Bao nhiều nỗi gợi niềm nhớ mong <br />
Chân trời mây xa cách <br />
Bao đôi mắt trông vời trời xanh <br />
Thiết tha mơ một chiều <br />
Vinh quang đến cả người mến yêu <br />
<br />
Bến ấy sang sông một đò <br />
Bao nhiêu giờ vui ngày cũ <br />
Cùng dòng sông êm lờ dờ <br />
Nước trôi dưới trăng mờ <br />
<br />
Về nơì êm ấm <br />
Nhắc lại những ngày đi xa vắng <br />
Nỗi mong nhớ người ngoài chân mây <br />
Về đây chốn xưa <br />
Tâm hồn mong ngày về bên em <br />
Muôn ngàn năm nguyện chẳng hề quên </div>
<div class="div-author" style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/gPNRIe2q39Q" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Ngày Về
- Nhạc Hoàng Giác-Trình bày Duy Khánh
</div>
<div class="div-author" style="text-align: left;">
<h3 class="h3-title-song">
<span style="font-size: small;">Ngày Về</span></h3>
</div>
<div class="div-author" style="text-align: left;">
Tung cánh chim tìm về tổ ấm <br />
nơi sống bao ngày giờ đằm thắm <br />
nhớ phút chia ly, ngại ngùng bước chân đi <br />
luyến tiếc bao ngày xanh. <br />
<br />
Tha thiết mong tìm về bạn cũ <br />
nhưng cánh chim mịt mùng bạt gió <br />
vắng tiếng chim xanh ngày vui hót tung mây <br />
mờ khuất xa xôi nghìn phương <br />
<br />
Trên đường tha hương, vui gió sương <br />
riêng lòng ta mang mối nhớ thương <br />
âm thầm thương tiếc cho ngày về <br />
tìm lại đường tơ nay đã dứt <br />
<br />
Nghe tiếng chim chiều về gọi gió <br />
như tiếng tơ lòng người bạc phước <br />
nhắp chén men say còn vương bóng quê hương <br />
dừng bước tha hương lòng đau. <br />
<br />
<br />
Lời 2:<br />
Trong bốn phương mờ hàng lệ thắm <br />
mơ đến em một ngày đầm ấm <br />
nhớ phút chia phôi cùng ai dứt đau thương <br />
tìm đến em nay còn đâu. <br />
<br />
Năm tháng phai mờ lời hẹn ước <br />
trong gió sương hình người tình mến <br />
oán trách ai quên lời thề lúc ra đi <br />
thôi ước mơ chi ngày mai <br />
<br />
Phong trần tha hương bao nhớ thương <br />
tim buồn ta mơ đôi bóng uyên <br />
lưng trời âu yếm bay tìm đàn <br />
lòng nguyện giờ đây quên quên hết <br />
<br />
Ta sống không một lời trìu mến <br />
như bóng con đò lạc bến <br />
lờ lững trôi qua cùng ngày tháng phôi pha <br />
duyên kiếp sau ta chờ mong. </div>
<div class="div-author" style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/vVfcQJ8kTLQ" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Quê Hương </div>
<div style="text-align: center;">
Nhạc Hoàng Giác-Trình bày Hạtsươngkhuya
<span style="font-size: small;"> </span></div>
<div style="text-align: left;">
<b><span style="font-size: small;">Quê Hương</span></b></div>
<div class="div-author" style="text-align: left;">
Ai qua miền quê binh khói, <br />
Nhắn giúp rằng nơi xa xôi: <br />
Tôi vẫn mơ tùm tre xanh ngát <br />
Tim sắt se cảnh xưa hoang tàn <br />
<br />
Bao nhiêu ngày vui thơ ấu <br />
Bao nhiêu lều tranh yêu dấu <br />
Theo khói binh lều tan tre nát <br />
Theo khói binh lòng quê héo tàn <br />
<br />
Ôi quạnh hiu, ôi quạnh hiu <br />
Lòng quê khô héo <br />
Luyến tình quê, luyến tình quê <br />
hẹn sẽ trở về <br />
<br />
Về quê xưa để sống êm đềm giấc mơ <br />
Về quê xưa tìm bóng những ngày đã qua <br />
Và say sưa cuộc sống bên ngàn lũy tre <br />
Xa lánh cuộc đời khắt khe <br />
trăm đau ngàn thương.
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-44975760171885556522017-09-20T01:43:00.003-07:002017-09-20T01:43:30.067-07:00NHẠC SĨ HOÀNG GIÁC, TÁC GIẢ ‘NGÀY VỀ’<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<img border="0" data-original-height="352" data-original-width="630" height="222" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjF6T5TgK61kB8zw1epQsfxTcQgjlMMyZBvLRGFyfd3hCopg27wcrCI8y0fLQrbMkJsXkmbKt7IGJJeTjw6ff_FA4hp-dG3AFv_mUrepoy-qbxV7xVN7N8knMbsD5y209luhooR6RJArXI/s400/5Capture.JPG" width="400" /><br />
<br />
<a name='more'></a><blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/vu_xFtR2NYI" width="500"></iframe></blockquote>
70 năm Tình Ca Việt Nam - Nhạc sĩ Hoàng Giác<br />
Hoài Nam - SBS Radio (Australia)<br />
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/zwB1hFDTEi4" width="500"></iframe></blockquote>
Tác giả & Giai thoại: Nhạc sĩ Hoàng Giác<br />
VOVN-Tác-Giả & Giai-Thoại<br />
*<br />
* *<br />
<div style="text-align: left;">
VĨNH BIỆT NHẠC SĨ HOÀNG GIÁC, TÁC GIẢ ‘NGÀY VỀ’<br />
<br />
Lê Hoàng Tuấn Kiệt<br />
<br />
Tung cánh chim tìm về tổ ấm <br />
nơi sống bao ngày giờ đằm thắm <br />
nhớ phút chia ly, ngại ngùng bước chân đi <br />
luyến tiếc bao ngày xanh.<br />
Tha thiết mong tìm về bạn cũ <br />
nhưng cánh chim mịt mùng bạt gió <br />
vắng tiếng chim xanh ngày vui hót tung mây <br />
mờ khuất xa xôi nghìn phương<br />
Trên đường tha hương, vui gió sương <br />
riêng lòng ta mang mối nhớ thương <br />
âm thầm thương tiếc cho ngày về <br />
tìm lại đường tơ nay đã dứt<br />
Nghe tiếng chim chiều về gọi gió <br />
như tiếng tơ lòng người bạc phước <br />
nhắp chén men say còn vương bóng quê hương <br />
dừng bước tha hương lòng đau.<br />
Lời 2:<br />
Trong bốn phương mờ hàng lệ thắm <br />
mơ đến em một ngày đầm ấm <br />
nhớ phút chia phôi cùng ai dứt đau thương <br />
tìm đến em nay còn đâu.<br />
Năm tháng phai mờ lời hẹn ước <br />
trong gió sương hình người tình mến <br />
oán trách ai quên lời thề lúc ra đi <br />
thôi ước mơ chi ngày mai<br />
Phong trần tha hương bao nhớ thương <br />
tim buồn ta mơ đôi bóng uyên <br />
lưng trời âu yếm bay tìm đàn <br />
lòng nguyện giờ đây quên quên hết<br />
Ta sống không một lời trìu mến <br />
như bóng con đò lạc bến <br />
lờ lững trôi qua cùng ngày tháng phôi pha <br />
duyên kiếp sau ta chờ mong.<br />
<br />
Người dân miền Nam trước 1975 cơ hồ đều đã nghe qua những lời ca thê thiết này; những giai điệu của một thời hỗn mang, lửa khói, ly loạn, điêu linh..<br />
‘Ngày về’ là một ca khúc để đời của Hoàng Giác. Tác giả dùng hình ảnh con chim lạc đàn để tỏ bày nỗi nhớ cố xứ, gia đình, bè bạn, người mình thương quý. Giản dị, chả có gì cao siêu, mà hay là hay.<br />
Ca khúc ấy đã định danh Hoàng Giác, song le, cũng chính vì nó, ông gặp phải tai ương. Những năm 60, chính phủ VNCH đã sử dụng ‘Ngày về’ làm nhạc hiệu cho chương trình Chiêu hồi, kêu gọi những cầm súng bên kia chiến tuyến quay đầu hồi chánh, về với chánh nghĩa quốc gia. Điều này khiến nhà cầm quyền miền Bắc nổi giận, và từ đó, cuộc sống của Hoàng Giác cùng gia đình đảo lộn, khốn đốn, nhiều trắc trở.<br />
Tôi thuộc thế hệ sanh sau đẻ muộn, nhưng quả tình, mỗi lúc nghe lại bài này, nhất là khi Anh Ngọc ca, thì cảm xúc bao giờ cũng lâng lâng khó tả. Con người ta, ai cũng có nơi để hướng vọng về, dầu nó xa xôi cách trở đến mấy. ‘Lang thang từ độ luân hồi/ U minh nẻo trước, xa xôi dặm về’, thơ Vũ Hoàng Chương, là một ví dụ.<br />
Gia tài ca khúc của Hoàng Giác không nhiều, nhưng mấy ai dám bảo nó không giá trị. Quý hồ tinh bất quý hồ đa. Đoàn Chuẩn, ‘công tử Bạc Liêu xứ Bắc’, một người đồng niên, viết nhạc cũng không nhiều, nhưng người đời vẫn sùng bài đấy thôi.<br />
Nghe tin ông vừa thất lộc ở tuổi 94, tôi chợt giật mình. Giật mình khi một gương mặt âm nhạc tiền chiến nổi bật họa hoằn còn lại cũng vừa rời bỏ chúng ta mà đi. Giật mình khi ‘Ngày về’ vọng lên ầm ào trong đầu, thôi thúc tôi bật lên nghe lại, dập tắt sự ủ ê sau một ngày quăng quật áo cơm mệt nhọc. Giật mình, rồi đâm lớ ngớ, nhớ sang…con trai ông, thi sĩ Hoàng Nhuận Cầm, tác giả thi tập ‘Hò hẹn mãi cuối cùng em cũng đến’ mà một thời tôi mê đắm.<br />
Cuối cùng thì con người tài hoa ấy cũng tìm được cho mình một ngày về, đúng hơn, một lối về. Về với đất mẹ, về với thiên thu, nhưng tên tuổi của ông thì vẫn mãi neo đậu ở bến trần gian.<br />
<br />
15.09.2017<br />
LÊ.HOÀNG.TUẤN.KIỆT<br />
ca'nh chim bay<br />
<br />
Nhạc sĩ Hoàng Giác, tác giả của Mơ hoa, Ngày về… qua đời<br />
15/09/2017 14:32 GMT+7<br />
TTO – Nhà biên kịch Hoàng Nhuận Cầm cho biết cha của anh là ca sĩ, nhạc sĩ Hoàng Giác đã qua đời vào tối 14-9-2017 do tuổi cao sức yếu.<br />
Sống cùng Hoàng Giác<br />
https://youtu.be/4lrVrpWMzZM<br />
<br />
<br />
Hoàng Giác sinh năm 1924, quê gốc Hà Nội. Ông là người đa tài, say mê âm nhạc, thể thao. Từ khi còn là học sinh trường Bưởi ông đã tự mày mò học âm nhạc theo các tài liệu của Pháp.<br />
Hoàng Giác sáng tác không nhiều, trong cả sự nghiệp của mình ông sáng tác khoảng 20 ca khúc.<br />
Hai ca khúc nổi tiếng nhất trong sự nghiệp của ông là Mơ hoa(1945) và Ngày về (1946).<br />
Những ca khúc này đã được nhiều ca sĩ nổi tiếng như Ngọc Bảo, Ái Vân, Mai Hoa, Anh Thơ thể hiện…<br />
Hoàng Giác chuyên sử dụng đàn guitar, từng là giảng viên nhiều năm tại trường Trường sư phạm Nhạc – Họa Trung ương. Ông còn là một ca sĩ, thường đi biểu diễn.<br />
https://youtu.be/fU8CJc54M18<br />
Nghe tài tử Ngọc Bảo hát Mơ hoa – một sáng tác của nhạc sĩ Hoàng Giác<br />
Nhạc sĩ Thụy Kha đánh giá nhạc sĩ Hoàng Giác dù sáng tác ít, nhưng ông là người đã đem lại sự tươi mới cho dòng nhạc Tiền chiến (1938 – 1946).<br />
“Là người xuất hiện về nửa cuối của dòng nhạc Tiền chiến, nhưng ông Hoàng Giác đã đem lại sự tươi mới về tiết tấu, về tình cảm cho dòng nhạc này.<br />
Tiêu biểu là ca khúc Mơ hoa. Cách tỏ tình của ca khúc này trực diện hơn, “Cô hái hoa tươi, hãy dừng bước chân. Trên đường thầm xa, tôi nhắn cô em đôi lời…”, chứ không còn kín đáo, bóng gió như những sáng tác của các đồng nghiệp trước ông.<br />
Ngoài ca khúc Mơ hoa, phải kể tới ca khúc Ngày về, là ca khúc Hoàng Giác viết khi ông được về quần tụ với gia đình tại Vĩnh Yên.<br />
Ông sáng tác không nhiều, mà sau này ông chỉ dạy đàn, đi hát. Ông là một nghệ sĩ đích thực, tính cách của ông hay lắm. Ông có một người vợ Hà Nội rất đẹp”.<br />
Con trai của nhạc sĩ Hoàng Giác, là nhà biên kịch Hoàng Nhuận Cầm cho biết gia đình đang chuẩn bị tang lễ.<br />
Tang lễ nhạc sĩ Hoàng Giác được tổ chức từ 9h30 đến 11h ngày 20-9-2017 tại Nhà tang lễ [https://maps.google..com/?q=125+Ph%C3%B9ng+H%C6%B0ng,+H%C3%A0+N%E1%BB%99i&entry=gmail&source=g]125 Phùng Hưng, Hà Nội.<br />
Fb <span class="fwn fcg" style="color: #90949c; font-family: inherit; font-weight: normal;"><span class="fcg" style="color: #90949c; font-family: inherit;"><span class="fwb" style="font-family: inherit; font-weight: bold;"><a class="profileLink" data-ft="{"tn":"l"}" data-hovercard-prefer-more-content-show="1" data-hovercard-referer="ARTaeIjdMWF7tutpdKyYUYH4yOGDgKm1vobGdpwJhbNoPU_mQa688td9hk_Yn7Nghj8" data-hovercard="/ajax/hovercard/user.php?id=809745761&extragetparams=%7B%22hc_ref%22%3A%22ARTaeIjdMWF7tutpdKyYUYH4yOGDgKm1vobGdpwJhbNoPU_mQa688td9hk_Yn7Nghj8%22%7D" href="https://www.facebook.com/bich.huyen.908?hc_ref=ARTaeIjdMWF7tutpdKyYUYH4yOGDgKm1vobGdpwJhbNoPU_mQa688td9hk_Yn7Nghj8" id="js_2e0" style="color: #365899; cursor: pointer; font-family: inherit; text-decoration: underline;">Nga Bich Pham</a></span></span></span></div>
</div>
<div style="text-align: center;">
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-31731361741763225132017-08-24T01:52:00.001-07:002017-08-24T01:52:34.511-07:00Ca sĩ Lệ Thanh -một thời rồi rơi vào quên lãng<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<br />
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="color: #783f04; text-align: center;">
<b>Ca sĩ Lệ Thanh -một thời rồi rơi vào quên lãng</b></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s1600/LeThanh2.PNG" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="303" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s320/LeThanh2.PNG" width="320" /></a><br />
<br />
<a name='more'></a></div>
<br />
<br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Vào những thập niên 60 thời còn phòng trà Anh Vũ, Kim Sơn, Hòa Bình ở SG đêm nào cũng có mặt người thư sinh Đỗ Lễ rất yêu tiếng hát của nữ ca sĩ Lệ Thanh. Một ca sĩ có bàn tay không mấy đẹp với sắc vóc trung bình nhưng giọng ca nồng nàn với những nốt vuốt độc đáo mà hình như cho tới bây giờ chưa có người thay thế. Có người cho rằng tiếng hát ca sĩ Xuân Thu hơi giông giống Lệ Thanh, nhưng chỉ giống ở phần láy âm.</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">NHạc sĩ Đỗ Lễ đã để lòng mình mở rộng đón tiếng hát Lệ Thanh đi sâu vào cõi thầm kín nhất của tình si.Từ tiếng ca chất chứa nỗi lòng tan tác bởi chia ly của người nữ ca sĩ tài hoa này đã dẫn Đỗ Lễ vào bến si mê. Yêu giọng ca, yêu cả con người. khoảng năm 1963 - 1964 cũng là lúc Lệ Thanh lên xe hoa với một người khác. Trước tin này, Đỗ Lễ thất điên bát đảo trong tâm hồn. Anh thường trực tìm đến men rượu để chia sầu nhạc phẩm "Sang Ngang" ra đời trong trạng thái đó với tấm lòng tan nát, ôm mối tình của hai con đường song song không bao giờ gặp nhau.</span><br />
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s1600/LeThanh2.PNG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="303" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s320/LeThanh2.PNG" width="320" /></a></div>
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Sự nghiệp ca hát của nàng tuy chỉ vỏn vẹn có khoảng 10 năm kéo dài từ
năm 1955 cho đến khoảng năm 1965, nhưng nàng đã chinh phục được trọn vẹn
cảm tình của khán thính giả đương thời. Nàng và Thanh Thuý là 2 ngôi
sao ăn khách nhất của các phòng trà và đại nhạc hội, có nguy cơ lấn át
các bậc đàn chị như Thái Thanh, Thuý Nga, Ánh Tuyết.
Nàng có một chất giọng nghẹt mũi thật đặc biệt, phát ra những âm thanh
tựa như người bị nghẹt mũi mà giọng vẫn vang lộng và chắc nịch mê hoặc
lòng người. Phong cách trình bày bản nhạc của nàng cũng đặc biệt không
kém: nàng không hát liên tục một câu hát mà hay chia câu hát ra làm hai đoạn để ngừng và láy ở giữa câu rồi mới tiếp tục hát cho đến hết câu. Nàng còn láy qua láy lại tiếng cuối của câu hát, tạo nên cảm giác mới lạ cho nhạc phẩm được trình bày.
Đang lúc danh vọng lẫy lừng như vậy, nàng bỗng nhiên bỏ nghiệp ca hát và đi lấy chồng, để lại nhiều nuối tiếc trong lòng khách mộ điệu. Từ khi nàng giã từ sân khấu, có nhiều ca sĩ đã bắt chước cách hát
đặc biệt của nàng để quyến rũ thính giả như Hà Thanh, Xuân Thu, hoặc
Ngọc Lan tại hải ngoại sau này.
Ngày 20 tháng 9 năm 1980, nàng có trở lại sân khấu một lần duy nhất
trong buổi ra mắt các sáng tác của nhạc sĩ Vy Hùng tại Montreal. Sau đó,
nàng có cho thu âm một nhạc phẩm của Vy Hùng để làm kỷ niệm và sau đó
được phát hành ra băng nhạc...."</span></div>
<hr />
<b><span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Tiếng Hát Lệ Thanh</span></b>
<br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Đây là một giọng hát có âm lượng vang lộng và một âm
sắc thật ngọt ngào. Cô được đào tạo bởi nhạc sĩ Hùng Lân chung một lò
với Ngọc Loan và Thu Hà. Cuộc đời đi hát của cô không xảy ra một điều tiếng điếm nhục nào dù vào những năm từ 1958 cho tới 1963, cô nổi tiếng như cồn. Cuộc đời của một nghệ sĩ nổi tiếng thường
thu hút những cái nhìn xoi bói và những cặp mắt tò mò của những thứ ký
giả đói tin, sẵn sàng khai thác tỳ vết cùng các bí ẩn đời tư của những
người được quần chúng ái mộ, trong số đó có Lệ Thanh. Nhưng các ký giả
không thể tìm được ở Lệ Thanh những gì họ sẵn sàng khai thác và làm rùm
beng để khuấy động dư luận quần chúng được. Bởi cô ngoan hiền quá, luôn
tránh né đám đông tối đa, không thích tuyên bố vung vít trên báo chí.
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Trong các nữ nghệ sĩ nổi danh, Lệ Thanh là kẻ
độc nhất không thích đăng ảnh trên báo chí. Cô bảo là tại mình không ăn
ảnh. Nhưng đó chỉ là một cách nói thôi. Có lần Trung Tâm Điện Ảnh của
Bộ Thông Tin có quay một phim tài liệu về sinh hoạt các phòng trà. Lệ
Thanh không bằng lòng cái cảnh mà cô hát bài “Tiễn Em” của Phạm Duy trong phòng trà Anh Vũ được đưa lên màn ảnh. Nhưng cô buồn rầu bảo:
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">- Giá họ quay cảnh đó bằng cách chỉ trình bày cái bóng dáng cùng tiếng hát của Lệ Thanh thôi thì hay hơn là cận ảnh khuôn mặt của Lệ Thanh.
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Tuy không thích đăng ảnh trên báo chí và
không thích xuất hiện trên màn ảnh, nhưng Lệ Thanh vẫn xuất hiện trên
sân khấu phòng trà hằng đêm và xuất hiện trên sân khấu Đại nhạc hội lai
rai. Cô khá sáng trên sân khấu. Dù không đẹp lắm, dù không có nhiều nét
hài hòa trên khuôn mặt, nhưng đây là một nhan sắc có thể trưng bày được.
Đã vậy cái vẻ thông minh ngoan hiền ở nụ cười thùy mị, ở cái nhìn thẳng
thắn, ở cung cách yểu điệu tạo cho cô một vẻ đài trang đặc biệt. Trên
sân khấu, Lệ Thanh trang điểm tuy phơn phớt dịu nhẹ mà vẫn không bị ánh
đèn lấn át hoặc nuốt chửng. Không khi nào Lệ Thanh mặc áo hoa hòe hoa
sói. Thường thì cô mặc một màu thuần nhất, nhưng là màu tái và màu
nguội: hường tái, vàng nâu, xanh pha chút xám bạc như lá liễu, lục pha
chút nâu bạc như vỏ trái táo ... Nếu mặc áo thêu hoặc áo in hoa thì hoa
phải nhỏ cỡ như hoa linh lan, hoa ti gôn, hoa hường tiểu muội, nhưng
chấm hoa phải rời xa chứ không chen khít vào nhau. Lệ Thanh tuy là ca
sĩ, nhưng cô bám chặt vào hình ảnh một cô nữ sinh thơ mộng cho nhân dáng
của mình.
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Giọng ca Lệ Thanh nghẹt mũi. Chính ra ở ngoài đời,
giọng nói cô cũng nghẹt mũi như vậy. Có người bảo rằng không phải Lệ
Thanh có chứng thịt trong lỗ mũi mà là trong mũi cô có thứ nấm làm cho
nước mũi cứ rịn mãi không thôi. Ý là giọng nghẹt mũi như thế mà tiếng cô vẫn sang sảng và chắc nịch. Lệ Thanh không điệu đà õng ẹo ở nhân dáng, nhưng khi hát, giọng cô điệu và ẹo khủng khiếp. Cô không cần lắc lư mình xà uốn khúc trong khi hát,
cô chỉ cầm khăn mu-xoa và đứng cứng ngắc như trời trồng trước máy vi
âm. Rồi giọng cô cất lên quằn quại như rắn trườn, quấn quít như một chùm
lải đũa. Bất cứ lúc nào cô cũng có thể uốn éo lươn lẹo một nốt nhạc. Cô láy từng tiếng hát ở cuối câu hát bất chấp cái nhăn nhó của tác giả bài hát. Đã vậy cô ưa chẻ từng câu hát,
chỗ không phải ngừng mà cô ngừng để rồi đấp nhịp qua chỗ khác lung
tung. Bởi cô chơi fantasie một cách bừa bãi như thế nên ý nhạc sai lệch
hẳn đi. Lệ Thanh có chuỗi ngân cũng rập rờn óng ả. Nhưng cô không ngân
liền được mà phải kéo một hơi khá dài để lấy trớn.
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Dù sao, Lệ Thanh cũng đã làm cho những bản sau đây trở thành nổi tiếng như:
“Tiễn Em” của Phạm Duy, “Chiều Mưa Biên Giới” và “Sắc Hoa Màu Nhớ” của
Nguyễn Văn Đông, “ Gặp Nhau” và “Tà Áo Cưới” của Hoàng Thi Thơ. Ngoài ra
cô hát bài “Tà Áo Xanh” của Đoàn Chuẩn và Từ Linh, bài “Gợi Giấc Mơ
Xưa” của Lê Hoàng Long, bài “Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím” ,“Tà Áo
Xanh” đều truyền cảm.
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Trong khoảng thời gian nổi danh, cũng như Thanh Thúy và Duy Khánh, Lệ Thanh hát
vào dĩa nhiều lắm. Đang lúc danh vọng lừng lẫy, Lệ Thanh bỏ đi lấy
chồng. Cô chọn hạnh phúc gia đình và thật tâm xa lánh ca trường nhạc
giới, không hề nuối tiếc danh vọng phù phiếm.
</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;"><i>Hồ Trường An </i></span>
<br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">(trích Theo Chân Những Tiếng Hát" Tổ Hợp Miền Đông Hoa Kỳ xuất bản 1989)
</span><br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/2FXJNpfLr4o" width="500"></iframe></blockquote>
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">
Tiếng hát Lệ Thanh - 1</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">*<br />* *</span></div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/zqIIe78quHw" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng hát Lệ Thanh - (2)</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *
<br />
<div style="text-align: center;">
<span style="font-weight: bold;"><br /></span></div>
<div style="text-align: left;">
<b style="text-align: center;"><b><span id="ctl00_Content_lblSongInfo"> Hoàng Nguyên - Lệ Thanh - Ai Lên Xứ Hoa Đào </span></b></b>
</div>
<div style="text-align: center;">
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10017/SongSound.aspx?srid=100015&songinfo=Hoàng%20Nguyên%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Ai%20Lên%20Xứ%20Hoa%20Đào&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10017/Ai_Len_Xu_Hoa_Dao.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10017/SongSound.aspx?srid=100015&songinfo=Hoàng%20Nguyên%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Ai%20Lên%20Xứ%20Hoa%20Đào&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10017/Ai_Len_Xu_Hoa_Dao.html&" /></object> </div>
<div style="text-align: center;">
<b>Nhạc Nguyễn Hiền, thơ Kim Tuấn - Lệ Thanh - Anh Cho Em Mùa Xuân</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10038/SongSound.aspx?srid=100042&songinfo=Nhạc%20Nguyễn%20Hiền,%20thơ%20Kim%20Tuấn%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Anh%20Cho%20Em%20Mùa%20Xuân&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10038/Anh_Cho_Em_Mua_Xuan.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10038/SongSound.aspx?srid=100042&songinfo=Nhạc%20Nguyễn%20Hiền,%20thơ%20Kim%20Tuấn%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Anh%20Cho%20Em%20Mùa%20Xuân&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10038/Anh_Cho_Em_Mua_Xuan.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b>Trần Thiện Thanh - Lệ Thanh - Anh Nhớ Về Thăm Em</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10076/SongSound.aspx?srid=100047&songinfo=Trần%20Thiện%20Thanh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Anh%20Nhớ%20Về%20Thăm%20Em&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10076/Anh_Nho_Ve_Tham_Em.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10076/SongSound.aspx?srid=100047&songinfo=Trần%20Thiện%20Thanh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Anh%20Nhớ%20Về%20Thăm%20Em&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10076/Anh_Nho_Ve_Tham_Em.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b>Tuấn Khanh - Lệ Thanh - Chiều Biên Khu</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10846/SongSound.aspx?srid=100152&songinfo=Tuấn%20Khanh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Chiều%20Biên%20Khu&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10846/Chieu_Bien_Khu.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/10846/SongSound.aspx?srid=100152&songinfo=Tuấn%20Khanh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Chiều%20Biên%20Khu&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/10846/Chieu_Bien_Khu.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> Lam Phương - Lệ Thanh - Duyên Kiếp </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b><object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/11898/SongSound.aspx?srid=121889&songinfo=Lam%20Phương%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Duyên%20Kiếp&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/11898/Duyen_Kiep.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/11898/SongSound.aspx?srid=121889&songinfo=Lam%20Phương%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Duyên%20Kiếp&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/11898/Duyen_Kiep.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> Trần Thiện Thanh - Lệ Thanh - Hoa Nở Về Đêm</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12718/SongSound.aspx?srid=100323&songinfo=Trần%20Thiện%20Thanh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Hoa%20Nở%20Về%20Đêm&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12718/Hoa_No_Ve_Dem.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/12718/SongSound.aspx?srid=100323&songinfo=Trần%20Thiện%20Thanh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Hoa%20Nở%20Về%20Đêm&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/12718/Hoa_No_Ve_Dem.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<b> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b>Phạm Duy - Lệ Thanh - Ngày Đó Chúng Mình</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/15060/SongSound.aspx?srid=100502&songinfo=Phạm%20Duy%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Ngày%20Đó%20Chúng%20Mình&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/15060/Ngay_Do_Chung_Minh.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/15060/SongSound.aspx?srid=100502&songinfo=Phạm%20Duy%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Ngày%20Đó%20Chúng%20Mình&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/15060/Ngay_Do_Chung_Minh.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> Mạnh Phát - Lệ Thanh - Nhớ Mùa Hoa Tím</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/15475/SongSound.aspx?srid=104450&songinfo=Mạnh%20Phát%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Nhớ%20Mùa%20Hoa%20Tím&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/15475/Nho_Mua_Hoa_Tim.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/15475/SongSound.aspx?srid=104450&songinfo=Mạnh%20Phát%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Nhớ%20Mùa%20Hoa%20Tím&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/15475/Nho_Mua_Hoa_Tim.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> Phạm Mạnh Cương - Lệ Thanh - Nỗi Buồn Ngày Tháng Cũ</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/15877/SongSound.aspx?srid=100566&songinfo=Phạm%20Mạnh%20Cương%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Nỗi%20Buồn%20Ngày%20Tháng%20Cũ&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/15877/Noi_Buon_Ngay_Thang_Cu.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/15877/SongSound.aspx?srid=100566&songinfo=Phạm%20Mạnh%20Cương%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Nỗi%20Buồn%20Ngày%20Tháng%20Cũ&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/15877/Noi_Buon_Ngay_Thang_Cu.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b>Đoàn Chuẩn & Từ Linh - Lệ Thanh - Tà Áo Xanh</b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> <object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/22203/SongSound.aspx?srid=100722&songinfo=Đoàn%20Chuẩn,%20Từ%20Linh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Tà%20Áo%20Xanh&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/22203/Ta_Ao_Xanh.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/22203/SongSound.aspx?srid=100722&songinfo=Đoàn%20Chuẩn,%20Từ%20Linh%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Tà%20Áo%20Xanh&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/22203/Ta_Ao_Xanh.html&" /></object> </b></div>
<div style="text-align: center;">
<b> Nhạc Phạm Duy, thơ Cung Trầm Tưởng - Lệ Thanh - Tiễn Em</b></div>
<div style="text-align: center;">
<object data="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/17088/SongSound.aspx?srid=100768&songinfo=Nhạc%20Phạm%20Duy,%20thơ%20Cung%20Trầm%20Tưởng%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Tiễn%20Em&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/17088/Tien_Em.html&" height="100" type="application/x-shockwave-flash" width="200"><param name="movie" value="http://lyric.tkaraoke.com/Nghe.swf?autostart=false&song=http://lyric.tkaraoke.com/17088/SongSound.aspx?srid=100768&songinfo=Nhạc%20Phạm%20Duy,%20thơ%20Cung%20Trầm%20Tưởng%20-%20Lệ%20Thanh%20-%20Tiễn%20Em&songlink=http://lyric.tkaraoke.com/17088/Tien_Em.html&" /></object>
</div>
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-70739313243402856382017-08-24T01:48:00.001-07:002017-08-24T01:48:15.201-07:00Tiếng hát Lệ Thanh<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s1600/LeThanh2.PNG" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="189" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiUB_wwLQTXHqj5tj3p_6h6aq8ZMl7e9NQxWxvKFaDoMtzR5JObKH7gXxRIYczUW1tjxlaR7DFKaBWRy0hxa6jYHgTkjaBnCHBkn5eTum2S9aKlNziOm26bv8jWWh-k_qjj_bUT7rk0QWE/s200/LeThanh2.PNG" width="200" /></a><span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Vào
những thập niên 60 thời còn phòng trà Anh Vũ, Kim Sơn, Hòa Bình ở SG
đêm nào cũng có mặt người thư sinh Đỗ Lễ rất yêu tiếng hát của nữ ca sĩ
Lệ Thanh. Một ca sĩ có bàn tay không mấy đẹp với sắc vóc trung bình
nhưng giọng ca nồng nàn với những nốt vuốt độc đáo mà hình như cho tới
bây giờ chưa có người thay thế. Có người cho rằng tiếng hát ca sĩ Xuân
Thu hơi giông giống Lệ Thanh, nhưng chỉ giống ở phần láy âm.</span><br />
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">NHạc
sĩ Đỗ Lễ đã để lòng mình mở rộng đón tiếng hát Lệ Thanh đi sâu vào cõi
thầm kín nhất của tình si.Từ tiếng ca chất chứa nỗi lòng tan tác bởi
chia ly của người nữ ca sĩ tài hoa này đã dẫn Đỗ Lễ vào bến si mê. Yêu
giọng ca, yêu cả con người. khoảng năm 1963 - 1964 cũng là lúc Lệ Thanh
lên xe hoa với một người khác. Trước tin này, Đỗ Lễ thất điên bát đảo
trong tâm hồn. Anh thường trực tìm đến men rượu để chia sầu nhạc phẩm
"Sang Ngang" ra đời trong trạng thái đó với tấm lòng tan nát, ôm mối
tình của hai con đường song song không bao giờ gặp nhau.</span> <br />
<a name='more'></a><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3d0fvsiHAUUSYssz0m4nhB3NzforLDyhp8bo_llUWZN1IbhN5O8iZw_B4cymiym0s4bf2q5-Ru51bArt0LZn_WMvhIia_p-zrQufIMEgss0mUbhzz79VEuv_uftb2ntWWXs7NWdbZh8k/s1600/3Capture.JPG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="352" data-original-width="628" height="222" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi3d0fvsiHAUUSYssz0m4nhB3NzforLDyhp8bo_llUWZN1IbhN5O8iZw_B4cymiym0s4bf2q5-Ru51bArt0LZn_WMvhIia_p-zrQufIMEgss0mUbhzz79VEuv_uftb2ntWWXs7NWdbZh8k/s400/3Capture.JPG" width="400" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">Sự
nghiệp ca hát của nàng tuy chỉ vỏn vẹn có khoảng 10 năm kéo dài từ
năm 1955 cho đến khoảng năm 1965, nhưng nàng đã chinh phục được trọn vẹn
cảm tình của khán thính giả đương thời. Nàng và Thanh Thuý là 2 ngôi
sao ăn khách nhất của các phòng trà và đại nhạc hội, có nguy cơ lấn át
các bậc đàn chị như Thái Thanh, Thuý Nga, Ánh Tuyết.
Nàng có một chất giọng nghẹt mũi thật đặc biệt, phát ra những âm thanh
tựa như người bị nghẹt mũi mà giọng vẫn vang lộng và chắc nịch mê hoặc
lòng người. Phong cách trình bày bản nhạc của nàng cũng đặc biệt không
kém: nàng không hát liên tục một câu hát mà hay chia câu hát ra làm hai
đoạn để ngừng và láy ở giữa câu rồi mới tiếp tục hát cho đến hết câu.
Nàng còn láy qua láy lại tiếng cuối của câu hát, tạo nên cảm giác mới lạ
cho nhạc phẩm được trình bày.
Đang lúc danh vọng lẫy lừng như vậy, nàng bỗng nhiên bỏ nghiệp ca hát và
đi lấy chồng, để lại nhiều nuối tiếc trong lòng khách mộ điệu. Từ khi
nàng giã từ sân khấu, có nhiều ca sĩ đã bắt chước cách hát
đặc biệt của nàng để quyến rũ thính giả như Hà Thanh, Xuân Thu, hoặc
Ngọc Lan tại hải ngoại sau này.
Ngày 20 tháng 9 năm 1980, nàng có trở lại sân khấu một lần duy nhất
trong buổi ra mắt các sáng tác của nhạc sĩ Vy Hùng tại Montreal. Sau đó,
nàng có cho thu âm một nhạc phẩm của Vy Hùng để làm kỷ niệm và sau đó
được phát hành ra băng nhạc...."</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: "georgia" , "times new roman" , serif;">*<br />* * </span> </div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/9gNQUHk_R1w" width="500"></iframe></blockquote>
Tiếng hát Lệ Thanh (Phần 1)<br />
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Ai Lên Xứ Hoa Đào-Hoàng Nguyên</div>
<div style="text-align: left;">
Anh Cho Em Mùa Xuân-Nguyễn Hiền, Kim Tuấn</div>
<div style="text-align: left;">
Anh Nhớ Về Thăm Em-Trần Thiện Thanh</div>
<div style="text-align: left;">
Biệt Kinh Kỳ-Minh Kỳ</div>
<div style="text-align: left;">
Cánh Thiệp Đầu Xuân-Minh Kỳ & Lê Dinh</div>
<div style="text-align: left;">
Chiều-Dương Thiệu Tước, Hồ Dzếnh</div>
<div style="text-align: left;">
Chiều Biên Khu-Tuấn Khanh </div>
<div style="text-align: left;">
Cớ Sao Em Buồn-Vân Tùng </div>
<div style="text-align: left;">
Cung Thương Ngày Cũ-Nguyễn Văn Đông </div>
<div style="text-align: left;">
Đêm Nay Ai Đưa Em Về-Nhật Ngân </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/_zClraJRxTo" width="500"></iframe></blockquote>
Tiếng hát Lệ Thanh (Phần 2)
<br />
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Đêm Tái Ngộ-Y Vân</div>
<div style="text-align: left;">
Đừng Lừa Dối Nhau-Y Vân</div>
<div style="text-align: left;">
Đường Tơ Thôi Lưu Luyến-Nguyễn Hiền</div>
<div style="text-align: left;">
Duyên Kiếp-Lam Phương</div>
<div style="text-align: left;">
Gợi Giấc Mơ Xưa-Lê Hoàng Long</div>
<div style="text-align: left;">
Hãy Yêu Tôi-Y Vân</div>
<div style="text-align: left;">
Hoa Nở Về Đêm-Mạnh Phát</div>
<div style="text-align: left;">
Hoàng Hôn Trên Bãi Biển-Y Vân</div>
<div style="text-align: left;">
Lòng Mẹ-Y Vân<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/cfgRl9rOazk" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng hát Lệ Thanh (Phần 3)
</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Mười Năm Chuyện Cũ-Hoài Linh & Huỳnh Lâm</div>
<div style="text-align: left;">
Nàng Xuân Của Tôi-Nguyễn Hữu Thiết</div>
<div style="text-align: left;">
Nếu Vắng Anh-Anh Bằng, thơ Nguyên Sa</div>
<div style="text-align: left;">
Ngày Đó Chúng Mình-Phạm Duy</div>
<div style="text-align: left;">
Người Em Sầu Mộng-Y Vân, thơ Lưu Trọng Lư</div>
<div style="text-align: left;">
Nhìn Những Mùa Thu Đi-Trịnh Công Sơn</div>
<div style="text-align: left;">
Nhớ Một Chiều Xuân-Nguyễn Văn Đông</div>
<div style="text-align: left;">
Nhớ Mùa Hoa Tím- Mạnh Phát</div>
<div style="text-align: left;">
Nhớ Viết Thư Cho Em-Trần Thiện Thanh & Mạnh Phát</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/_LgbzTHcqtk" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng hát Lệ Thanh (Phần 4) </div>
<br />
<div style="text-align: left;">
Nỗi Buồn Ngày Tháng Cũ-Phạm Mạnh Cương</div>
<div style="text-align: left;">
Quán Chiều-Lan Đài</div>
<div style="text-align: left;">
Rồi Một Ngày-Mạnh Phát</div>
<div style="text-align: left;">
Sắc Hoa Màu Nhớ-Nguyễn Văn Đông</div>
<div style="text-align: left;">
Tà Áo Xanh (Dang Dỡ)-Đoàn Chuẩn & Từ Linh</div>
<div style="text-align: left;">
Tiễn Em (Tiễn Anh)-Phạm Duy, thơ Cung Trầm Tưởng</div>
<div style="text-align: left;">
Tìm Đâu-Nguyễn Hiền</div>
<div style="text-align: left;">
Tình Mẹ (Lòng Mẹ Thương Con)-Lam Phương</div>
<div style="text-align: left;">
Tôi Sẽ Đưa Em Về-Y Vân</div>
<div style="text-align: left;">
Vĩnh Biệt Đại Học-Vy Hùng<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/2FXJNpfLr4o" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng hát Lệ Thanh (P1) </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/zqIIe78quHw" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng hát Lệ Thanh (P2) </div>
</div>
</div>
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-35813217253674709492017-08-18T02:30:00.000-07:002017-08-18T02:30:44.187-07:00Tiếng hát Ngọc Lan<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiT7t394Ei6n7irMWr5D9voe8UoGtXsu1jVilToZxBG87N4mRcdgSdsQTEOLjd9SEng2zK3fM8EcU-oM5Rxya5B5WnD-zSaCmBTADX3yLiQcLuPKFSezdwyTKr0Y3jsqzk_J1GZ30hSMnQ/s1600/Snapshot+-+401.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" data-original-height="480" data-original-width="854" height="223" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiT7t394Ei6n7irMWr5D9voe8UoGtXsu1jVilToZxBG87N4mRcdgSdsQTEOLjd9SEng2zK3fM8EcU-oM5Rxya5B5WnD-zSaCmBTADX3yLiQcLuPKFSezdwyTKr0Y3jsqzk_J1GZ30hSMnQ/s400/Snapshot+-+401.jpg" width="400" /> </a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
</div>
<a name='more'></a><div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/Q8TC9_-XYl4" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Những Tình Khúc qua Tiếng Hát Ngọc Lan </div>
<br />
01. Vết thương cuối cùng - Ngọc Lan<br />
02. Xin còn gọi tên nhau - Ngọc Lan<br />
03. Bao giờ biết tương tư - Ngọc Lan<br />
04. Lệ đá - Ngọc Lan<br />
05. Mùa thu cho em - Ngọc Lan<br />
06. Chiều một mình qua phố - Ngọc Lan<br />
07. Mắt biếc - Ngọc Lan<br />
08. Mưa trên biển vắng - Ngọc Lan<br />
09. Người yêu dấu - Ngọc Lan<br />
10. Chiếc lá cuối cùng - Ngọc Lan<br />
11. Hạnh phúc nơi nào - Ngọc Lan<br />
12. Mùa thu trong mưa - Ngọc Lan<br />
13. Như đã dấu yêu - Ngọc Lan<br />
14. Tiếng mưa đêm - Ngọc Lan<br />
15. Tình đầu tình cuối - Ngọc Lan<br />
16. Bài tình ca cho em - Ngọc Lan<br />
17. Cát bụi tình xưa - Ngọc Lan<br />
18. Tình lỡ trăm năm - Ngọc Lan<br />
19. Buồn vương màu áo - Ngọc Lan<br />
20. Và con tim đã vui trở lại - Ngọc Lan<br />
21. Xin thời gian ngừng trôi - Ngọc Lan<br />
22. Anh thì không - Ngọc Lan<br />
23. Ảo ảnh - Ngọc Lan<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<img alt="" src="http://i203.photobucket.com/albums/aa147/BXasia/DVDNGOCLAN_web.jpg" height="400" width="282" /><br />
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/qABBquBsdK0" width="500"></iframe></blockquote>
Tưởng nhớ Ca sĩ Ngọc Lan<br />
Trường Kỳ (Nghệ sĩ & Đời sống)<br />
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/BS93nEKlj2M" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Thu Nhớ - Tiếng hát NGỌC LAN</div>
<div style="text-align: center;">
Tan Vỡ - Áo Em Thu Vàng - Tàn Thu - Thu SaiGon - Tình Vào Thu</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/Tztg0B5W8eY" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Ngọc Lan, 15 năm tiếng hát về trời </div>
<div style="text-align: center;">
Cát Linh, phóng viên RFA<br />
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/_cFKs-82A6Q" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng Hát Ngọc Lan (P1)</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/X9AMb67A110" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng Hát Ngọc Lan (P2) </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/YyABk9wCqqQ" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Tiếng Hát Ngọc Lan (P3) </div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-59435710008613286362017-05-27T01:00:00.002-07:002017-05-27T01:00:57.552-07:00Thơ và Nhạc<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<a href="http://www.blogger.com/blogger.g?blogID=5523013129109789094" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"></a><span style="color: #783f04;"><b>Thơ và Nhạc</b></span></div>
<div style="text-align: center;">
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="http://www.blogger.com/blogger.g?blogID=5523013129109789094" imageanchor="1" style="clear: left; float: left; margin-bottom: 1em; margin-right: 1em;"></a><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOeH2nRkwMyP3MTYxPGDN4zbTq3qE4AHBFkRdWaCg6V6ljHZAf8wYoX8FKIwy2qbT6xjlpKFAdRLC-vYU0Y0UtXhXXX2b4ltwWa1d2CuEesO_00ZFwsd_CfYD-XMGuAhbgsJcAXATBL6Lf/s618/Capturex.PNG" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhOeH2nRkwMyP3MTYxPGDN4zbTq3qE4AHBFkRdWaCg6V6ljHZAf8wYoX8FKIwy2qbT6xjlpKFAdRLC-vYU0Y0UtXhXXX2b4ltwWa1d2CuEesO_00ZFwsd_CfYD-XMGuAhbgsJcAXATBL6Lf/s1600/Capturex.PNG" /></a></div>
<a name='more'></a><blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/1w63Fwz4LPw" width="500"></iframe></blockquote>
Mười Hai Tháng Sáu (Thơ Vũ Hoàng Chương, Tô Kiều Ngân diễn ngâm)<br />
Tình Khúc Tháng Sáu (Thơ Nguyên Sa, Nhạc Ngô Thuỵ Miên)<br />
<br />
<div style="text-align: left;">
<a href="http://www.blogger.com/blogger.g?blogID=5523013129109789094" imageanchor="1" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"></a>Mười hai tháng sáu<br />
Tác giả: Vũ Hoàng Chương <br />
Trăng của nhà ai trăng một phương<br />
Nơi đây rượu đắng mưa đêm trường<br />
Ờ, đêm tháng sáu mười hai nhỉ<br />
Tố của Hoàng ơi! Hỡi nhớ thương<br />
<br />
Là thế, là thôi, là thế đó<br />
Mười năm thôi thế mộng tan tành<br />
Mười năm trăng cũ ai nguyền ước?<br />
Tố của Hoàng ơi! Tố của anh<br />
<br />
Tháng sáu mười hai -- từ nay nhé<br />
Chung đôi -- từ đấy nhé lìa đôi<br />
Em xa lạ quá đâu còn phải<br />
Tố của Hoàng xưa, Tố của tôi<br />
<br />
Men khói đêm nay sầu dựng mộ<br />
Bia đề tháng sáu, ghi mười hai<br />
Tình ta ta tiếc cuồng ta khóc<br />
Tố của Hoàng nay Tố của ai!<br />
<br />
Tay gõ vào bia mười ngón rập<br />
Mười năm theo máu hận trào rơi<br />
Học làm Trang Tử thiêu cơ nghiệp<br />
Khúc Cổ Bồn Ca gõ hát chơi<br />
<br />
Kiều Thu hề Tố em ơi<br />
Ta đang lửa đốt tơi bời Mái Tây<br />
Hàm ca nhịp gõ khói bay<br />
Hồ Xừ Xang Xế bàn tay điên cuồng<br />
<br />
Kiều Thu hề trọn kiếp thương<br />
Sầu cao ngùn ngụt mấy đường tơ khô<br />
Xừ Xang Xế Xự Xang Hồ<br />
Bàn tay nhịp gõ điên rồ khói lên<br />
<br />
Kiều Thu hề Tố hỡi em!<br />
Nghiêng chân rốn bể mà xem lửa bùng<br />
Xế Hồ Xang khói mờ rung<br />
Nhịp vương sầu tỏa năm cung ngút ngàn<br />
<br />
Tình Khúc Tháng Sáu <br />
by Ngô Thụy Miên<br />
<br />
Tình Khúc Tháng Sáu Lyrics<br />
by Ngô Thụy Miên<br />
<br />
Tháng sáu nhạt mưa, mưa ướt mềm vai em<br />
Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan<br />
Gót bước buồn lây trong gió chiều mưa bay<br />
Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê<br />
<br />
[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]<br />
Anh muốn cùng mây giăng kín đường về<br />
Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy<br />
Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng<br />
Mình yêu nhau, mình yêu nhau<br />
Dù trời mưa bay, mưa baỵ..<br />
<br />
Tháng sáu nhạt mưa, anh muốn cùng mưa bay<br />
Cùng mây trôi tan biến vào môi em<br />
Khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới<br />
Và mưa bay tháng sáu đẹp không em?<br />
<br />
Anh muốn cùng em, yêu mãi nụ cười<br />
Dựa vai nhau, dựa vai nhau<br />
Như những ngày xưa ấy<br />
Hãy nói mình yêu nhau bằng tiếng loài người<br />
Trời thôi mưa, trời thôi mưa<br />
Mình xa nhau, xa nhau<br />
<br />
Tháng sáu trời mưa, mưa ướt mềm môi em<br />
Mình yêu nhau, xin biết mình yêu nhau<br />
Nước mắt thật cay, cay với tình yêu ấy<br />
Và mưa bay, tháng sáu buồn không anh?<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/WAcorpwLJxU" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Áo Lụa Hà Đông (Thơ Nguyên Sa, Tô Kiều Ngân diễn ngâm)<br />
Màu Kỷ Niệm (Thơ Nguyên Sa, Nhạc Phạm Đình Chương, Tiếng hát Thái Thanh)</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<a href="http://www.blogger.com/blogger.g?blogID=5523013129109789094" imageanchor="1" style="clear: right; float: right; margin-bottom: 1em; margin-left: 1em;"></a>Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát <br />
bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông <br />
anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng <br />
thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng <br />
<br />
anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn <br />
mà mua thu dài lắm ở chung quanh <br />
linh hồn anh vội vã vẽ chân dung <br />
bay vội vã vào trong hồn mở cửa <br />
<br />
gặp một bữa, anh đã mừng một bữa <br />
gặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồn <br />
thơ học trò anh chất lại thành non <br />
và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu <br />
<br />
em không nói đã nghe từng gia điệu <br />
em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh <br />
anh trông lên bằng đôi mắt chung tình <br />
với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt <br />
<br />
em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết <br />
trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu <br />
nhưng sao đi mà không bảo gì nhau <br />
để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại <br />
<br />
để anh giận, mắt anh nhìn vụng dại <br />
giận thơ anh đã nói chẳng nên lời <br />
em đi rồi, sám hối chạy trên môi <br />
những tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng <br />
<br />
em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn <br />
giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông <br />
anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng <br />
giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/H6A_j9pjhdA" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Bài Ca Ngư phủ - Thơ Vũ Hoàng Chương, Diễn ngâm Hoàng Thư<br />
Trương Chi - Nhạc Văn Cao - Tiếng hát Vũ Khanh</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Một chiều xưa trăng nước chưa thành thơ <br />
Trầm trầm không gian mới rung thành tơ <br />
Vương vất heo may hoa yến mong chờ <br />
Ôi, tiếng cầm ca thu tới bao giờ. <br />
<br />
Lòng chiều bơ vơ lúc thu vừa sang, <br />
Chập chùng đêm khuya thức ai phòng loan <br />
Một cánh chim rơi trong khúc nhạc vàng <br />
Đây đó từng song the hé đợi đàn. <br />
<br />
Tây hiên Mỵ Nương khi nghe tiếng ngân <br />
hò khoan mơ bóng con đò trôi <br />
giai nhân cười nép trăng sáng lả lơi, lả lơi bên trời <br />
<br />
Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ, <br />
Oán trách cuộc từ ly não nùng. <br />
<br />
Đò trăng cắm giữa sông vắng <br />
Gió đưa câu ca về đâu? <br />
Nhìn xuống đáy nước sông sâu <br />
Tuyền anh đã chìm đâu! <br />
<br />
Thương khúc nhạc xa vời <br />
Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi. <br />
Sương thu vừa buông xuống <br />
Bng cây ven bờ xa mờ xóa giòng sông <br />
Ai qua bến giang đầu tha thiết, <br />
Nghe sông than mối tình Trương Chi <br />
Dâng úa trăng khi về khuya, <br />
Bao tiếng ca ru mùa thu. <br />
<br />
Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn <br />
Còn nghe như ai nức nở và than, <br />
Trầm vút tiếng gió mưa <br />
Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng? <br />
Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn <br />
Về phương xa ai nức nở và than, <br />
Cùng với tiếng gió vương, <br />
Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa. <br />
<br />
Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao <br />
Mà ai hát dưới trăng ngà <br />
Ngồi đây ta gõ ván thuyền, <br />
Ta ca trái đất còn riêng ta. <br />
Đàn đêm thâu <br />
Trách ai khinh nghèo quên nhau, <br />
Đôi lứa bên giang đầu. <br />
Người ra đi với cuộc phân ly, <br />
Đâu bóng thuyền Trương Chi? <br />
<br />
II. <br />
<br />
Từ ngày trăng mơ nước in thành thơ, <br />
Lạc loài hương thu thoáng vương đường tơ <br />
Ngây ngất không gian rên xiết lay bờ, <br />
Bao tiếng cấn ca rung ánh sao mờ <br />
<br />
Nhạc còn lưu ly nhắc ai huyền âm, <br />
Lạnh lùng đôi giây tố lan trầm ngận <br />
Trong lúc đêm khuya ai lóng tiếng cầm, <br />
Thu đã chìm xa xa ánh nguyệt đầm <br />
<br />
Khoan khoan đò ơi! tương tư tiếng ca <br />
Chàng Trương chi cất lên hò khoan, <br />
đêm thu dài đến khoan tiếng nhạc ơi! <br />
Nhạc ơi thôi đàn . <br />
<br />
Anh Trương Chi, tiếng hát vọng ngàn xưa còn rung, Anh thương nhớ, <br />
Oán trách cuộc từ ly não nùng. <br />
<br />
Đò trăng cắm giữa sông vắng <br />
Gió đưa câu ca về đâu? <br />
Nhìn xuống đáy nước sông sâu <br />
Tuyền anh đã chìm đâu! <br />
<br />
Thương khúc nhạc xa vời <br />
Tong đêm khuya dìu dặt tiếng tơ rơi. <br />
Sương thu vừa buông xuống <br />
Bng cây ven bờ xa mờ xóa giòng sông <br />
Ai qua bến giang đầu tha thiết, <br />
Nghe sông than mối tình Trương Chi <br />
Dâng úa trăng khi về khuya, <br />
Bao tiếng ca ru mùa thu. <br />
<br />
Ngoài song mưa rơi trên bao cung đàn <br />
Còn nghe như ai nức nở và than, <br />
Trầm vút tiếng gió mưa <br />
Cùng với tiếng nước róc rách ai có buồn chăng? <br />
Lòng bâng khuâng theo mưa đưa canh tàn <br />
Về phương xa ai nức nở và than, <br />
Cùng với tiếng gió vương, <br />
Nhìn thấy ngấn nước lấp lánh in bóng đò xưa. <br />
<br />
Đò ơi! đêm nay dòng sông Thương dâng cao <br />
Mà ai hát dưới trăng ngà <br />
Ngồi đây ta gõ ván thuyền, <br />
Ta ca trái đất còn riêng ta. <br />
Đàn đêm thâu <br />
Trách ai khinh nghèo quên nhau, <br />
Đôi lứa bên giang đầu. <br />
Người ra đi với cuộc phân ly, <br />
Đâu bóng thuyền Trương Chi? </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/7z6-DKqwbQg" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Đời Vắng Em Rồi - Thơ Vũ Hoàng Chương, Diễn ngâm Tô Kiều Ngân<br />
Nếu Vắng Anh - Nhạc Anh Bằng, thơ Nguyên Sa, Tiếng hát Kim Anh</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Nếu Vắng Anh<br />
Nếu vắng anh ai dìu em đi chơi trong chiều lộng gió.<br />
Nếu vắng anh ai đợi chờ em khi sương mờ nẻo phố.<br />
Nếu vắng anh ai đón em khi tan trường về,<br />
kề bóng em ven sông chiều chiều,<br />
gọi tên người yêu.<br />
Nếu vắng anh ai ngồi gần em thêm hương nồng đêm giá.<br />
Nếu vắng anh ai dệt vần thơ cho em hồng đôi má.<br />
Nếu vắng anh ai ngắm môi em tươi nụ cười,<br />
Làn tóc xanh buông lơi tuyệt vời, chan chứa mộng đời<br />
<br />
Nhưng thôi em biết rằng khi núi sông chưa thái bình<br />
trên khắp nơi. Anh đi vì nguồn sống,<br />
vì ngày mai, vì tự do liều thân tranh đấu.<br />
Có những đêm âm thầm nghe tin vang xa ngoài tiền tuyến.<br />
Nhớ đến anh oai hùng xông pha gian nguy vòng chinh chiến.<br />
Phút luyến thương em chắp hai tay lên nguyện cầụ<br />
Mộng ước quê hương thôi hận sầu ta sớm gần nhau.</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: left;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/_bSGDfcyq64" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Gởi Người dưới Mộ-Thơ Đinh Hùng, Nhạc Việt Dzũng <br />
Diễn ngâm Tô Kiều Ngân, Tiếng hát Gia Huy</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Trời cuối thu rồi - Em ở đâu ? <br />
Nằm bên đất lạnh chắc em sầu ? <br />
Thu ơi ! Đánh thức hồn ma dậy, <br />
Ta muốn vào thăm nấm mộ sâu . <br />
Em mộng về đâu ? <br />
Em mất về đâu ? <br />
Từng đêm tôi nguyện, tôi cầu, <br />
Đấy màu hương khói là màu mắt xưa . <br />
<br />
Em đã về chưa ? <br />
Em sắp về chưa ? <br />
Trăng sao tắt, ngọn đèn mờ <br />
Ta nằm rỏ lệ đọc thơ gọi hồn. <br />
<br />
Em hãy cười lên vang cõi âm, <br />
Khi trăng thu lạnh bước đi thầm. <br />
Những hồn phiêu bạt bao năm trước, <br />
Nay đã vào chung một chỗ nằm. <br />
<br />
Cười lên em ! <br />
Khóc lên em ! <br />
Đâu trăng tình sử, <br />
Nép áo trần duyên ? <br />
Gót sen tố nữ <br />
Xôn xao đêm huyền. <br />
Ta đi, lạc xứ thần tiên , <br />
Hồn trùng dương hiện bóng thuyền U Minh. <br />
<br />
Ta gởi bài thơ anh linh, <br />
Hỏi người trong mộ có rùng mình ? <br />
Nắm xương khô lạnh còn ân ái ? <br />
Bộ ngực bi thương vẫn rợn tình ? <br />
<br />
Hỡi hồn tuyết trinh ! <br />
Hỡi người tuyết trinh ! <br />
Mê em, ta thoát thân hình, <br />
Nhập hồn cây cỏ, đa tình mỗi đêm. <br />
<br />
Em có vui thêm ? <br />
Em co' buồn thêm ? <br />
Ngồi bên cửa mộ , <br />
Kể cho ta biết nỗi niềm. <br />
<br />
Thần chết cười trong bộ ngực điên, <br />
Ta nghe em thở tiếng ưu phiền. <br />
Nỗi lòng xưa dậy tan Thanh Vắng. <br />
Hơi đất mê người -- Trăng hiện lên. <br />
<br />
Đinh Hùng </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/kbU2MKINZ6c" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Gởi Người dưới Mộ (Thơ Đinh Hùng, Diễn ngâm Tô Kiều Ngâm)<br />
Tưởng Niệm (Nhạc Trầm Tử Thiêng, Tiếng hát Sĩ Phú)</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Tưởng Niệm</div>
<div style="text-align: left;">
Ta nghiêng tai nghe lại cuộc đời, thì hãi hùng hoàng hôn chợt tới <br />
Ta nghiêng vai soi lại tình người, thì bóng chiều chìm xuống đôi môi <br />
Đang đam mê cho đời nở hoa, chợt bàng hoàng đến kỳ trăn trối <br />
Đang nâng niu cuộc tình lộng lẫy, bỗng ngỡ ngàng hụt mất trên tay <br />
<br />
Ta khổ đau một đời, để chết trong tình cờ <br />
Ta tìm nhau một thời, để mất nhau vài giờ <br />
Bàn tay làm sao giữ, Một đời vừa đi qua <br />
Bàn tay làm sao giữ, Một thời yêu thiết tha <br />
<br />
Mang ơn em trao tình một lần, là kỷ niệm dù không đầm ấm <br />
Mang ơn em đau khổ thật đầy, là nắng vàng dù nhốt trong mây <br />
Mang ơn trên cho cuộc đời ta, vài vạn ngày gió cuồng mưa lũ <br />
Trong cơn đau một vùng hương khói, kéo ta về, về cõi hư vô<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/61Its8u0jVg" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Hồ Trường - Thơ Nguyễn Bá Trác - TNLệ Ba diễn ngâm<br />
Hồ Văn Sinh phổ nhạc & hát</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Đại trượng phu không hay xé gan bẻ cật phù cương thường<br />
Hà tất tiêu dao bốn bể lưu lạc tha phương<br />
Trời nam nghìn dặm thẳm<br />
Non nước một mầu sương<br />
Chí chưa thành, danh chưa đạt<br />
Trai trẻ bao lăm mà đầu bạc<br />
Trăm năm thân thế bóng tà dương<br />
Vỗ gươm mà hát<br />
Nghiêng bầu mà hỏi<br />
Trời đất mang mang ai người tri kỷ<br />
Lại đây cùng ta cạn một hồ trường<br />
Hồ trường! Hồ trường!<br />
Ta biết rót về đâu?<br />
Rót về Đông phương, nước biển Đông chẳy xiết sinh cuồng loạn<br />
Rót về Tây phương, mưa phương Tây từng trận chứa chan<br />
Rót về Bắc Phương, ngọn Bắc phong vi vút cát chạy đá giương<br />
Rót về Nam phương, trời Nam mù mịt có người quá chén như điên như cuồng<br />
Nào ai tỉnh, nào ai say<br />
Lòng ta ta biết, chí ta ta hay<br />
Nam nhi sự nghiệp ư hồ thỉ<br />
Hà tất cùng sầu đối cỏ cây <br />
<br />
<br />
Bài thơ nổi tiếng Hồ Trường do Nguyễn Bá Trác sáng tác<br />
Thời gian trôi qua, có nhiều bản chép lại với những chi tiết khác nhau<br />
Bản
ghi trên đây có lẽ tạm cho là đúng nhất, do nguyệt san Thế Kỷ 21 (số
115, tháng 11 năm 1998, trang 8) ghi lại từ một băng thơ do Lệ Ba, ái nữ
của Nguyễn Bá Trác thực hiện, với giọng ngâm của chính Lệ Ba
</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/5EtBhmS-vqU" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Khúc Ca riêng của Chàng-Thơ Du Tử Lê-Diễn ngâm Bích Ty & Hà Phương<br />
Tôi xa Người -Thơ Du Tử Lê phổ nhạc Phạm Anh Dũng, Tiếng hát Duy Trác </div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người như xa núi sông</div>
<div style="text-align: left;">
em bên kia suối? – bên kia rừng</div>
<div style="text-align: left;">
em bên kia nắng? – bên kia gió</div>
<div style="text-align: left;">
tôi một dòng sương, lên, mênh mông</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người như xa biển đông</div>
<div style="text-align: left;">
chiều lên lênh láng chiều, giăng hàng</div>
<div style="text-align: left;">
những cây ghi dấu ngày em đến</div>
<div style="text-align: left;">
đã chết từ đêm mưa không sang</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa đôi môi tham</div>
<div style="text-align: left;">
em biết: rồi em như chim ngàn</div>
<div style="text-align: left;">
thôi còn khua động làm chi nữa</div>
<div style="text-align: left;">
hồn tôi vốn đã là tro than</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa đôi mắt ngoan</div>
<div style="text-align: left;">
vườn tôi trăng lạnh đến hoang tàn</div>
<div style="text-align: left;">
em xa xôi quá làm sao biết</div>
<div style="text-align: left;">
vốn liếng tôi còn: những ngổn ngang</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa trên sân bay</div>
<div style="text-align: left;">
hồn tôi cồn cát dấu chân bầy</div>
<div style="text-align: left;">
em vui đời khác làm sao hiểu</div>
<div style="text-align: left;">
tôi sống âm thầm như cỏ cây</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa hơi thuốc cay</div>
<div style="text-align: left;">
ngày mai tình sẽ bỏ tim này</div>
<div style="text-align: left;">
chiều em không đến hàng cây cũng</div>
<div style="text-align: left;">
nghiêng xuống tôi: từng ngọn heo may</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa bàn tay, vui</div>
<div style="text-align: left;">
bàn tay có ngón đã chôn đời</div>
<div style="text-align: left;">
bàn tay có ngón không đeo nhẫn</div>
<div style="text-align: left;">
có ngón dành riêng cho môi tôi</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa miền thiết tha</div>
<div style="text-align: left;">
hoa xuân đã héo rụng, hiên nhà</div>
<div style="text-align: left;">
phố xưa em buộc đôi hàng bím</div>
<div style="text-align: left;">
nay tóc về đâu? – hồn ở đâu?</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa niềm mê oan</div>
<div style="text-align: left;">
hồn tôi khô xác sợi giây đàn</div>
<div style="text-align: left;">
máu tôi đã gửi trong con chữ</div>
<div style="text-align: left;">
dẫu chết, còn nguyên lời oán than</div>
<div style="text-align: left;">
tôi xa người xa một mùi hương</div>
<div style="text-align: left;">
bãi khuya, hồn ốc, lạc thiên đường</div>
<div style="text-align: left;">
nhớ ai buồn ngất trên vai áo</div>
<div style="text-align: left;">
mưa ở đâu về? – như vết thương<br />
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/oSGd-8U3fGw" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Khúc Ca riêng của Chàng-Thơ Du Tử Lê-Diễn ngâm Bích Ty & Hà Phương<br />
K.Khúc của Lê - Thơ Du Tử Lê - Nhạc Đăng Khánh - Tiếng hát Tuấn Ngọc<br />
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/KRmsOLmZJgU" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Màu Tím Hoa Sim-Thơ Hữu Loan, Hồ Điệp diễn ngâm<br />
Những đồi Hoa Sim - Nhạc Dzũng Chinh - Tiếng hát Phương Dung </div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Nàng có ba người anh<br />
Đi bộ đội<br />
Những em nàng còn chưa biết nói<br />
Khi tóc nàng xanh xanh.<br />
<br />
Tôi là người chiến binh<br />
Xa gia đình<br />
Yêu nàng như tình yêu em gái<br />
Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo cưới,<br />
Tôi mặc đồ quân nhân<br />
Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân,<br />
Nàng cười xinh xinh<br />
Bên anh chồng độc đáo.<br />
Tôi ở đơn vị về<br />
Cưới nhau xong là đi!<br />
<br />
Từ chiến khu xa<br />
Nhớ về ái ngại<br />
Lấy chồng đời chiến chinh<br />
Mấy người đi trở lại<br />
Lỡ khi mình không về<br />
Thì thương người vợ chờ<br />
Bé bỏng chiều quê ...<br />
<br />
Nhưng không chết người trai khói lửa<br />
Mà chết người gái nhỏ hậu phương<br />
Tôi về không gặp nàng<br />
Má tôi ngồi bên mộ con<br />
Đầy bóng tối<br />
Chiếc bình hoa ngày cưới<br />
Thành bình hương<br />
Tàn lạnh vây quanh ...<br />
<br />
Tóc nàng xanh xanh<br />
Ngắn chưa đầy búi<br />
Em ơi!<br />
Giây phút cuối<br />
Không được nghe nhau nói<br />
Không được trông thấy nhau một lần.<br />
<br />
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím <br />
áo nàng màu tím hoa sim <br />
Ngày xưa một mình <br />
đèn khuya <br />
bóng nhỏ <br />
Nàng vá cho chồng tấm áo <br />
ngày xưa... <br />
<br />
<br />
Một chiều rừng mưa<br />
Ba người anh<br />
Trên chiến trường Đông Bắc,<br />
Biết tin em gái mất<br />
Trước tin em lấy chồng.<br />
<br />
Gió sớm thu về<br />
Rờn rợn nước sông<br />
Đứa em nhỏ lớn lên<br />
Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị<br />
Khi gió thu về<br />
Cỏ vàng chân mộ chí.<br />
<br />
Chiều hành quân<br />
Qua những đồi sim ..<br />
Những đồi hoa sim ...,<br />
Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết <br />
Màu tím hoa sim<br />
Tím cả chiều hoang biền biệt<br />
Nhìn áo rách vai<br />
Tôi hát trong màu hoa.<br />
Áo tôi sứt chỉ đường tà,<br />
Vợ tôi chết sớm mẹ già chưa khâu<br />
<br />
<br />
Bài
thơ Màu Tím Hoa Sim, viết để khóc người vợ đầu tiên của ông là Lê Ðỗ
Thị Ninh, được nhà thơ Nguyễn Bính công khai cho đăng trên Trăm Hoa ở Hà
Nội năm 1956, sau nhiều năm được truyền miệng. Ngoài Màu Tím Hoa Sim,
bài Hoa Lúa của ông cũng là một bài thơ tình được ưa thích. Qua hơn 30
năm bầm dập hiện nay, ông sống khá vất vả tại quê nhà. </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/NR8gnAAxQ0c" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Ngậm ngùi, Thơ Huy Cận, Divin ngâm Huyền Trân<br />
Tiếng Xưa - Nhạc Dương Thiệu Tước, Tiếng hát Hà Thanh </div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
Hoàng hôn lá reo bên thềm <br />
Hoàng hôn tơi bời lá thu <br />
Sương mờ ngậm ngùi xuân xanh <br />
Bâng khuâng phím loan vương tình <br />
<br />
Đâu bóng trăng xưa mơ khúc nghê thường <br />
Phải tàn một thời liệt oanh xa đưa gió mây lạnh lùng <br />
Chiều thu nhớ nhung vì đâu, thắm đôi giòng Châu <br />
Tiếc thay tại sao đành lỡ làng man mác khói hương Bay dịu dàng như tóc mây vương <br />
Dáng liễu mơ màng cung đàn nhỏ lệ Tầm Dương ai đó tri âm biết cùng. <br />
<br />
Hoàng hôn gió sương lạnh lùng <br />
Hoàng hôn bao niềm nhớ nhung <br />
thiết tha đàn rung tiếng tơ <br />
vấn vương trôi theo mây mờ <br />
đâu khúc cô liêu duyên dáng tiêu điều <br />
dư âm chìm theo giòng Châu tràn lan sóng vương mạch sầu. <br />
Đàn ơi thiết tha vì đâu, tiếng xưa trầm ngâm lắng rung đường tơ bao mơ màng <br />
Lưu luyến hương thu thêm dịu dàng <br />
Ai có hay chăng Say khúc ưu tư, gió sương chiều thu buồn mơ ai đó tri âm hững hờ. </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/vO0dA1NaX_w" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc:
Phượng Hồng </div>
<div style="text-align: center;">
Nhạc Vũ Hoàng - thơ Đỗ Trung Quân - trình bày: Hạtsươngkhuya </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *</div>
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/3ysA8_uFc7M" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Chiều - Thơ Hồ Dzếnh, Mai Hiên diễn ngâm<br />
Chiều - Dương Thiệu Tước phổ nhạc, Tiếng hát Mai Hương<br />
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/q6P0ZS5PVCA" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Khi Em Về <br />
Thơ Nguyễn Đình Toàn
Hoàng Oanh diễn ngâm - Vũ Thành An phổ nhạc</div>
<div style="text-align: left;">
Khi Em Về<br />
Tác giả: Nguyễn Đình Toàn <br />
Khi em về trời xanh và gió mát<br />
Con đường mòn thơm lá mục quê hương<br />
Vườn cải ngồng đỗ ong bướm về sân<br />
Anh nằm đấy buổi trưa và tiếng nắng<br />
<br />
Mặt đất mềm bước chân em chợt nặng<br />
Lá tre vàng dồn thổi mùa thu đi<br />
Luống huệ ấy xòe những vồng hoa trắng<br />
Và đầy thềm lá rụng liếp phên che<br />
<br />
Quê mẹ đấy ưu phiền nhiều quá lắm<br />
Hàng cau già mo thương bẹ quắt queo<br />
Anh nằm đếm những ngày rồi những tháng<br />
Đi qua dần khi nước mắt buông theo<br />
<br />
Kỷ niệm cũ vẫn còn nguyên vẹn đó<br />
Trời tháng giêng, tháng bảy buồn như nhau<br />
Gió vẫn thơm mùi hoa bưởi, hoa ngâu<br />
Rồi tết đến, rồi lòng anh nhớ quá<br />
<br />
Khi em về bước xưa chừng xa lạ<br />
Và cỏ hoa tất cả đã vắng im<br />
Giấc ngủ ấy một đời anh ao ước<br />
Từ máu mình hoài rứt khỏi đường tim<br />
<br />
Em đừng khóc, đừng buồn, đừng nhìn nữa<br />
Cứ cúi đầu, cứ thế, rồi ra đi<br />
Trời sẽ tối, tiếc thương rồi sẽ hết<br />
Và dấu giầy mai sẽ lá sương che </div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/H0aMaw9oMBo" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc: Lời Người ở lại - Thơ Trần Trung Đạo, Tôn Nữ Lẹ Ba diễn ngâm<br />
Anh phải sống-Thơ Trạch Gầm, Nhạc & tiếng hát Quốc Anh<br />
*<br />
* *</div>
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/5rgv31bbUTo" width="500"></iframe></blockquote>
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc: Ở chổ Nhân gian không thể hiểu </div>
<div style="text-align: center;">
(Thơ Du Tử Lê, Bảo Oanh diễn ngâm)<br />
Trần Duy Đức phổ nhạc, Tiếng hát Anh Ngọc</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/1y5xLv7D864" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc: Tự Tình dưới Hoa (Thơ Đinh Hùng, Bảo Cường diễn ngâm)<br />
Mộng dưới Hoa - Phạm Đình Chương phổ nhạc, Tiêng hát Jo Marcel)</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/5TjRu3QyM-I" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc: Ở chổ Nhân gian không thể hiểu </div>
<div style="text-align: center;">
(Thơ Du Tử Lê, Bảo Oanh diễn ngâm)<br />
Khúc Thuỵ Du (Thơ Du Tử Lê, Nhạc Anh Bằng, Tiếng hát Ngọc Lan)</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/icPzrnZL-OA" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc: U Tình (Thơ Vũ Hoàng Chương, Mai Hiên diễn ngâm)<br />
Dòng Suối Trăm Năm (Thơ Du Tử Lê, Nhạc Trần Duy Đức, Tiếng hát Trần Thái Hoà)</div>
<div style="text-align: center;">
*<br />
* *<br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="280" src="https://www.youtube.com/embed/lo0aDOu1LjU" width="500"></iframe></blockquote>
</div>
<div style="text-align: center;">
Thơ & Nhạc: Xin hãy Yêu Tôi (Thơ Đinh Hùng, Hồ Điệp diễn ngâm)<br />
Mộng dưới Hoa (Phạm Đình Chương phổ nhạc, tiếng hát Jo Marcel) </div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-19606726613780730492017-05-03T03:24:00.000-07:002017-05-03T03:24:16.514-07:00Đôi mắt người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa-Nam Dao<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<span style="font-weight: bold;">Đôi mắt người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa-Nam Dao</span>
<br />
<object height="224" width="400"><param name="allowfullscreen" value="true"><param name="movie" value="http://www.facebook.com/v/212198542132745"><embed src="http://www.facebook.com/v/212198542132745" type="application/x-shockwave-flash" allowfullscreen="true" height="224" width="400"></embed></object>
<br />
<span style="font-style: italic; font-weight: bold;">HạtSươngKhuya diễn đọc</span>
<br />
<br />
<br /></div>
<br />
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;">Đôi mắt người chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa
<br />
<br />
<br />Nam Dao
<br />
<br />Thời điểm 30/4 là cái mốc thời gian mà có lẽ hầu hết những thuyền nhân tỵ nạn Cộng Sản Việt Nam đều lắng tâm tư mình để hồi tưởng lại quãng đời tỵ nạn gian truân và những nguyên nhân nào đưa đến sự chọn lựa đổi đời này. Một sự chọn lựa can đảm dẫu biết rằng mình phải trả một cái giá rất đắt là cái chết của chính mình để đổi lấy hai chữ Tự Do. Một sự chọn lựa chưa từng xảy ra trong 4000 năm lịch sử Việt Nam mà trong đó gần 3 triệu người dân Việt vượt biên đi tìm tự do và gần một triệu người bỏ thây ngoài trùng dương. Cho dù đặt chân đến được bến bờ tự do vào những thời điểm khác nhau, nhưng hầu hết những ai mang thông hành tỵ nạn chính trị cũng mặc nhiên coi ngày Quốc Hận 30/4/1975 là nguyên đưa đến sự quyết định ra đi đổi đời của mình.
<br />
<br />Dù không vượt biên, đối với tôi Quốc Hận 30/4/1975 là ngày mở đầu cuộc đời tỵ nạn CSVN của tôi nơi xứ người. Tôi muốn nhấn mạnh sáu chữ Tỵ nạn CSVN chứ không phải là tỵ nạn kinh tế mà nhà cầm quyền CSVN cố tình xuyên tạc để bôi nhọ chính nghiã của chúng ta. Trong ngày tưởng niệm 33 năm quốc hận 30/4/1975 năm nay, tôi muốn trải lòng mình viết về một người chiến sĩ vô danh trong quân lực Việt Nam Cộng Hòa (VNCH). Tôi muốn ghi lại trên trang giấy này ánh mắt anh, đối với tôi là biểu tượng cho sự âm thầm hy sinh cao cả của tập thể chiến binh VNCH để bảo vệ từng tấc đất, từng giây phút sống an lành cho người dân miền Nam. Ánh mắt nhiệm mầu đã thay đổi cuộc đời của một người con gái từ sống vô tư vị kỷ quay sang con đường đấu tranh khá xa lạ đối với phái nữ.
<br />
<br />Người ta bảo ánh mắt là cửa sổ tâm hồn cũng không sai. Chỉ cần nhìn ánh mắt của một người là có thể đoán được một phần nào cá tính, lòng dạ tốt xấu và tâm trạng của người đó. Trong đời tôi đã gặp đủ loại ánh mắt, nhưng tôi có đâu ngờ được rằng ánh mắt mà tôi gặp nơi bờ sông Bến Hải đã để trong tôi một tác động tâm lý mãnh liệt làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi sau đó. Sinh trưởng ở miền bắc và di cư vào Saigon, tôi có cơ may có được một cuộc sống sung túc, ngày cắp sách đến trường, nhìn cuộc đời với đôi mắt màu hồng của tuổi dậy thì. Hình ảnh chiến tranh thời đó tôi cảm nhận được là những ngọn đèn hoả châu và những tiếng đại bác đêm đêm vọng về. Thế nhưng cuộc đời tôi đã rẽ sang một khúc quanh khi gặp đôi mắt bờ sông Bến Hải.
<br />
<br />Trong một chuyến du lịch trở về thăm quê hương (1973) cùng với phái đoàn Tổng Hội Sinh Viên Paris do ông Hoàng Đức Nhã tổ chức, các sinh viên du học được đưa đi thăm Huế, Quảng Trị, đại lộ kinh hoàng, những điạ danh bị tàn phá bởi chiến tranh và bờ sông Bến Hải để sinh hoạt cùng với các anh chiến binh VNCH. Nơi dòng sông Bến Hải, nhìn qua bên kia sông là lá cờ máu của CS. Ngước nhìn lên chòi canh bên này là lá đại kỳ vàng ba sọc đỏ phất phới bay và hình ảnh người chiến binh VNCH trong quân phục tác chiến, tay cầm khẩu súng im lặng mắt hướng về phiá bên kia sông. Khuôn mặt xạm màu nắng chiến chinh và ánh mắt khắc khổ chịu đựng gió sương nhưng cương quyết, sẵn sàng quyết tử để bảo vệ màu cờ vàng ba sọc đỏ, đã làm lòng tôi trùng xuống một niềm xúc động lớn pha lẫn xấu hổ. Xấu hổ vì thấy rằng mình đã sống qúa vị kỷ chưa làm được gì hữu ích cho quê hương dân tộc. Xúc động vì giờ đây qua ánh mắt người chiến binh đó tôi mới thực sự hiểu được, trong khi tôi và người dân miền Nam được sống yên lành với gia đình thì ở ngoài tiền tuyến lại có hàng trăm ngàn chiến binh VNCH âm thầm chấp nhận đốt cháy tương lai, tuổi thanh xuân, lẫn hạnh phúc, bên ánh đèn hỏa châu lửa đạn.
<br />
<br />Người chiến binh VNCH không phải chỉ mất tuổi thanh xuân không thôi. Đã có hàng trăm ngàn chiến binh trở về sau cuộc chiến “với đôi nạng gỗ”, để lại nơi chiến trường một phần máu và thân thể của đời mình. Trở về với cuộc đời dang dở tàn phế tương lai! Và cũng đã có biết bao nhiêu anh hùng liệt sĩ vô danh bỏ thây nơi chiến trường để lại gia tài cho vợ con một tấm thẻ bài và những vành khăn tang trắng làm đổ nát đời người cô phụ và gia đình họ. Tôi đã ngộ những mất mát to lớn đó khi đi trên Đại Lộ Kinh Hoàng mà cái tên tự nó cũng đủ nói lên trận chiến khốc liệt đã xảy ra tại nơi đây. Dẫu chiến trường đã được dọn sạch từ lâu, nhưng quang cảnh hoang tàn và thê lương cũng đủ làm tôi rùng mình vì tôi vẫn còn cảm nhận được một luồng âm khí của các vong linh hình như chưa siêu thoát nên vẫn còn lảng vảng ở đâu đây. Khi đôi chân mình đi trên mặt đất thấm máu và nước mắt của dân tộc tôi mới thấu hiểu hai chữ tự do vô cùng qúy báu như thế nào. Lá cờ vàng ba sọc đỏ biểu tượng cho khát vọng tự do được gìn giữ bởi máu và nước mắt của dân tôi giờ thiêng liêng biết ngần nào!
<br />
<br />Cũng vì thế khi ngước nhìn lá đại kỳ phất phới bay nơi dòng sông bến Hải tôi đã nghẹn ngào thầm cám ơn đôi mắt kia và tập thể chiến binh VNCH đã âm thầm hy sinh cho người dân miền Nam trong đó có tôi được thở hít không khí tự do cho đến ngày 30/4/1975. Một món nợ tinh thần mà tôi phải trả dù là một phần rất nhỏ, cho các anh, cho gia đình tử sĩ và cho quê hương dân tộc. Trước khi ra đi tôi đã quay lại nhìn lá cờ vàng ba sọc đỏ phất phới bay trên bờ sông Bến Hải lần cuối và thầm nhắn gửi với đôi mắt vô danh kia rằng tôi hứa cùng anh và các đồng đội của anh nguyện bảo vệ chính nghiã của lá cờ vàng ba sọc đỏ đã được gìn giữ bởi máu và nước mắt của những tấm lòng yêu nước. Đôi mắt vô danh kia tôi không còn nhìn thấy nhưng vẫn in hằn trong đầu tôi.
<br />
<br />35 năm trời đã trôi qua kể từ ngày giã từ lá đại kỳ nơi dòng dông Bến Hải vào năm 1973, tôi không biết đôi mắt kia giờ ở nơi đâu? Anh còn sống hay đã mất? Nếu đã mất thì anh mất ở nơi đâu? Bỏ thây ngoài biển khơi hay ở nơi lao tù rừng thiêng nước độc? Nếu còn sống thì giờ này anh ở nơi đâu? Trại cải tạo hay ở một vùng trời tỵ nạn xa xăm nào đó? Hay nếu còn ở Việt Nam, chế độ tàn bạo CS đã đối xử bất công bạc ác với người chiến binh VNCH như anh ra sao? Những câu hỏi trên luôn trở lại với tôi mỗi khi ngày quốc hận 30/4/ trở về. Những câu hỏi luôn làm nhức nhối trái tim tôi mỗi khi nghĩ đến anh, nghĩ đến các thương binh VNCH và lá đại kỳ nơi dòng dông Bến Hải.
<br />
<br />Hôm nay trong ngày tưởng niệm 33 năm Quốc Hận, tôi muốn viết những dòng tâm tư này gửi đến anh. Nếu anh còn sống nơi xứ người, tôi xin được chia sẻ chung với anh nỗi đau của một người chiến binh già khi phải nhìn hình lá cờ vàng ba sọc đỏ bị bôi bác vẽ trong một cái chậu rửa chân. Một hành động vô ơn bạc nghiã của những kẻ ngày xưa đã từng ăn cơm quốc gia nay đâm sau lưng chiến sĩ VNCH. Tôi cũng xin được chia sẻ chung với anh sự nổi giận khi thấy những con buôn chính trị cho phổ biến năm chương trình lịch sử phản động của Cộng sản Hà Dương Dực bôi nhọ chính nghiã quân cán chính VNCH. Nếu anh đã qua đời và đang an giấc nơi Nghiã trang Quân đội, tôi cũng xin được san sẻ chung với anh nỗi u uẩn của một người chết không thể thét lên được khi phải chứng kiến cảnh những kẻ thời cơ qụy lụy xin xỏ bạo quyền cái đặc ân được trùng tu nghiã trang quân đội đã bị CSVN biến thành nghiã trang dân sự Bình An, là một hình thức xóa sổ cái chết vì lý tưởng của anh lẫn thành tích lịch sử đấu tranh hào hùng của quân lực VNCH. Những kẻ thời cơ chính trị đó tất phải thừa hiểu, bất cứ một người chiến binh VNCH nào khi đã cầm súng ra trận tức là họ không sợ chết banh thây ngoài chiến tuyến thì không có lý do gì họ phải nhờ ai van xin kẻ thù trùng tu mộ phần dùm cho họ. Hành động xin /cho đó nào có khác chi cầm dao đâm sau lưng vong linh chiến sĩ VNCH.
<br />
<br />Cũng trong ngày tưởng niệm 33 năm quốc hận 30/4 năm nay, tôi xin xác quyết một lần nữa lời thầm hứa với anh nơi bờ sông Bến Hải năm nào giờ đây vẫn còn nguyên vẹn: dù bất cứ ở nơi nào trên thế giới nếu có những ai bôi nhọ lá cờ vàng ba sọc đỏ hay chính nghiã của quân lực VNCH thì tôi cũng sẽ một lòng cùng với đồng bào ở nơi đó quyết tâm lên tiếng phản đối những kẻ ăn cơm quốc gia thờ ma CS.
<br />
<br />Đối với những vị anh hùng liệt sĩ vô danh bị CSVN tàn phá nơi nghĩa trang quân đội, dẫu các anh đã nằm xuống nhưng chúng tôi và thế hệ mai sau vẫn tiếp nối con đường các anh đi, bởi vì cuộc chiến này chưa phân thắng bại. Sẽ có một ngày màu cờ vàng ba sọc đỏ sẽ phất phới bay trở lại trên bầu trời các anh an nghỉ và cái tên Nghiã trang Quân Đội sẽ được phục hồi trả lại cho vong linh anh hùng liệt sĩ VNCH. Tôi và đồng bào miền Nam không hề quên ơn các anh, những chiến binh oai hùng của quân lực VNCH đã một thời đổ máu trên Trường Sa Hoàng Sa, trên khắp nẻo đường Việt Nam để giữ từng tấc đất của tổ tiên không bị rơi vào tay CSVN bán nước buôn dân nay biến thái thành tư bản đỏ.
<br />
<br />Nam Dao</span>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-74017344675142000492016-09-09T23:14:00.000-07:002016-09-10T21:02:18.643-07:00TÔI THẤY và NGHE ĐƯỢC GÌ Ở SÀI GÒN và MIỀN NAM VIỆT NAM Sau 37 năm dưới chế độ CS<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<b><span style="color: black;">TÔI THẤY và NGHE ĐƯỢC GÌ</span></b><br />
<div>
<b>Ở SÀI GÒN và MIỀN NAM VIỆT NAM </b><span style="color: black; font-family: "times new roman";"><br />Sau 37 năm dưới chế độ CS </span></div>
<div>
<span style="font-size: small;"><span style="color: black;"><span style="font-family: "times new roman";"><span style="color: black; font-family: "times new roman";">PHÓ THƯỜNG DÂN</span></span></span></span><br />
<span style="font-size: large;"><i><i><span style="font-family: "times new roman";">Lời người viết:</span></i></i><span style="font-family: "times new roman";"> Đây
không phải là một phóng sự hay một bài nghiên cứu xã hội với những
phương pháp khoa học của nó – mà chỉ là những điều vụn vặt mắt thấy tận
nơi, tai nghe tận chỗ – ghi lại môt cách trung thực. </span></span></div>
<div>
<br />
<a name='more'></a><br /></div>
<div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Tôi
thấy bộ mặt Saigòn đổi mới với: Những khách sạn 5 sao, 4 sao lộng lẫy.
Đổi mới với những nhà hàng “ vĩ đại “ trên các tuyến đường du lịch. Với
những trung tâm “thư giản” sang trọng, quý phái cở câu lạc bộ Lan Anh.
Với những vũ trường cực kỳ tráng lệ như vũ trường New Century Hànội. Với
những trường Trung học tư thục mang tên Mỷ, giáo sư Mỷ, chương trình
học của Mỷ, giảng dạy bằng tiếng Mỳ- học sinh phải trả học phí bằng tiền
Mỷ – 1,000 US$ đến 1,500 US$ /tháng. (Giai cấp nào đủ sức trả học phí
nầy cho con? ) </span></span></div>
<div>
<br />
<span style="font-size: large;"> </span> </div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Tôi
cũng hiểu rằng các nơi nầy là nơi ăn chơi của vương tôn công tử “đỏ”,
các nhà giàu mới – thân nhân các quyền lực đỏ đứng đàng sau, các quan
chức đỏ đô la đầy túi. Họ đến đây để “thư giản”, uống rượu, đánh bạc, cá
độ và tìm gái. Uống chơi vài chai rượu ngoại VSOP, XO là chuyện thường.
Mỗi đêm có thể tiêu hàng ngàn đô la Mỷ cũng không phải là điều lạ.
Trong khi lương tháng của một thầy giáo Trung học trường công không đủ
để trả một chai rượu XỌ Vụ cá độ hàng triệu US$ đã bị phanh phui. là một
thí dụ cụ thể. Vũ trường New Century bị Công an đến giải tán vì các
công tử và tiểu thư con các quan chức lớn nhảy đã rồi… “ lắc” suốt đêm.<br />Để vài hôm sau – đâu lại cũng vào đó…</span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div align="center">
<span style="font-size: large;"><a href="http://i79.servimg.com/u/f79/12/39/94/51/tng_210.jpg"><img alt="" border="0" src="http://i79.servimg.com/u/f79/12/39/94/51/tng_210.jpg" height="291" width="400" /></a></span></div>
</div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Tôi
cũng thấy Sàigòn- người, xe và phố xá dầy đặc, nghẹt thở – vài tòa cao
ốc mọc lên vô trật tự – ở xa xa, có cái trông giống như chiếc hộp quẹt.
nhà cửa mặt tiền hầu hết đều lên lầu nhiều tầng. Kiến trúc hiện đại. Vật
liệu nhập cảng đắc tiền. Nhà trong hẻm – phần lớn cũng lên nhiều tầng
cao nghệu. Có nhiều khu xây cất bừa bãi, nhô ra thụt vào như những chiếc
răng lòi sĩ vô duyên. , lấn chiếm ngang ngược đất công hoặc lề đường… </span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Tôi
thấy Sàigòn bị ô nhiểm trầm trọng với hằng triệu tiếng động cơ, ngày
đêm đinh tai nhức óc và 5.000.000 chiếc Honda – phun khói mịt mù – chưa
kể đến xe hơi ???</span><span style="font-family: "times new roman";"><br /> </span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Và
hệ thống cống rảnh lạc hậu. mỗi khi trời mưa lớn – nước rút không kịp, ứ
đọng tràn ngập nhà cửa. Hệ thống đổ rác còn lạc hậu. không đáp ứng nổi
nhu cầu thải rác của 10.000.000 dân nhung nhúc như kiến. Sàigòn đầy dẫy
những hàng ngoại do công ty ngoại quốc sản xuất tại chỗ, hàng lậu của
Trung quốc tràn vào vô số kể. Máu kinh tế Việt Nam bị loảng ra. Nhưng
chế độ xã nghĩa im thin thít chịu trận, không dám một lời phản kháng.
Một chiếc xe Honda nhãn hiệu Trung quốc giá khoản chừng 1,200 đô la Mỷ,
chưa kể hàng Trung quốc lậu thuế, rẻ mạt. Thuốc lá và bia – bia nội, bia
ngoại – có đủ. Nhậu và hút là 2 cái mốt bình dân thời thượng nhứt ở
Sàigòn. Đảng viên, cán bộ – giai cấp thống trị -”Nhậu”. Già nhậu, trẻ
nhậu… con nít cũng tập tành nhậu. Hút thì khỏi nói. Giai cấp cán bộ răng
đen mã tấu bây giờ là giai cấp nắm quyền thống trị – đã lột xác – không
còn quấn thuốc rê, bập bập phà khói mịt mù nữa – mà lúc nào cũng lấp ló
một gói 3 con 5, Craven A, trong túi. Lãnh đạo hút, cán bộ hút, dân
chúng hút – thậm chí con nít 9, 10 tuổi ở đồng quê cũng phì phà điếu
thuốc một cách khoái trá. Các hảng bia và thuốc lá ngoại quốc đã tìm
được một thị trường tiêu thụ béo bở. Cán bộ lớn cũng âu phục cà vạt hẳn
hoi, xe hơi bóng loáng. nhưng bộ răng hô, mái tóc bạc thếch, và nước da
mông mốc, cũng không dấu được nét thô kệch của một anh nhà quê mới lên
Tỉnh.</span><span style="font-family: "times new roman";">Tôi
còn thấy Sàigòn với hiện tượng “tiếm công vi tư” lộng hành, ngang ngược
của Công an đến độ dân chúng quen thuộc, xem là một chuyện đương nhiên
như chuyện hối lộ đã trở thành cái lệ bất thành văn trong chế độ xã
nghĩa. Chiếm đoạt một nửa công viên, xây nhà gạch dùng làm quán cà phê.
Chưa thỏa mãn – ban đêm còn dọn thêm bàn ghế trên sân cỏ của phần công
viên còn lại và thắp đèn màu trên mấy chậu kiểng cho thêm thơ mộng. Ông
chủ bự nầy chắc chắc không phải là dân thường. Ông lớn nầy xem công viên
như đất nhà của ông vậy. Ai có dịp đi ngang qua mũi tàu – nơi gặp gở
của 2 đường Nguyễn Trải và Lê Lai cũ, ngang hông nhà thờ Huyện Sĩ – thì
rõ. </span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Còn
nhiều, rất nhiều chuyện lộng hành chiếm đất công, lấn lề đường nhan
nhãn ở khắp Saigòn. Chỉ đưa ra vài thí dụ cụ thể: Một công thự tại vườn
Tao đàn (có lẽ là nhà cấp cho viên Giám đốc Công viên Tao đàn) – mặt
tiền ngó vào trong – mặt hậu nhìn ra phía đường Nguyễn Du (Taberd cũ) –
bên có màn trổ cửa mặt sau nhà, xây thêm phía sau thành 2 căn phố thương
mãi mặt tiền ngó ra đường Nguyễn Du, trị giá mỗi căn, nhiều trăm ngàn
mỷ kim – ngon ơ ! Tương tự như vậy – ở góc đường Thành Thái và Cộng Hoà
cũ, trước sân nhà của ông Hiệu Trưởng trường Quốc gia Sư Phạm trước 75 –
phố thương mãi, quán xá la liệt chiếm mất mặt tiền. Ngang ngược và
lộng hành nhứt là 2 căn phố thương mãi bên hông trường Trương minh Ký,
đường Trần hưng Đạo, chễm chệ xây lên ngay bên góc phải sân trường như
thách đố dân chúng. Còn trên lề đường khá rộng trước câu lạc bộ CSS cũ,
bây giờ là câu lạc bộ Lao động – nhiều gian hàng thương mãi bán quần áo,
giày vớ thể thao, buôn bán ầm ỉ, náo nhiệt suốt ngày. </span><span style="font-family: "times new roman";">Công
an chiếm đất công, xây nhà tư. Công viên, lề đường trước nhà dân là đất
riêng của Công An. Công an sử dụng làm chỗ gửi xe, bịt kín cả lối đi
vào nhà. Không ai dám hó hé. Im lặng là an toàn. Thưa gửi là dại dột. Mà
thưa với ai? Tất nhiên là phải thưa với công an. Không lẽ công an xử
công an? Tướng CS Trần Độ phản ảnh còn rõ rệt hơn : “Xã hội Việt Nam
ngày nay là một xã hội vô pháp luật mà phần đầu tiên gây ra là Đảng .
Không thể nào chống tham nhũng được vì nếu Đảng chống tham nhũng thì
Đảng chống lại Đảng sao? “ (Nhật ký “Rồng Rắn” của Trần Độ). </span><span style="font-family: "times new roman";">Nón
cối, nón tai bèo, dép râu, áo chemise xùng xình bỏ ngoài chiếc quần màu
cứt ngựa của người cán bộ CS ngơ ngác khi mới vào Sàigòn – đã biến
mất. </span><span style="font-family: "times new roman";">Cũng
không còn thấy những chiếc áo dài tha thướt của những cô gái đi dạo phố
ngày cuối tuần trên các đại lộ Lê Lợi, Lê thánh Tôn, Tự do những ngày
trước 75 nữa. Thay vào đó là một đội ngũ phụ nữ – mũi và miệng bịt kín
bằng “khẩu trang”, găng tay dài đến cùi chỏ, cỡi Honda chạy như bay trên
đường phố.</span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Tôi
còn thấy những người nghèo khổ chở trên chiếc xe thồ, những thùng
carton và bao túi Nylông, chồng chất lên nhau cao ngất như sắp đổ xuống…
Những bà cụ già, những cậu bé tuổi đáng được ngồi ở ghế nhà trường,
những anh phế binh cụt tay, cụt chưn, lê lết trên một miếng ván gổ … đi
bán vé số (một cách ăn xin trá hình).</span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Bộ
mặt Sàigòn “đổi mới” bằng những khách sạn lộng lẫy, những câu lạc bộ
thời thượng, những phố xá thương mãi sang trọng, những hiệu kim hoàn
lóng lánh kim cương, những nhà hàng ăn vĩ đại, những vũ trường cực kỳ
tráng lệ, những biệt thự đồ sộ nguy nga mới xây bằng vật liệu ngoại đắt
tiền. trang trí cây cảnh như một mảng vườn Thượng uyển của vua chúa ngày
xưa, những xe hơi bóng loáng nhởn nhơ trên đường phố – Nhiều người chóa
mắt. choáng váng, cho là “Việt Nam bây giờ tiến bộ quá”. Riêng Phó
thường dân tôi tự nghĩ : Như vậy có phải là tiến bộ không ? Sự tiến bộ
của một nước cần phải nhìn về nhiều mặt : Mặt y tế và giáo dục, mặt đời
sống vật chất và tinh thần của dân chúng. Lợi tức đầu người của Việt Nam
– theo thống kê của báo The Economist – bằng: 800 US$ năm 2011 (Hà Nội
bốc lên 1,000 US$, Chỉ hơn Lào và Cambodia chút đỉnh. So với các nước
láng giềng: Thái Lan: 3.500 US$ – Phi luật Tân: 2.000 US$ – Nam Dương: <a href="http://1.160.us/" rel="nofollow" target="_blank">1.160.US</a>$.
Tân gia Ba 30.000 US$. (The Economist World, năm 2011 – p. 158, 176,
238) – Việt Nam còn lẹt đẹt đàng sau rất xa. Và trước bộ mặt thay đổi
choáng ngợp nầy – nếu đặt câu hỏi: Ai là chủ nhân của những xe hơi,
khách sạn- vũ trường, những thương hiệu lớn, những biệt thự lộng lẫy
kia? – Thì câu trả lời không sợ sai lầm là của cán bộ đảng viên (tại
chức hoặc giải ngủ) hoặc con cháu thân nhân của họ. Và ở thôn quê – Giai
cấp giàu có bây giờ là ai ? Giai cấp địa chủ là ai ? Có phải do của cải
của ông cha để lại hay do sự kinh doanh tự do, mua bán làm ăn mà có
??? </span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="color: #0000bf; font-family: "times new roman";">HIỆN
TƯỢNG NGƯƠI BẮC XA HÔI CHỦ NGHĨA CHIẾM HỮU TOÀN BỘ PHỐ XÁ THƯƠNG MAI
QUAN TRONG Ở SAIGÒN – KHỐNG CHẾ MỌI LÃNH VỰC TRỌNG YẾU Ở MIỀN NAM.</span></span></div>
<div>
<br /></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">Cho
dù núp dưới cái hào quang chiến thắng “đánh Tây, đuổi Mỷ” – cho dù che
giấu, lấp liếm, giải thích thế nào chăng nữa – Thì dân miền Nam (gồm cả
Nam lẫn Bắc theo chế độ Tự Do) vẫn thấy một sự thật. Sự thật đó là người
Bắc XHCN tràn ngập, chiếm hữu toàn bộ phố xá thương mãi trọng yếu của
Sàigòn. Làm sao nói khác được khi đi một vòng quanh Sàigòn. Và các khu
phố sầm uất nhứt, vào những hiệu buôn lớn để mua hàng hay hỏi han chuyện
trò thì thấy toàn là người Bắc Cộng sản – Từ cô bán hàng đến bà chủ
ngồi phía trong – Cũng toàn là người của xã hội chủ nghĩa miền Bắc. Các
tiệm buôn lớn trước 75- như các tiệm vàng Nguyễn thế Tài, Nguyễn thế
Năng, Pharmacie Trang Hai, tiệm Émile Bodin của bầu Yên, nhà hàng Bồng
Lai, Thanh Thế, Nguyễn văn Đắc, Phạm thị Trước. Hiện nay, một số đã đổi
bảng hiệu hoặc xây cât lại. nhưng đều do người miền Bắc XHCN làm chủ.
Các cơ sở khác như nhà hàng ăn lớn, tiệm phở, công ty thương nghiệp,
dịch vụ lớn, những tiệm buôn bán dồ nhập cảng v. v. cũng đều do người
Bắc XHCN chiếm giữ. Tuy không có con số thống kê chính xác nhưng tự mình
đi đếm hàng trăm tiệm buôn sang trọng quanh các khu phố lớn ở Sàigòn
thì khám phá ra được chủ nhân là người Bắc XHCN (Tất nhiên là vợ con,
thân nhân cán bộ lớn). Những gái Bắc XHCN bán hàng là con cháu của chủ
nhân người Bắc CS (do các cô tự nói ra). Các cô chiêu đãi viên trên phi
cơ VNHK đều là người Bắc thân nhân hay con cháu cán bộ – dĩ nhiên – vẻ
mặt lạnh lùng, hách dịch với người Việt Nam và khúm núm lịch sự với
khách ngoại quốc. Cán bộ, công nhân viên trọng yếu – Cũng đều là người
Bắc – Trừ một số cán bộ gốc miền Nam ra Bắc tập kết – theo đoàn quân
viễn chinh vào đánh chiếm miền Nam – Thì cũng kể họ là người XHCN miền
Bắc cả. </span><span style="font-family: "times new roman";">Hệ
thống quyền lực từ trên đến dưới – Từ Trung ương đến địa phương – Từ
Tỉnh thành đến quận lỵ, thị trấn, làng xả gần – đều do đảng viên người
miền Bắc XHCN – nắm giữ. Những công Ty dịch vụ có tầm cở, những công Ty
thương mãi sản xuất lớn – điển hình là một công Ty vận tải và du lịch có
đến 10,000 xe hơi đủ loại, chủ nhân cũng là người Bắc XHCN. Từ chính
trị đến văn hóa, từ giáo dục đến truyền thông, từ nhà cầm quyền cai trị
đến chủ nhân cơ sở thương mãi, sản xuất – Cũng là do người miền Bắc XHCN
nắm giữ. </span><span style="font-family: "times new roman";">Đó
là sự thật trước mắt ai cũng thấy. Còn những vàng bạc, kim cương, đô
la, tài sản tịch thu, chiếm đoạt được trong các cuộc đánh tư sản, cải
tạo công thuơng nghiệp – nhà cửa của tù cãi tạo, của dân bị đuổi đi kinh
tế mới, những tấn vàng của VNCH để lại, những luợng vàng thu được từ
những người vuợt biên bán chánh thức – tài sản những người thuộc diện tư
sản – toàn bộ tài sản nầy từ Saigòn đến các Tỉnh miền Trung, miền Nam –
được đem đi đâu? – Không ai biết. </span><span style="font-family: "times new roman";">Thông
thường – những của cãi nầy phải được sung vào công quỷ – để làm việc
công ích như các ông cộng sản thường rêu rao bằng những mỹ từ đẹp đẻ.
Thế nhưng – sự thật trước nhứt – là các ông đem chia chác nhau. Chia
nhau một cách hợp hiến và hợp pháp theo Luật pháp XHCN (Đọc Đất
đai-Nguồn sống và Hiểm Họa của Tiến sĩ Nguyễn thanh Giang). Ông lớn lấy
tài sản lớn. Ông nhỏ – nhà cửa nhỏ. Có ông cán bộ trung cấp chiếm hữu
đến 4, 5 căn nhà. Ở không hết… đem cho công Ty ngoại quốc thuê. Điều phổ
biến nhứt là các ông cán bộ nầy – vì lo sợ cái gì đó – bèn đem “ bán
non” những căn nhà đó lấy tiền bỏ túi trước. Một căn nhà của một viên
chức tù cãi tạo đã sang tay đến 3 đời chủ. Nhà cửa thuộc diện tù cải tạo
là dứt khoát phải tịch thu – không ngoại lệ. Những trường hợp con ruột
có hộ khẩu chánh thức còn được phép ở lại – là những biện pháp vá víu.
Chủ quyền căn nhà nầy là Nhà nước XHCN. </span><span style="font-family: "times new roman";">Không
chỉ có những người thuộc diện cải tạo công thương nghiệp, tù cải tạo,
vượt biên mà người dân thường có nhà cửa phố xá đều bị “ giải phóng” ra
khỏi nhà bằng nhiều chánh sách: Đuổi đi kinh tế mới, dụ vào hợp tác xả
tiểu công nghiệp, mượn nhà làm trụ sở, cho cán bộ vào ở chung (chủ nhà
chịu không nổi… phải bỏ đi), đổi tiền để vô sản hoá người dân, khiến họ
bắt buộc phải bán tất cả những gì có thể bán để mua gạo ăn, cuối cùng
chịu không nổi, phải bán nhà với giá rẻ bỏ, để vô hẻm ở, ra ngoại ô hoặc
về quê… Cán bộ hoặc thân nhân cán bộ miền Bắc XHCN tràn vào “mua” nhà
Saigòn với giá gần như cho không… và bây giờ là chủ những căn nhà mặt
tiền ở Saigòn. </span><span style="font-family: "times new roman";">Mang
xe tăng T. 54, cà nông Liên xô, AK Trung cộng, đẩy hàng hàng lớp lớp
thiếu niên “xẻ dọc Trường Sơn” bằng máu, nước mắt và xác chết… vào xâm
chiếm miền Nam. Chiêu bài là “giải phóng” nhân dân miền Nam – nhưng sự
thật khó chối cãi được – là vào để chiếm đoạt tài sản, đất đai, của cải,
đuổi dân Saigòn (gồm cả người Nam lẫn Bắc theo chế độ Tự Do) ra khỏi
Thủ Đô bằng nhiều chánh sách khác nhau – để bây giờ chính các ông đã trở
thành những nhà tư bản đỏ triệu phú, tỉ phú đô la, vàng bạc kim cương
đầy túi – những ông chủ công Ty có tầm vóc, những địa chủ đầy quyền lực.
Trương mục ở nước ngoài đầy nhóc đô la. Con cái du học ngoại quốc.
(Trường hợp con Thủ Tướng CS Nguyễn tấn Dũng đang du học Mỷ là trường
hợp điển hình). Như vậy hành vi nầy gọi là gì? Trong những lúc canh tàn
rượu tỉnh – một mình đối diện với luơng tâm thuần luơng của mình – các
ông tự gọi mình đi. </span><span style="font-family: "times new roman";">Đến
thời “mở cửa” – cơ hội hốt tiền còn nhiều hơn gấp bội. Tư bản ngoại
quốc ồ ạt đầu tư, khai thác dầu khí, thâu đô la Việt kiều về thăm quê
hương – đô la khách du lịch ngoại quốc, bán đất cho Công Ty ngoại quốc
xây cất cơ xưởng, cấp giấy phép các công Ty ngoại quốc, các dịch vụ đấu
thầu xây cất cầu cống, làm đuờng xá, xây cất đại công tác. Những món nợ
kếch xù từ Ngân hàng thế giới, từ quỷ tiền tệ quốc tế – những món nợ trả
đến mấy đời con cháu cũng chưa dứt. Những đại công tác nầy mặc sức mà
ăn, no bóc ké. Nhiều công trình vừa xây cất xong đã muốn sụp xuống vì
nạn ăn bớt vật liệu. Một thí dụ diển hình: Một bệnh viện gần chợ “cua”
Long Hồ – quê hương của Phạm Hùng – nước vôi còn chưa ráo đã muốn sụp.
Hiện đóng cửa không sử dụng được. </span><span style="font-family: "times new roman";">Hiện
tượng người Bắc XHCN khống chế toàn bộ, làm chủ nhân ông mọi lãnh vực,
chiếm hữu nhà cửa, phố xá thương mãi ở những khu thương mãi quan trọng
nhứt – là một sự thật không thể chối bỏ. Cán bộ lớn đã trở thành những
nhà tài phiệt đầy quyền lực – những ông chủ lớn giàu có nhứt lịch sử.
Trong khi dân chúng miền quê – nhứt là miền Nam – ngày càng nghèo khổ,
thất nghiệp kinh niên. Khoảng cách giàu nghèo càng lớn – đời sống cán bộ
và dân chúng càng ngày cách biệt. Giàu thì giàu quá sức. Nghèo thì
nghèo cùng cực. </span><span style="font-family: "times new roman";">Nhà văn – bác sĩ Hoàng Chính – gọi thời kỳ sau 75 là thời “Bắc thuộc”: </span><span style="font-family: "times new roman";">- “Năm Bắc thuộc thứ 2: Lưu vong tại quê nhà trong cái đói lạnh. </span><span style="font-family: "times new roman";">- Năm Bắc thuộc thứ 6: Cầu cho em nhỏ 10 tuổi đầu đủ cơm ăn giữa bầy thú hát điên cuồng chuyện thù oán. </span><span style="font-family: "times new roman";">- Năm Bắc thuộc thứ 12: Trong ngục thất quê hương ấy, có những bộ xương thôi tập khóc cười. “ </span><span style="font-family: "times new roman";">Miền Bắc XHCN đem quân xâm chiếm miền Nam để khống chế nơi đó bằng sự đô hộ hà khắc và tinh vi.<br /> </span><span style="font-family: "times new roman";">BỘ MẶT THÔN QUÊ MIỀN NAM </span><span style="font-family: "times new roman";">Có
nhìn tận mắt, nghe tận nơi, mới hình dung được khuôn mặt miền Nam sau
37 năm dưới chế độ cọng sản. Để được trung thực – người viết ghi những
điều thấy và nghe – không bình luận – tại những nơi đã đi qua. Thôn quê
miền Nam – những làng xóm gần tỉnh lỵ quận lỵ đã có điện. Những làng xã
xa xôi hẻo lánh vẫn còn sống trong sự tăm tối. Đường sá có tu sửa phần
nào. Đường mòn đi sâu vào thôn xóm được lót bằng những tấm dalle lớn
(đường xóm Cái Nứa, Cái Chuối xã Long Mỹ, VL), xe Honda và xe đạp chạy
qua được. “Cầu tre lắt lẻo”, cầu khỉ được thay thế bằng cầu ván, cầu đúc
(vật liệu nhẹ). Cầu tiêu công cộng trên sông các chợ quận (Cái bè, Cái
răng) nay không còn thấy nữa. </span><span style="font-family: "times new roman";">Nhà
cửa dọc theo bờ sông Cần Thơ – chen vào những nhà gạch ngói, nhà tôn –
còn nhiều nhà lá nghèo nàn. Tương tự như vậy – dọc theo bờ sông Long Hồ –
một số nhà gạch nhỏ mới cất. xen kẻ những mái lá bạc màu. Vùng Trà ốp,
Trà Cú (Vĩnh Bình), chợ Thầy Phó (Vĩnh Long) nhiều nhà gạch mới xây
nhưng vẫn không thiếu nhà lá, nhà tôn. Đường mòn chạy sâu vào thôn xóm
vẫn còn đường đất lầy lội vào mùa mưa nước nổi. </span><span style="font-family: "times new roman";">Hai
bên đường xe chạy từ Mỷ Tho, Cao Lãnh, Châu Đốc, Hà Tiên, Rạch Giá, Cần
Thơ. Nhìn chung – có một sự thay đổi rõ rệt. Nhà cửa, hàng quán dầy
đặc, động cơ ồn ào, người ta chen chúc. Cảm giác chung là ngột ngạt, khó
thở. Những vườn cây xanh um bên đường đã biến mất hoặc thụt sâu vào
trong, không còn thấy nữa. Không còn vẻ đẹp thiên nhiên ngày nào của
vườn xoài cát sai hoằng, mát mắt vùng Cái Bè, An Hữu, vườn mận Hồng Đào
chạy dài hàng mấy cây số ở Trung Lương. </span><span style="font-family: "times new roman";">Dưới
sông – từ kinh Vỉnh Tế chảy dài ra sông Tiền Giang – hai bên bờ toàn là
nhà sàn, phía sau chống đở sơ sài bằng những trụ cây tràm. Mỗi nhà hoặc
2, 3 nhà đều có cầu tiêu tiểu bắc phía sau. </span><span style="font-family: "times new roman";">Tắm
rửa giặt giũ, múc nước lên uống, phóng uế – cũng cùng trên một dòng
sông. Không có gì thay đổi. Làng Chàm còn gọi là chà Châu Giang cũng còn
đó. Cũng nghèo như trước. Những chiếc ghe vừa dùng làm nhà ở, vừa là hồ
nuôi cá. Basa, cá điêu hồng v. v. ở dọc bờ sông khá dài. Dường như
ngành nầy hoạt động khá mạnh. Dọc trên những nhánh phụ lưu của 2 con
sông Tìền và sông Hậu – người ta không còn thấy bóng dáng của những cô
gái thướt tha trong chiếc áo bà ba và chiếc quần lãnh Mỷ A, chèo ghe tam
bản, bơi xuồng như thời trước 75 nữa. Hỏi một ông già tên Ph. tại Cái
Răng, được trả lời: “ Đi lấy Đại Hàn, Đài Loan hết rồi ông ơi! “ Tôi hỏi
thêm: “ Các cô gái có nghe nhiều người bị gạt bán vào ổ mãi dâm, nhiều
cô gái bị chồng bắt làm lao động khổ sai, bị ngược đãi, đánh đập. các cô
gái nầy không sợ sao ông? – “ Biết hết – mấy cổ biết hết, báo Tuổi trẻ
đăng hàng ngày. Nhưng cũng có những cô có chồng Đại Hàn, cho tiền cha mẹ
xây nhà gạch. Cô khác thấy vậy ham. Phần nghèo, phần không có việc làm
kinh niên. Họ liều đó ông. Biết đâu gặp may. “Câu chuyện gái Việt lấy
chồng Đại Hàn, Đài Loan hiện không ai là không biết. </span><span style="font-family: "times new roman";">Tờ
Tuổi trẻ – số ra ngày mùng 1 Tết năm Đinh Hợi – trong bài: “ Nỗi đau từ
những con số”- có nói đến số phận của 65.000 phụ nữ đang làm vợ những
ông chồng Đài Loan già, tàn tật đui mù, làm vợ tập thể cho cả gia đình
cha lẫn con. Cũng do tờ báo nầy: “Tại một tổ chức kết hôn lậu, hàng chục
cô gái đang “bày hàng” để 2 ông Hàn quốc tuyển chọn làm vợ và 118 cô
gái khác đang nằm, ngồi, lố nhố chờ đến luợt mình “ Và cũng do tờ Tuổi
Trẻ số phát hành ngày 25-04-2007, viết: “Hơn 60 cô gái, tuổi từ 18 đến
20 từ miền Tây Nam bộ lên Saigòn để dự tuyển. Các chàng rể Hàn Quốc được
quyền soi xem kỷ, chú ý đến cả từng vết thẹo trên thân thể cô gái. Dich
vụ môi giới hôn nhân lậu có chiều hướng gia tăng. Chỉ trong vòng nửa
tháng mà Công An đã phát hiện 3 vụ môi giới hôn nhân trái phép ở quận 6,
10 và Tân Bình với gần 400 lượt cô gái hiện diện. Thậm chí – những cô
gái được xe ôm chở tới địa điểm dồn dập gây náo loạn cả xóm”. </span><span style="font-family: "times new roman";">Người
viết có lần lang thang trên đường Nguyễn tri Phương tìm quán ăn cơm
trưa, có chứng kiến tại chỗ: Từng cặp trai gái lố nhố xếp hàng đôi trước
cửa một trường học, để lần luợt vào trong. Hỏi một người trung niên lái
xe Honda ôm, được anh trả lời: ‘ “Đó là những người con gái đi lấy
chồng Đài Loan và Đại Hàn. Hàng bên trong là những đang làm thủ tục xuất
ngoại theo chồng. Hàng bên ngoài là những người đang vào ký giấy hôn
thú sau khi đã qua các cửa ải môi giới và thủ tục tuyển lựa”. Tôi nhìn
kỷ các cô gái nầy tuổi rất trẻ khoản chừng 18 đến 20, đứng cặp với những
anh Tàu già sồn sồn- có một người tàn tật. Không thấy có thanh niên
trẻ. Nhìn cách ăn mặc và nghe họ nói chuyện – tôi đoán chừng họ đến từ
miền Tây Nam Bộ. Đây là tổ chức môi giới chánh thức có giấy phép hành
nghề. </span><span style="font-family: "times new roman";">Song
song với tổ chức chánh thức, còn có một tổ chức “ môi giới hôn nhân
lậu”- sự thật là một tổ chức buôn người, chuyên đi dụ dỗ trẻ em và gái,
nói gạt là đi bán hàng hay đi làm việc tại các cơ xưởng ngoại quốc nhưng
là để bán thẳng vào các ổ mãi dâm ở Kampuchia, Thái Lan, Ma Cau để nơi
đây huấn luyện trẻ em làm nô lệ tình dục, các cô gái làm điếm, hoặc bán
cho người Tàu bỏ tiền ra mua nô lệ. Tất nhiên là phải có sự tiếp tay che
chở ăn chia của Công An. Nói là lậu nhưng thật ra là nhan nhãn xảy ra
hằng tuần – thậm chí hằng ngày trước mặt dân chúng tại các quận Bình
Thạnh, quận 11, Sàigòn. </span><span style="font-family: "times new roman";">Cho
dù chánh thức hay lậu, hậu quả cũng gần giống nhau. Chánh thức thì có
giấy phép, có công an làm thủ tục, chánh phủ thu tiền lệ phí. Lậu thì
lén lút với sự che chở của Công An. Hậu quả gần giống nhau. Nhiều cô gái
về làm vợ mấy tên Đài Loan, Đại Hàn bị ngược đãi, đánh đập tàn nhẫn –
ban ngày làm nô dịch, ban đêm phục vụ tình dục rồi bán vào động mãi dâm
lấy tiền gở vốn lại. (Trại cứu giúp nạn nhân của cha Hùng ở Đài Bắc là
một bằng chứng) Còn lậu thì bán thẳng vào ổ điếm. Biết bao nhiêu thảm
cảnh, biết bao nhiêu bi kịch thương tâm làm rúng động lương tâm nhân
loại. </span><span style="font-family: "times new roman";">Cựu
Quốc Trưởng Sihanouk không giấu được nỗi xót xa trước thảm cảnh người
phụ nữ Miên làm vợ mấy thằng Tàu, lên tiếng kêu gọi họ trở về nước.
Không thấy Việt Nam nói nửa lời! </span><span style="font-family: "times new roman";">Những
cô gái nầy có biết những thảm kịch đau thương, những sự hành hạ, ngược
đãi, đánh đập. nầy khi lấy chồng Đài Loan, Đại Hàn không? Có bị cưỡng
bức, bị dụ dỗ hay tự nguyện? Cha mẹ có đồng ý hay cản trở? Nguyên nhân
nào đã thúc đẩy họ dấn thân vào con đường hiểm nguy, tương lai mù
mịt? </span><span style="font-family: "times new roman";">Trừ
những trường hợp bị dụ dỗ qua đường dây buôn người – những người con
gái này thật sự là họ TỰ NGUYỆN. Họ còn phải vay tiền mua sắm, ăn diện,
hối lộ để đuợc giới thiệu. Nhưng nguyên nhân nào thúc đẩy họ đi lấy
chồng Đài Loan, Đại Hàn? </span><span style="font-family: "times new roman";">Có
thể có nhiều nguyên nhân phức tạp. Phó thường dân tôi chỉ đưa ra vài
nhận định thiển cận như sau: Quá nhiều chương trình ngăn chống lũ lụt,
chương trình công nghiệp hóa, đô thị hoá bừa bãi, không được nghiên cứu
cẩn trọng, đất đai canh tác bị thu hẹp, Dân số gia tăng. Khối lượng đông
đảo người miền Trung, Bắc XHCN tràn vào. Nông dân miền Nam thiếu đất
canh tác. Các cô gái miền Tây quẩn bách vì không có việc làm kinh niên –
cuộc sống vô vọng mịt mờ – có nhiều trường hợp bị thúc đẩy vì cha mẹ
mắng nhiếc, đay nghiến khi so sánh con gái mình với cô con gái làng bên
có chồng Đại Hàn mang tiền về xây nhà gạch cho cha mẹ. Và cũng vì hấp
thụ một nền giáo dục của chế độ CS (sinh sau 75) – những người trẻ tuổi
không có ý niệm về luân lý đạo đức cũ. thang giá trị bị đảo lộn nên họ
không đặt nặng danh dự, sĩ diện như thời trước. Do vậy – khi bị dồn vào
đường cùng họ đành đánh liều nhắm mắt đưa chưn. Nhưng động lực chánh là
nghèo.<br /> </span><span style="font-family: "times new roman";">NGHÈO</span><span style="font-family: "times new roman";">Là
nguyên nhân chánh đưa đẩy các cô gái miền Tây Nam Bộ đi lấy chồng Đại
Hàn và Đài Loan… để hy vọng thoát khỏi cảnh đời cơ cực, vô vọng không
lối thoát. Thế nhưng tại sao đồng bằng sông Cửu Long (ĐBSCL) – vựa lúa
nuôi sống cả nước – sau 32 năm dưới chế độ CS lại trở nên nghèo như vậy –
nghèo hơn cả đồng bằng sông Hồng (ĐBSH) ? Theo tiêu chuẩn nghèo từng
vùng của Tổng cục thống kê Việt Nam – thì tỷ lệ ĐBSCL năm 1998: ĐBSC:
37%. ĐBSH: 29% . Năm 2002: ĐBSCL: 13 %. ĐBSH: 9%. (Nhà x. b Thống kê –
Hànội, trang 13 – LVB trích dẫn) Dù theo tiêu chuẩn nào: tiền tệ (tính
bắng tiền hay bằng gạo) – mức sống (bao gồm lương thực, nhà ờ, mức sống
văn hóa) – ĐBSCL vẫn nghèo hơn ĐBSH – bởi lẽ khi nghèo về lương thực –
thì khó có thể giàu về nhà ở và đời sống văn hoá. </span><span style="font-family: "times new roman";">Đó
là cái nghèo mà anh Lâm văn Bé đã nhìn qua những con số có giá trị của
những chương trình nghiên cứu thống kê khoa học. Và sau đây là cái nghèo
miền Nam qua cái nhìn tận mắt, nghe tận nơi của người viết: Cái nghèo ở
Việt Nam bao gồm cả thành thị lẫn thôn quê là cái nghèo thiếu trước hụt
sau, ăn bữa sáng lo bữa chiều – cái nghèo của một nông dân, nhà dột
nát. khi trời mưa lúc ban đêm, không có chỗ để nằm phải tìm một góc nhà,
phủ cái mền rách lên người ngồi run cằm cặp, trước từng cơn gió lạnh
buốt lùa vào căn nhà trống hốc… Cái nghèo của một người đi mượn tiền,
muợn gạo. tới ngày hẹn không tiền trả. Cái nghèo của một thanh niên thất
nghiệp, cha bị lao phổi không tiền mua thuốc nằm ho sù sụ, mẹ bơi xuồng
đi bán bắp nấu không đủ gạo cho một đàn con 4 đứa, mũi dãi lòng thòng
đang bốc đất cát chơi ngoài sân. </span><span style="font-family: "times new roman";">Tục
ngữ bình dân có câu: Ít ai giàu 3 họ, khó 3 đời. – Có. Tôi quen biết
ông Sáu S. làm nghề chày lưới. ở sông Long Hồ. Đời con là anh Tư Te tiếp
nối nghề nầy: nghề đi nhủi tép. Và trên bờ sông Long Hồ năm nay (2011)
tôi thấy vợ chồng một cậu thanh niên tên M. vừa cặp xuồng vào bến, đem
miệng nhủi còn dính đầy rong rêu phơi trên mái nhà lá đã nhuộm màu thời
gian bạc thếch. Hỏi thăm thì té ra là con của Tư Te. Đời ông nội –
nghèo! Đời cha nghèo! Đời cháu cũng nghèo! Khó 3 đời đó. Cọng Sản đổi
đời cho người giàu thành nghèo – không đổi đời cho người nghèo thành
giàu. Người nghèo vẫn tiếp tục nghèo. Nói chung thì nông dân Việt Nam
chiếm 85% dân số mà đất không đủ để canh tác – còn công nghiệp không có
khả năng biến nông dân thành thợ thuyền. trong khi dân số lại gia tăng
quá tải. Cho nên thất nghiệp không thể tránh. Nghèo là hiện thực. Tiến
sĩ Lê đăng Doanh trong một bài phổ biến trên mạng, viết : “Nông dân đã
nghèo, đất đã kém đi, nhưng mỗi năm thêm 1 triệu miệng ăn, lấy đâu ra mà
ăn. Lao động vất vả mỗi ngày trên 8m2 đất thì lấy gì mà giàu có được? “</span></span><br />
<div style="text-align: center;">
<span style="font-size: large;"><a href="http://i79.servimg.com/u/f79/12/39/94/51/tng_310.jpg"><img alt="" border="0" src="http://i79.servimg.com/u/f79/12/39/94/51/tng_310.jpg" height="293" width="400" /></a></span></div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";"><br /></span><span style="font-family: "times new roman";">MIỀN NAM – 37 NĂM DƯỚI CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN<br /> </span><span style="font-family: "times new roman";">Kinh
tế Việt Nam – trong đó có miền Nam – có chút tiến bộ – so từ thời kỳ
bao cấp đến thời kỳ mở cửa. Nhưng chỉ là tiến bộ với chính mình. Đối với
các nước khác trong vùng thì còn lẹt đẹt, cầm lồng đèn đỏ… Và điều quan
trọng là sự phát triển nầy có đem lại phúc lợi cho dân chúng qua sự tái
phân lợi tức quốc gia, để tài trợ các chương trình y tế, giáo dục (hiện
nhiều người nghèo không có tiền đóng học phí bậc Tiểu học cho con) –
các chương trình tạo công ăn việc làm, phát triển nông nghiệp, xây dựng
hạ tầng cơ sở hay không? Hay là phát triển bằng những con số báo cáo
rổng tuếch? Lợi tức tạo được đã bị cả hệ thống của những con virus tham
nhũng đục nát cơ thể. Và hiện tại – muốn phát triển công nghiệp – nhà
cầm quyền địa phương – theo lệnh Đảng – mở rộng khu công nghiệp, khu du
lịch, đã quy hoạch lấy đất, phá mồ phá mả, chiếm nhà dân một cách bạo
ngược. Lòng dân phẩn uất, kêu la than khóc. Oán hận ngút trời xanh! (19
Tỉnh miền Nam biểu tình khiếu kiện trước trụ sở quốc hội 2 Sàigòn). Như
vậy có gọi là phát triển không?</span></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";"><br /></span><span style="font-family: "times new roman";">KẾT LUẬN</span></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";">- 37 năm nhìn lại:<br />Người
ta thấy miền Bắc đã “giải phóng” dân Sàigòn ra khỏi đất đai, nhà cửa
của họ. Họ phải rút vô hẻm, ra ngoại ô hay về quê bằng nhiều chánh sách
khác nhau. “Giải phóng” miền ĐBSCL ra khỏi sự trù phú do thiên nhiên ưu
đãi từ nhiều thế kỷ. “Giải phóng” quân nhân, viên chức chế độ cũ ra khỏi
nhà, để đưa họ vào các trại tù cải tạo hoặc đẩy họ ra biển… “ Giải
phóng” phụ nữ miền Tây, để họ được tự do đi làm “vợ nô lệ”, đi làm điếm ở
Kampuchia, TháiLan. </span></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";"> </span><span style="font-family: "times new roman";">- 37 năm nhìn lại:<br />Người
ta thấy Việt Nam trở lại thời kỳ mua bán nô lệ như thời Trung cổ. Phụ
nữ Việt Nam bị bán đấu giá trên E-bay Taiwan website (2010) – bị trưng
bày trong lồng kính, cũng để bán đấu giá như một con súc vật ở Singapour
(2011). Chỉ trong năm 2011 – có khoản 400.000 phụ nữ và trẻ em bị bán
ra ngoại quốc. (Theo UNI CEF – LHQ và Bộ Tư Pháp Việt Nam)<br /> </span><span style="font-family: "times new roman";">- 37 năm nhìn lại:<br />Mượn
lời nhà báo Claude Allegre, báo L’expresse ngày 29-8-2011: “Người ta
không thể cho qua một cách im lặng những Khơ me đỏ, những trại tập trung
ở Cambodia và những cuộc tàn sát man rợ ở đó. Và Việt Nam không được
biết đến như là một chế độ nhân đạo hơn. Dưới cái cớ là dân tộc can đảm
nầy đã chiến thắng các siêu cường quốc – người ta đi đến chỗ quên đi một
nền độc tài đẫm máu đang thực thi trên xứ sở” </span></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><br /><span style="font-family: "times" , serif;">- 37 năm nhìn lại:<br />Miền Bắc XHCN rõ ràng đã thiết lập một nền đô hộ miền Nam – khắc nghiệt, tinh vi hơn cả thời Pháp thuộc. </span><span style="font-family: "times" , serif;">Và
điều quan trọng trên hết là Việt Nam đang đứng trước hiểm họa mất nước.
Một trí thức Việt Nam lên tiếng cảnh cáo: “Việt Nam đang đứng trước
hiểm họa mất nước. Mất cả đất đai, sông núi và dân tộc. Việt Nam sẽ trở
thành một tỉnh lẻ của Tàu.” (Trích Người việt hải ngoại – Nguyễn văn
Trấn)</span></span></div>
<div>
<span style="font-size: large;"><span style="font-family: "times new roman";"></span></span><br />
<span style="font-size: large;"><span style="color: #0000bf; font-family: "times new roman";">PHÓ THƯỜNG DÂN</span></span></div>
</div>
<div style="text-align: left;">
TÔI THẤY và NGHE ĐƯỢC GÌ
Ở SÀI GÒN và MIỀN NAM VIỆT NAM
Sau 37 năm dưới chế độ CS-
PHÓ THƯỜNG DÂN-<br />
<div style="text-align: center;">
Cát Bụi đọc (Phần 1)
</div>
<center>
<blockquote>
<embed allowfullscreen="true" allowscriptaccess="always" height="50" src="http://www.4shared.com/embed/1676607061/76a648c6" width="420"></embed></blockquote>
</center>
</div>
</div>
</div>
</div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<br /></div>
<div style="text-align: left;">
<center>
Cát Bụi đọc (Phần 2)</center>
</div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
<center>
<blockquote>
<embed allowfullscreen="true" allowscriptaccess="always" height="50" src="http://www.4shared.com/embed/1676648856/601f6988" width="420"></embed></blockquote>
</center>
<br /></div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-38099695351942121352016-09-09T23:04:00.000-07:002016-09-10T00:53:35.337-07:00Phim: Vietnam! Vietnam!<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<span style="font-weight: bold;">Phim: Vietnam! Vietnam! </span><br />
<a href="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/a/3cd976bd37104b778b5b3b413350d319.jpg" onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}"><img alt="" border="0" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/a/3cd976bd37104b778b5b3b413350d319.jpg" style="cursor: pointer; display: block; height: 441px; margin: 0px auto 10px; text-align: center; width: 500px;" /></a><br />
<br />
<a name='more'></a><br />
Phim: Vietnam! Vietnam!<br />
<br />
Phim đang phổ biến trên mạng Internet tên "Vietnam! Vietnam" được cho là cuốn phim cuối cùng của nhà đạo diễn gạo cội hàng đầu của Hoa Kỳ John Ford (1894-1973).<br />Ông đoạt tất cả 4 giải Oscars vào năm 1973, ông nhận giải AFI Life Achievement Award cùng năm. Ford was awarded the Presidential Medal of Freedom by President Richard Nixon.<br />Phim bắt đầu quay vài tháng sau cuộc tổng công kích Mậu Thân (1968) và cho đến khi cuộn phim được hoàn tất vào cuối năm 1971.<br /><br />Vào lúc đó luật pháp liên bang của Hoa Kỳ ngăn cấm chuyện trình chiếu bất cứ một phim ảnh nào do Cơ quan Truyền Thông Hoa Kỳ (United States Information Agency), trong đó có phim "Việt Nam! Việt Nam!" Cho nên phim tài liệu cuối cùng của ông John Ford đã được khóa kín trong két sắt 37 năm trời cho đến khi luật pháp được thay đổi cho phép phim được chiếu cho công chúng xem.<br /><br />Đây là một phim tài liệu rất có giá trị về sự thật của chiến tranh VN, với cái nhìn công bằng và khách quan của người Mỹ.<br />- Nó cho thấy lý do mà Hoa Kỳ đổ quân vào VN vì thấy rõ ý đồ của Hà Nội là muốn xâm chiếm miền Nam bằng vũ lực với sự giúp đỡ của Trung cộng.<br />- Nó cho thấy hình ảnh gian ác của cộng sản VN bằng lời kể của viên phi công Mỹ ở buổi họp báo khi được trả tự do là ông bị đành đập và tra tần khi bị bắt và bị buộc phải nói láo là được Hà nội đối xữ tử tế.<br />- Họ cho thấy hình ảnh nhân đạo của người lính Việt nam Cộng Hòa khi chăm sóc vết thương của các tù binh Việt cộng, mà nói xin lổi, mặt mày coi rất hung ác và ngu dốt, không có vẻ vì là người có văn hóa hết so với hình ảnh của người lính miền Nam.<br />- Rồi họ còn cho thấy cả một làng bị Việt cộng tàn sát, xác đàn bà trẻ con nằm ngổn ngang.<br />- Rồi trong cảnh đám biểu tình chống chiến tranh ở Sài gòn do bọn phản chiến Mỹ và Việt cộng nằm vùng tổ chức, thì có một người Hung Ga Ry nhào lại đám phóng viên truyền hình chưởi vào mặt bọn phản chiến như sau: ''Tụi bây là đồ ngu dốt mới làm chuyện này, bởi vì tụi bây không biết gì về Cộng sản hết. Mọi người dân miền Nam VN đáng được hưởng một huy chương vì đang đấu tranh chống bọn Cộng sản, và cả mọi ngừơi Mỹ đang chiến đấu nữa''. Bọn biểu tình đứng chung quanh im ru không dám nói một lời.<br /><br />Phần 2 là nói về sự tranh luận của quốc hội HK và dư luận về có nên tiếp tục viện trợ cho miền Nam VN hay không? Thì có người nói chiến tranh VN là một cuộc chiến tranh không thể thắng được vì Mỹ không hiểu được người VN và nếu có thắng được HN thì liệu TC có để yên?<br /><br />Tôi thích nhất lời nói nhân đạo của TT Regan là ''Liệu chúng ta có thể vẽ một lằn ranh giữa sinh mạng con người? Một sinh mạng là một sinh mạng, không thể nói 1 sinh mạng người Mỹ có thể thay thế 1000 sinh mạng người Việt'', khi ông muốn nói việc Mỹ muốn rút lui để tự quân đội miền Nam chống cộng sản.<br />Phần kết luận là câu hỏi của lương tâm người Mỹ là ''Liệu miền Nam VN có thể chiến đấu để bảo vệ tự do sau khi HK rút quân khi mà những họng súng của CS trong miền Nam không bao giờ ngừng nổ''.<br /><br />Nên nhớ cuốn phim này được thực hiện vào lúc Hoa Kỳ đang rút quân khỏi VN, vì vậy đã bị bộ thông tin của Mỹ cấm chiếu vì không muốn dân Mỹ thấy đây là một cuộc chiến thật sự chống chế độ cộng sản giữa HK và nhân dân miền Nam VN và cộng sản Bắc Việt, vì đã lỡ nói xa lầy rồi... Vì vậy không thể nói đây là phim tuyên truyền láo khoét giống như những phim của các chế độ cs.<br /><br />Đoạn phim này bị cấm vào thời đó vì nó nói lên sự thật phũ phàng dân Mỹ bị một quả lừa của Cộng sản và luận điệu nhút nhát chủ bại của một số chính khách.<br />Trong các lời tuyên bố đó, đáng chú ý nhất là lời của Thượng nghị sĩ Ronald Reagan " .... Ending a conflict is not so simple, not just calling it off and comming home. Because the price for that kind of peace could be a thousand years of darkness for generation's Viet Nam borned ."<br />Tạm dịch : ".... Chấm dứt chiến tranh không đơn thuần là chỉ rút quân về nhà là xong. Vì lẽ, cái giá phải trả cho loại hòa bình đó là ngàn năm tăm tối cho các thế hệ sinh tại Viêt Nam về sau."<br /><br />Lời tiên đoán này, nay đã thành sự thật. !!!<br /><br />Tài Liệu<br />(14.02.09) cuốn phim VietNam! VietNam! gồm 8 tập của Đạo Diễn John Ford (1894 -1973) . "Phim bắt đầu quay vài tháng sau cuộc tổng công kích Mậu Thân (1968) và cho đến khi cuộn phim được hoàn tất vào cuối năm 1971." Vì một lý do thầm kín nào đó mà Phim này nay mới được xem trên mạng internet youtube .<br />
<br />
<div style="text-align: center;">
Vietnam! Vietnam! Tập 1 :<br />
<a href="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/a/57063d50edf843cc8bbbcb8bf26362fc.jpg" onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}"><img alt="" border="0" src="http://pppre.s3.amazonaws.com/3374793288e5880f/a/57063d50edf843cc8bbbcb8bf26362fc.jpg" style="cursor: pointer; display: block; height: 339px; margin: 0px auto 10px; text-align: center; width: 500px;" /></a><br />
<br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/mlMfG1pw_eE" width="400"></iframe><br />
<br />
<span style="font-weight: bold;">Vietnam! Vietnam! Tập 2 :</span><br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/1HjND6PyzNY" width="400"></iframe><br />
<br />
<span style="font-weight: bold;">Vietnam! Vietnam! Tập 3 :</span><br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/5OedRKVLD8I" width="400"></iframe><br />
<br />
<span style="font-weight: bold;">Vietnam! Vietnam! Tập 4 :</span><br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/tLKKV3zbh4s" width="400"></iframe><br />
<br />
<span style="font-weight: bold;">Vietnam! Vietnam! Tập 5 :</span><br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/kZ6dk039JGc" width="400"></iframe><br />
<br />
<span style="font-weight: bold;">Vietnam! Vietnam! Tập 6 :</span><br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/WClPRX5tq9E" width="400"></iframe><br />
<br />
<span style="font-weight: bold;">Vietnam! Vietnam! Tập 7 :</span><br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/OSSR6lLlL-4" width="400"></iframe><br />
<br />
Vietnam! Vietnam!Tập 8 :<br />
<iframe allowfullscreen="" frameborder="0" height="300" src="http://www.youtube.com/embed/5meKt4UWb4o" width="400"></iframe></div>
</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-61005135919958509922016-09-09T22:55:00.000-07:002016-09-10T00:45:11.377-07:00Món Nợ Này Xin Ghi Nhớ Đừng Quên-Phạm Tín An Ninh<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<iframe allowfullscreen="true" allowtransparency="true" frameborder="0" height="310" scrolling="no" src="https://www.facebook.com/plugins/video.php?href=https%3A%2F%2Fwww.facebook.com%2Fvong.ngayxanh%2Fvideos%2F909837839035475%2F&show_text=0&width=500" style="border: none; overflow: hidden;" width="500"></iframe><br /></div>
<div style="text-align: center;">
Món Nợ Này Xin Ghi Nhớ Đừng Quên-Phạm Tín An Ninh</div>
<br />
<a name='more'></a><br /><br />
<a href="http://ongvove.files.wordpress.com/2011/04/thuongphebinhvnch.jpg" onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}"><img alt="" border="0" src="http://ongvove.files.wordpress.com/2011/04/thuongphebinhvnch.jpg" style="cursor: pointer; display: block; height: 404px; margin: 0px auto 10px; text-align: center; width: 256px;" /></a><br />
<div style="text-align: center;">
<br />
<embed allowfullscreen="true" allowscriptaccess="always" height="30" src="http://www.4shared.com/embed/436599417/c4f573b3" width="420"></embed><br />
Hạt Sương Khuya diễn đọc</div>
<br />
<br />
MÓN NỢ NÀY XIN GHI NHỚ - ĐỪNG QUÊN !<br />
<br />
Đã hơn ba mươi ba năm, từ khi cơn lốc nghiệt ngã 30.4.75 đổ xuống miền Nam Việt Nam. Ba mươi ba năm đã đi qua với với những thăng trầm lịch sữ, đầy đủ tính bi hùng cho cả những người Việt trong và ngoài nước. Về phía những người Việt lưu vong - từ cả hai miền Nam-Bắc - đã bùng lên ngọn lửa mới. Đó là cao trào đấu tranh chính trị mang yếu tố thuyết phục và quyết định cho một quốc gia dân chủ và một nhà nước pháp trị. Trong nước, những tiếng nói lương tri, bất chấp khủng bố tù đày, đã dõng dạc lên tiếng thách thức quyền lực gian manh, độc tài, trước giá trị tự do nhân bản. Đây là một chuyển hướng có ý nghĩa lịch sữ để dân tộc Việt Nam nhìn thấy được ánh sáng ở cuối một đường hầm bao nhiêu năm tăm tối.<br />
<br />
Cùng với niềm hy vọng đó, xin mọi người hãy cùng thổi bùng lên một ngọn lửa khác, nhỏ bé và khiêm tốn, mà bấy lâu nay có rất nhiều người trong chúng ta đã lãng quên, hay có đôi phút chợt đến rồi cũng chợt đi như cơn gió thoảng.<br />
<br />
Đó là tấm lòng – cũng có thể nói là một món nợ - của chúng ta đối với những anh em Thương Binh VNCH hiện còn trong nước. Những chiến sĩ dũng cảm, anh hùng, đã hy sinh một phần thân thể, không chỉ cho lý tưởng tự do, mà còn cho cả sự sống của chính chúng ta.<br />
Những hy sinh này không phải chỉ được vinh danh, mà cần phải được chia sẻ và đền bù một cách cụ thể. Vì đó là trách nhiệm của mỗi người chúng ta - Thế hệ đã từng cùng một chiến tuyến, chung một chiến hào với họ. Giờ này tất cả đều đang ở đoạn cuối của cuộc đời. Đã quá trể, để đến lúc mỗi người nhắm mắt, nếu chính thế hệ lưu vong chúng ta chưa trả được phần nào món nợ máu xương này cho họ.<br />
Mất một phần thân thể đã là một thiệt thòi khắc nghiệt nhất trong kiếp con người. Lại còn phải trải cuộc đời với xác thân tàn phế đó trong tay của kẻ cựu thù. Có lẽ chẳng còn nỗi bất hạnh nào đau đớn hơn. Những chiến hữu, những ân nhân, những người anh em này của chúng ta chỉ còn biết kéo lê những ngày vô vọng khốn cùng cho đến khi nhắm mắt.<br />
<br />
Trên khắp nẻo đường đất nước, có biết bao người anh em ấy đang lê lết cái phần thân thể không đầy đủ, trong vũng lầy đen tối, cơ cực cả thể xác lẫn tinh thần. Nếu còn có vợ con thì cũng chỉ bần cùng nheo nhóc. Những người tật nguyền nơi vỉa hè đầu phố, có khi nào ta tự hỏi họ là ai, trong những người bạn chiến đấu năm xưa ? (Xin hãy dành một vài giây, thử tưởng tượng, nếu ngày trước chính bản thân ta đã không may như họ ?)<br />
Bi kịch lịch sữ đã đẩy họ vào hoàn cảnh đau thương đó. Cay đắng thay, những hy sinh của họ một thời đã từng được chúng ta ngợi ca, ngưỡng mộ, được các cấp chỉ huy (mà phần lớn đang sống ở hải ngoại) từng gắn huy chương, bội tinh lên ngực áo họ. Để rồi cuối cùng có còn lại một chút ý nghĩa nhỏ nhoi nào sau cái ngày tan đàn rã nghé ? Có còn chăng, chỉ là một chút tình ”huynh đệ chi binh” mà những người lính chúng ta vẫn hằng nói tự thuở nào .<br />
<br />
Chúng ta - những người chiến hữu - những cấp chỉ huy – đã từng sát cánh, đã từng điều động họ trên trận mạc. Họ đã phải mất đi một phần thân thể để đem lại vinh quang và cả sự sống còn cho chúng ta. Xin mỗi người hảy tự hỏi : bao nhiêu năm nay, ta đã làm được gì cho họ?<br />
Ngoài một số Hội Ái Hữu của vài Binh Chủng, đóng góp giúp nhau phần nào trong nội bộ, còn hầu hết những người lính bộ binh, địa phương quân, nghĩa quân - thành phần đông đảo nhất - thì có ai đứng ra lo cho họ ?<br />
<br />
Chỉ mới vài năm trở lại đây, một số Hội Cứu Trợ Thương Phế Binh được thành lập, mà nổi bật nhất là Nhóm Huynh Đệ Chi Binh ở Bắc Cali của cựu trung tá Trần Đình Vọng (đã quá cố) và Hội HO Cứu Trợ TPB/QP VNCH ở Nam Cali, của cựu nữ trung tá Nguyễn Hạnh Nhơn.<br />
Dù với tất cả nỗ lực, cùng với sự hổ trợ đắc lực của một số cá nhân, báo chí, đặc biệt là Trung Tâm Asia và Đài TH/ SBTN, nhưng thành quả đạt được cũng vẫn chỉ là khiêm tốn, so với số lượng Thương Binh, Qủa Phụ Tử Sĩ VNCH của chúng ta còn khốn khổ ở quê nhà..<br />
( Xin thử làm một bài toán chia đơn giản nhất : với hai năm một lần tổ chức Đại Nhạc Hội Cám Ơn Anh, cho dù số tiền thu được khoảng một triệu đô la, chúng ta cũng chưa giúp được mỗi gia đình Thương Binh, Quả Phụ Tử Sĩ VNCH được 50 đô la / 1 năm . Bởi vì chỉ riêng Hội của cựu trung tá Nguyễn Hạnh Nhơn đã nhận trên 15.000 hồ sơ hợp lệ ).<br />
Tuy nhiên đó là những tấm lòng và sự nỗ lực đáng được mọi người chúng ta trân trọng và cùng ước mong ngọn lửa nghĩa tình này sẽ được thổi bùng lên bằng sự tiếp tay của tất cả mọi người.<br />
<br />
Có một câu hỏi cũng đã được nêu lên: Chúng ta đã có những thành công trong việc kêu gọi và tranh đấu với chính phủ Hoa Kỳ. Chúng ta cũng đã có những người Mỹ gốc Việt tài năng đắc cử vào các cơ quan dân cử, một số giữ những chức vụ cao trong quân đội, chính phủ Hoa Kỳ. Liệu chúng ta có thể kết hợp vận động và tranh đấu một cách khôn ngoan đối với báo chí, cơ quan truyền thông, kêu gọi lương tri của quần chúng và chính phủ Hoa Kỳ, để họ có trách nhiệm với những người bạn đồng minh ngày nào mà họ đã từng phản bội, để rồi lại tiếp tục lãng quên họ trong tận cùng địa ngục ?<br />
<br />
Chúng ta nghĩ gì vào khoảng mười năm trước đây, khi nhìn thấy trên truyền hình, một số sĩ quan cao cấp Hoa Kỳ đã xin sự thứ tha của bà Phan Thị Kim Phúc. Cô bé năm nào bị ảnh hưởng bom Napalm chạy trần truồng đau đớn ở Trãng Bàng, mà hình ảnh trên báo chí, truyền hình đã làm cho cả thế giới xúc động, và bị Cộng sản lợi dụng cho cả một chiến dịch tuyên truyền thô bỉ. Cô bé ấy đã trở thành Đại sứ Hoà Bình tại Liên Hiệp Quốc. Nhân mùa Bầu Cử năm nay, những cử tri Mỹ gốc Việt cũng có quyền hỏi các Ứng Cử Viên của Đảng Cộng Hòa hay Dân Chủ : chính phủ Mỹ đã làm được điều gì cho nhũng người bạn đồng minh Nam Việt Nam, những chiến hữu ngày nào, bây giờ đang là những phế nhân mà nỗi nhục nhằn đớn đau còn hơn cả vạn lần như thế ?<br />
<br />
Nhân dịp có mặt ở Cali, người viết đã được gặp và chứng kiến Bà Hạnh Nhơn vừa nói chuyện vừa phải làm việc. Ở cái tuổi trên 82 mà Bà đã dùng gần hết thời giờ, công sức và xử dụng cả cái ga-ra xe chật hẹp của nhà mình làm ”văn phòng” cho Hội trong công việc gom góp yêu thương gởi về cho anh chị em đồng đội cũ. Những hình ảnh ấy đã để lại trong tôi một niềm kính phục và ngưỡng mộ sâu xa.<br />
Và cũng ở tại Cali, chúng tôi đã được gặp một số đồng hương, chiến hữu (trong đó có cả một số đàn anh của tôi ngày trước) đã hỏi tôi bao điều nghi vấn : - Liệu tiền có đến tận tay TPB trong nước ? - Liệu số tiền hơn 900.000 USD thu được trong Đại Nhạc Hội Cám Ơn Anh Kỳ 2 có nhiều quá hay không ? Tôi hiểu phần nào tâm trạng của họ giữa một cộng đồng mà rất nhiều người đã mất hết niềm tin vào một số hội hè. Nhưng tôi cũng thầm mong họ tự hỏi một điều: là chính họ đã từng góp một bàn tay, hay đã có đóng góp được gì cho công việc đáng quý này chưa?<br />
Xin tất cả ”hãy thắp lên một ngọn nến còn hơn là ngồi đó để nguyền rủa bóng đêm”.<br />
Phạm Tín An Ninh<br />
(một người lính bộ binh)</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-38004907093935496122016-09-09T22:45:00.000-07:002016-09-11T21:44:27.073-07:00Một thời để nhớ-T.Vấn<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<a href="http://t-van.net/wp-content/uploads/2011/07/clip_image001_thumb10.jpg" onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}"><img alt="" border="0" src="http://t-van.net/wp-content/uploads/2011/07/clip_image001_thumb10.jpg" style="cursor: pointer; display: block; height: 227px; margin: 0px auto 10px; text-align: center; width: 240px;" /></a><br />
<div style="text-align: center;">
<br />
<embed allowfullscreen="true" allowscriptaccess="always" height="30" src="http://www.4shared.com/embed/725004084/e04f3c45" width="420"></embed><br />
VietNamQuêHươngTôi đọc</div>
<br />
<a name='more'></a><br /><br />
1.<br />
<br />
Từ đầu dây bên kia, tiếng của Choai với giọng Huế ấm áp : " Vấn ơi, viết một chút gì đi về những người vợ đáng yêu của chúng ta, về những nàng dâu Nguyễn Trãi ấy mà !" Tôi định buột miệng hỏi một câu rất thừa, rất ngớ ngẩn : " Viết ? … viết về cái gì nhỉ ? " nhưng đã kịp tự mình chựng lại. Vừa lúc, nhận được Đặc San Gia Đình Nguyễn Trãi Úc Châu do Diệp văn Oánh gởi đến. Trong đó có bài thơ của Nàng Dâu NT3 Phạm ngọc Hiệp với những dòng thật ngọt ngào : "Xin cám ơn Trường Mẹ có anh, Cho em được làm Nàng Dâu Nguyễn Trãi … " Tại sao những nàng dâu của cụ Ức Trai phải cám ơn nhỉ ? Đã đành, sinh ra ta là Cụ Nguyễn, nhưng nuôi ta – may mắn hay là không may mắn ? – lại là những nàng dâu của cụ. Hồi tưởng lại những tháng ngày quá khứ. 30 năm như một giấc ngủ đông muộn màng. Đời chúng ta đã sang trang. Và từng người tình … bỏ ta đi, như những dòng sông nhỏ. Biết bao dâu bể , bể dâu, vẫn còn đó,những người bạn đời của chúng ta. Có người đã đi chung " Đoạn đường chiến binh " với chồng kể từ cái ngày " tấm mẵng năm xưa , có chàng tuổi trẻ vốn dòng hào kiệt, xếp but nghiên theo nghiệp đao cung ". Trải bao gió dập mưa vùi , cay đắng ngọt bùi của ba mươi mấy năm binh-lửa-ngục-tù-lưu-vong vẫn đứng bên cạnh chồng rạng rỡ thủy chung hãnh diện được là nàng dâu Nguyẽn Trãi. Có những người bạn đời đã đến với chúng ta trong những ngày khốn khó. Những ngày chúng ta mất tất cả chỉ còn có nhau. Để chỉ nghe kể về quá khứ của chồng mà tưởng như mình đã là một phần trong đó không thể thiếu. Những dòng này tôi đã hơn một lần ghi lại trên trang giấy trắng. Nay lại muốn được viết lại một lần nữa mà vẫn không cảm thấy thừa . . .<br />
<br />
Hồi tưởng lại những ngày ấy. Có những điều chỉ nói một lần rồi thôi. Nhưng có những điều không chỉ nói một lần cho đủ. Dù chỉ là lập lại những điều đã nói. Tôi đang nói về những ngày những tháng những năm của một cuộc điêu linh. Điêu linh không chỉ riêng cho chúng ta mà còn cho cả những nàng dâu tội nghiệp. Oi cánh hoa mong manh trước phong ba bão táp. Làm sao nàng vượt qua được trong nỗi cô đơn khôn cùng – cả thể xác lẫn tâm hồn. Cà phê đắng bỏ thêm đường thì ngọt. Đời đắng cay em biết bỏ thêm gì. Tiếng khóc nỉ non ngày nào tay xách nách mang dắt con lên trại cải tạo thăm chồng bóng gầy xiêu đổ giữa hai hàng cây so đũa đứng lặng câm dọc hai bên đường dẫn vào cổng trại. Lên xe về con hỏi. Mẹ ơi đến bao giờ, lên thăm ba lần nữa, mắt em nhòa hơi mưa. Mắt em nhòa hơi mưa. Tôi như nghe thấy người tù Phạm Ngọc Hiệp than thở : " Chuyện đời người là trăm vạn đường chia. Nên lời yêu đương đôi khi vội vã. Thiết tha trên bước chân về . . . "<br />
<br />
Ngày xưa, có những gã từ quan – lên non tìm động hoa vàng ngủ quên. Ngủ quên một giấc ngủ ba mươi năm mộng mị . Nay nhớ người quay về , để hồn mộng du.<br />
<br />
Anh nằm gối cỏ chờ hoa/ áo em bạch hạc la đà hải hư (PTT).<br />
<br />
Và giờ đây, dù ở bất cứ nơi đâu, trong những buổi họp mặt lớn nhỏ , cũng vẫn những nàng dâu ấy – dù aó xưa bạch hạc – tất tả ngược xuôi lo toan mọi thứ – cho chồng, cho các bạn của chồng . Không một lời than van.<br />
<br />
Vì nàng bao giờ cũng hãnh diện được làm Nàng Dâu Nguyễn Trãi.<br />
<br />
2.<br />
<br />
<br />
Chúng ta đã qua một thời binh lửa. Đã có những mất mát vô cùng lớn lao. Đã có những đứa hy sinh trong cuộc chiến. Nhiều đứa cả một thời trai trẻ giam thân trong các nhà tù chạy dài suốt từ Ai Nam Quan cho đến Mũi Cà Mau. Từ những nhà tù, đã có những đứa không trở về. Đã có những đứa vượt biển bỏ xác dọc đường. Vì thế, nếu tôi có sa đà với những kỷ niệm của hôm qua, có yếu lòng để rơi những giọt nước mắt gìa nua, cũng chỉ là để cho mình tìm lại được chính mình. Để mình trở về nguồn. Đừng buộc tôi phải đao to búa lớn, phải dối trá chính mình, khi lòng tôi không muốn.Tôi chỉ muốn được trở về với cội rễ lòng mình, soi bóng mình còm cõi trong đó, mà tìm lại anh em bạn bè kẻ còn người mất. Ngưới mất thì coi như đã hoàn tất cuộc trở về quê hương đích thực. Mong cho người về được nơi sẽ đến. Kẻ còn thì, đứa lang thang vất vưởng cuộc mưu sinh quê nhà – Thậm chí còn không nuôi nổi hai đứa con dại như NĐL một chân – đứa ray rức với những hệ lụy của một đời lưu vong quê người. Dẫu quê nhà hay quê người, cũng vẫn là chúng ta. Những thằng ra đi từ ngọn đồi thân thương mùa hè năm ấy. Ba mươi năm một giấc ngủ đông muộn màng. Ba mươi năm hồn nửa khuya đau đáu.Mẹ kiếp! Nửa đêm thức giấc, bỗng thấy mình chưa thể chết được nếu chưa gặp được nhau để trả món nợ 30 năm. Vả chăng, sống ở đời ai mà không nợ. Không nợ tiền thì cũng nợ tình. Không nợ ân thì cũng nợ oán. Những dòng này được viết để gởi đến những người anh em đã một thời rất thân thương của tôi. Những người anh em mà một thời chúng tôi chia nhau từng điếu thuốc đen khét nghẹt và những ly cà phê bắp rang mà mỗi đứa chỉ đủ tiền để trả cho phần của mình. Chúng tôi đã nợ nhau ân tình những ngày ấy. Cái món nợ mà tôi – mà cả các bạn – đã hân hoan xin được đón nhận. Vì không gì hạnh phúc hơn được nợ nhau một chút tình. Vì sống ở đời, đó là cái nâng đỡ chúng ta vượt qua mọi gian nan sóng gío. Giờ đây, tha phương cầu thực xứ người, chúng tôi không còn hạnh phúc ở bên nhau để có thể mời nhau, chia sẻ với nhau tất cả những gì gọi là lãng mạn nhất, nhưng những cú điện thoại viễn liên thỉnh thoảng vẫn đủ làm ấm lòng người xa xứ. Nơi đây, chúng ta có đủ tất cả nhưng chỉ thiếu một chút tình để được nợ nhau. Vậy mà, vì những tình cờ định mệnh nào, vì những hệ lụy khắc nghiệt nào, mà món nợ tình xưa nay hình như đã trở thành một sự đối địch. Những người bạn từng một thời nắm tay nhau ở cùng một bên chiến tuyến. Nay, 30 năm sau cuộc chiến, lại ở hai bên đầu một cuộc xung đột. Liệu có phải là xung đột hay không, hay chỉ là ngộ nhận, hay chỉ là hệ lụy tội nghiệp của một môi trường vốn lúc nào cũng đầy dẫy những ảo tưởng về một sứ mạng cần phải được chu toàn ? Dẫu có thế nào, sao mình lại không ngồi lại được với nhau hả các bạn ? Dẫu có thế nào, sao mình không còn cho nhau được những tiếng mày tao thân ái , thay vì cái tiếng " mẹ nó . . ." hằn học, hận thù ? Nếu là ngộ nhận, xin một lần được ngồi lại với nhau. Nếu là lỗi phải, thì cho tôi – cho chúng ta – được gởi đến nhau những lời xin lỗi thành thực nhất tự đáy lòng. Đặng hiếu Sinh ở Dallas, trong lá thư ngỏ gởi đến các anh em nhân có những lời chỉ trích của một vài anh em vùng Nam Cali về Bản Tin Tiếp Nối khóa 3 ( số 2 ) đã viết những dòng xót xa "Với tôi thực thể cuả khoá 3 là gì? Trong lòng tôi nghĩ rằng, nếu không còn sót những tình cảm gắn chặt nhau từ một duyên phận thuở nào, thì khoá 3 chẳng còn gì đáng nói. Không phải là một tập đoàn kinh tế, chính trị, mà địch phải e dè! Tất cả đều là những người tỵ nạn như bao người khác. Anh em 30 năm chia cách từ ngày ra trường, xuôi ngược dòng đời dâu bể, bây giờ có những thằng mắt mờ chân run, ở tuổi gần cuối cuộc chơi rồi.Nhớ nhau, muốn tạo cơ hội gặp gỡ một lần . Những tình cảm cao quí đáng trân trọng nầy đã bừng dậy trong lần hội ngộ 29 năm cuả một nhóm anh em từ Bắc Cali. Từ đó, một nhóm anh em và tôi nghĩ phải làm một sợi giây liên lạc để nuôi dưỡng tình cảm nầy. Tôi đã bỏ rất nhiều thì giơ, công sức không biết mệt với tất cả hứng thú để thực hiện hai bản tin. Là tiếng gọi nồng nàn từ trong lòng cuả một số anh chị em để gửi đến các bạn .. .". Qủa thật là một bi kịch khi nhìn lại một số sự kiện xảy ra trong những ngày này. Những nỗ lực của anh em Bắc Cali, thay vì dồn hết cho kỳ Đại Hội Ngộ tháng 8 sắp tới, thì lại phải dành cho những điều thật buồn bã. Trong đó có cả những mất mát tình cảm. Những sự nhiệt tâm, như của nhóm anh em ở Dallas, như của nhóm anh em ở Bắc Cali, đã có lúc bị ngộ nhận. Tôi nhớ lại một bài viết của tôi từ nhiều năm về trước , trong đó có một đoạn nói về " những người khác ", không dè, ngày nay lại có thể dùng để nói về chính mình :" . . . Lịch sử vẫn chưa chịu sang trang. Để chúng ta vá lại những mảnh đời mảnh hồn vỡ nát. Chúng ta nhìn lại ngày hôm qua chẳng phải để thở than cho những thất bại của đời mình. Càng không muốn dùng những đao to, những búa lớn, mắt trả mắt, răng đền răng để vuốt ve những ảo tưởng không tên gọi. Hỡi ôi! Bi kịch đã không phải chỉ ở ngày 30 tháng tư định mệnh. Không phải chỉ ở những năm tháng tù đầy. Không phải chỉ ở những ngày tạm trú trong căn nhà mình đã được sinh ra và lớn lên. Không phải chỉ ở cuộc sống tha hương nơi xứ lạ. Không phải chỉ ở ngay trong đáy lòng chúng ta với những mâu thuẫn giằng xé. Mà còn ở sự ngộ nhận. Sự ngộ nhận giữa những chiến hữu năm xưa đã từng một thời ở chung một chiến tuyến. . ."<br />
<br />
Các bạn ta ơi, bọn mình đang bước vào những giây phút cuối cùng của cuộc chơi. Một cuộc chơi mà chúng ta đã thua cả một đời trai trẻ, thua hết cả những khát vọng đội đá vá trời. Có thắng được chăng là chút tình bạn mong manh. Để . . .đêm đêm nhớ về Sài Gòn. Thấy bạn bè thèm ngồi bên nhau. Nhắc chuyện người chuyện đời thương đau. . (TTT). Mai này, khi xuôi tay nằm xuống, chỉ cầu xin được một nụ cười thanh thản trên môi gởi đến anh em bạn bè. Thế cũng đã là hạnh phúc lắm rồi phải không các bạn ?<br />
<br />
© T.Vấn 2007</div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-64303126645731028662016-09-09T22:42:00.000-07:002016-09-11T21:44:58.030-07:00Thầy Giáo cũ và Lá Cờ Vàng - Nguyễn Duy An<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<span style="font-weight: bold;">Thầy Giáo cũ và Lá Cờ Vàng - Nguyễn Duy An<span style="font-weight: bold;"></span></span><br />
<br />
<div style="text-align: center;">
<img alt="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_5CIBGfEE-i24kT8SPcHNmwn52mny-8yioIATfWG1imOlN-1bTund52xHC0X2sjYHwdZOkjRquWcyG9t2kqPfcLXzrOO1ijt7Mg3ujduLsN0jVi4-XzvKUxyE0iPPbMLp0i3DHkKBU0qw/s320/C%C3%B2+v%C3%A0ng.gif" class="decoded" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj_5CIBGfEE-i24kT8SPcHNmwn52mny-8yioIATfWG1imOlN-1bTund52xHC0X2sjYHwdZOkjRquWcyG9t2kqPfcLXzrOO1ijt7Mg3ujduLsN0jVi4-XzvKUxyE0iPPbMLp0i3DHkKBU0qw/s320/C%C3%B2+v%C3%A0ng.gif" /></div>
<div style="text-align: center;">
<embed allowfullscreen="true" allowscriptaccess="always" height="40" src="http://www.4shared.com/embed/724641408/9459ece1" width="420"></embed><br />
Dừa Xiêm đọc</div>
<br />
<a name='more'></a><br /><br />
<span style="font-weight: bold;">Tôi bàng hoàng xúc động thật lâu khi nhận được điện thoại của một người bạn học gọi từ Pennsylvania báo tin thầy cũ của chúng tôi là thầy N. mới từ Việt Nam qua Mỹ du lịch và thầy rất mong được gặp lại tôi. Thầy tôi đang ở nhà của một người cháu ở vùng Tây Nam tiểu bang Virginia, cách nhà tôi gần 3 giờ lái xe. Tôi gọi điện thoại xuống để chào thầy và hẹn cuối tuần sẽ xuống đón thầy về nhà nhưng thầy bảo cứ để thầy đi xe lửa lên Hoa Thịnh Đốn rồi đón thầy ở nhà ga, và “đó là mệnh lệnh” nên tôi đành phải vâng lời.<br /><br />Sau khi nói chuyện điện thoại với thầy, tôi đã ngồi thẫn thờ cả tiếng đồng hồ tưởng nhớ lại kỷ niệm hơn bốn năm về trước, lúc trở về Việt Nam thăm gia đình, tôi đã hỏi thăm và tìm cách đến thăm Thầy sau gần 30 năm cách biệt. Nếu không có một người bạn học dẫn tới, chắc chắn tôi không thể nào nhận ra thầy cũ của mình... Tôi chỉ nấc lên được một tiếng “thầy” rồi ôm chầm lấy thầy mà khóc òa trong tức tưởi! Thầy tôi đó, một ông lão gầy gò ốm yếu, tóc chỉ còn lơ thơ vài sợi trắng như tuyết, và vẫn chưa được “trả quyền công dân” sau bao nhiêu năm bị tù đày vì đã làm thầy của bao nhiêu người “quyền cao chức trọng” trước năm 1975. Thầy tôi chỉ là một nhà giáo dạy trường tư nhưng đã bị giam cầm và quản chế lâu hơn rất nhiều sĩ quan và công chức khác vì lúc nào thầy cũng “ngẩng cao đầu và đứng thẳng lưng” để không mất đi tư cách của một nhà giáo. Thầy tôi đã quyết định không đi Mỹ theo diện đoàn tụ, cũng chẳng nộp đơn theo diện H.O. , chỉ muốn đi du lịch một lần cho biết trước khi về với ông bà tổ tiên.<br /><br />Sáng Thứ Bảy tôi thức dậy rất trễ vì tối hôm trước ngồi chuyện trò với thầy mãi tới gần 2 giờ sáng mới đi ngủ. Vừa bước xuống nhà tôi đã thấy thầy đang ngồi uống trà và đọc báo ở phòng khách. Nghe tôi chào, thầy tháo cặp kiếng lão rồi nói:<br />- Đúng là “đi một ngày đàng học một sàng khôn” con ạ. Mới đọc vài tờ báo đã học được nhiều chuyện hay về đời sống của người Việt mình bên Mỹ… Con uống trà hay cà phê? Vợ con đã để sẵn phích nước sôi, hộp trà, và cà phê trên bàn. Chắc thầy làm ồn nên con giật mình hả?<br />- Dạ không ạ. Bình thường con dậy sớm lắm. Thầy dậy lâu chưa ạ?<br />- Mỗi đêm thầy ngủ có vài ba tiếng thôi. Con mệt cứ lên ngủ tiếp đi.<br />- Con ngủ thẳng giấc rồi thầy ạ. Để con pha vội ly cà phê rồi chở thầy ra Eden chơi. Gần 10 giờ sáng rồi, thầy trò mình ra trễ khó tìm chỗ đậu xe lắm... Buổi chiều vợ chồng con và các cháu sẽ đưa thầy lên DC chụp hình và thăm Nhà Trắng, Quốc Hội, Tháp Bút Chì, Viện Bảo Tàng và những đài kỷ niệm khác.<br />- Tuỳ con. Nhưng thầy không muốn gia đình con phát bịnh vì phải lo tiếp đãi thầy.<br /><br />Trong lúc chờ vắng xe để quẹo trái vào “Cổng Tam Quan” trước trung tâm Eden, thầy tôi hỏi lớn:<br />- Đường này họ đặt tên là “Đại Lộ Sàigòn” hả con?<br />- Dạ. Hồi đầu năm Thành Phố Falls Church cho phép cộng đồng Việt Nam để thêm tên “Saigon Boulevard” song song với tên đường chính thức là “Wilson Boulevard”. Còn bên trong khu Eden, tất cả các đường ngang dọc đều mang tên Việt Nam hết đó thầy.<br />- Người Việt mình bên này hay thật!<br />- Mai mốt thầy sang California hay Texas sẽ thấy nhiều trung tâm lớn hơn Eden nữa, và sinh hoạt người Việt dưới đó còn mạnh gấp mấy lần trên này thầy ạ.<br />Tôi vừa quẹo xe vào cổng, thầy tôi đã nghẹn ngào thốt lên:<br />- Ôi! Đẹp quá. Lá cờ… Lá Cờ Vàng… Ôi! Mấy chục năm rồi… Con nhớ chụp cho thầy mấy tấm hình dưới cột cờ nhé.<br />- Dạ… Mà thầy không sợ gặp rắc rối lúc trở về Việt Nam sao?? Mấy người “du lịch” khác họ sợ liên luỵ lắm nên…<br />- Ăn thua chi con. Ai sao kệ họ. Phần thầy đã nếm đủ rồi, chẳng có gì phải sợ hãi! Con lái xe tới gần chỗ cột cờ đi.<br />- Dạ… nhưng phải đứng xa xa mới chụp được thầy ạ. Cây cột cờ cao quá.<br />- Ừ nhỉ. Mà con nhớ chờ lúc gió nó bay bay rồi mới chụp cho đẹp nhé. Nhìn hai lá cờ Việt – Mỹ tung bay trong gió mà thấy lòng quặn đau con ạ. Ôi! Mấy chục năm rồi!<br /><br /><br />Tôi nghe giọng thầy nghèn nghẹn như không muốn thoát ra khỏi đầu môi. Tôi biết thầy mình đang xúc động lắm. Hình như đôi mắt của thầy cũng long lanh ngấn lệ…<br />Sau khi chụp mấy tấm hình với nhiều góc độ khác nhau, thầy cầm tay tôi nói nhỏ:<br />- Con đi với thầy tới chỗ cột cờ nhé.<br />- Dạ.<br /><br />Tôi theo thầy đến bên cột cờ. Thầy tôi trịnh trọng đưa tay sờ vào cột cờ như một cái gì linh thiêng lắm, rồi từ từ ngửa mặt, nheo mắt ngắm hai lá cờ đang tung bay phần phật dưới nắng ban mai. Mãi một lúc lâu thầy mới quay lại thầm thì bên tai tôi:<br />- Thầy trò mình đứng im cầu xin cho những người đã hy sinh bỏ mình vì quê hương con nhé.<br />- Dạ. Một phút mặc niệm phải không thầy?<br />- Đúng. Đã có hàng trăm, hàng ngàn người bỏ mình dưới Lá Cờ này đó, con còn nhớ không? Ta bắt đầu cầu nguyện cho họ nhé.<br />- Dạ.<br /><br />Sau mấy phút im lặng dưới cột cờ, tôi nhận ra sự thay đổi khác thường trên khuôn mặt già nua vì tuổi tác của thầy? Tôi biết biết chắc chắn đằng sau đôi mắt u uẩn đau buồn của thầy còn chất chứa bao nhiêu tâm sự không biết giãi bày cùng ai. Tôi đưa thầy dạo qua một vài cửa tiệm nhưng thầy tôi cứ lững thững đi theo như một kẻ mất hồn! Tôi dừng lại bên “quầy báo” trước cửa tiệm Phở Xe Lửa. Mặc dầu “người bán báo” hôm nay không phải là “chú thương phế binh” quen biết nhưng tôi cũng lên tiếng theo thói quen:<br />- Chú cho cháu xin mỗi thứ một tờ.<br />- Có ngay. Có ngay. 15 Đô tất cả.<br />Thầy cầm tay tôi giặc giặc:<br />- Ở nhà có mấy tờ Hoa Thịnh Đốn, Phố Nhỏ… rồi đó con. Sáng nay thầy đã đọc.<br />- Dạ. Không sao thầy ạ. Con mua ủng hộ các chú gây “quỹ thương phế binh”.<br />- Ồ. Quý hóa quá!<br />Chờ lúc tôi nhận lại tiền thối và xếp báo xong xuôi, thầy tôi trao cho “chú bán báo” tờ giấy 5 Đô và nói nhỏ:<br />- Ông cho tôi góp mấy đồng nhé.<br />- Dạ… Dạ… Cám ơn. Xin lỗi ông đây là…<br />Tôi đỡ lời:<br />- Thưa chú đây là thầy cũ của cháu mới từ Việt Nam qua chơi.<br />Không để tôi nói thêm, thầy tôi lên tiếng:<br />- Tình chiến hữu! Tình chiến hữu! Đẹp thật! Đẹp thật! Các ông làm hay quá.<br />Rồi quay sang tôi, thầy tiếp tục:<br />- Con chụp cho thầy một tấm hình với ông anh đây. Con chụp cẩn thận để lấy hết hình cái sạp báo nhé.<br />- Dạ.<br /><br />Không biết thầy tôi và “ông bạn mới” to nhỏ những gì mà chú ấy phải chạy nhờ người trông dùm sạp báo để đi theo thầy tôi chụp chung một số hình dưới “sân cờ” với những nụ cười thật rạng rỡ trên khuôn mặt của cả hai người. Sau đó, thầy tôi nhất định không chịu vào tiệm ăn sáng, cứ nằng nặc bắt tôi chở về nhà để đọc báo và “con đi in ngay cho thầy mấy tấm hình!” Cũng may vợ và các con tôi đã dậy, và đang chuẩn bị bữa trưa trước khi chở thầy đi thăm thủ đô Hoa Thịnh Đốn.<br /><br />Thầy kính yêu,<br /><br />Bao nhiêu năm ở Mỹ, hầu như tuần nào con cũng ghé Eden, và đã hơn một lần con đậu xe sát bên cột cờ, nhưng chưa bao giờ con xúc động như mấy phút cùng thầy cầu nguyện dưới cột cờ buổi sáng hôm đó. Đúng như cha ông đã nói - “không thầy đố mầy làm nên” - con đã quên mất ý nghĩa linh thiêng của Lá Cờ nếu như con không được một lần chứng kiến “cảnh đoàn viên” của thầy và Lá Cờ Vàng ở Eden sau bao nhiêu năm cách biệt. Mãi mãi con vẫn là đứa học trò bé nhỏ của thầy. Thầy không những đã dạy con qua sách vở và bài giảng mà còn qua chính gương sống của thầy. Con cầu xin để bài học về “Lá Cờ” không phải là bài học cuối cùng thầy dạy cho con.<br /><br />Nguyễn Duy-An</span></div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-72180808544050783232016-09-09T22:30:00.000-07:002016-09-11T21:46:47.589-07:00Vịn chữ để đứng dậy- T.Vấn<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<a href="http://t-van.net/wp-content/uploads/2011/07/clip_image002_thumb17.jpg" onblur="try {parent.deselectBloggerImageGracefully();} catch(e) {}"><img alt="" border="0" src="http://t-van.net/wp-content/uploads/2011/07/clip_image002_thumb17.jpg" style="cursor: pointer; display: block; height: 234px; margin: 0px auto 10px; text-align: center; width: 240px;" /></a>
<br />
<br />
<br />
<div style="text-align: center;">
<blockquote>
<iframe src="http://www.4shared.com/web/embed/audio/file/5UleMeF-?type=MINI&widgetWidth=530&showArtwork=true&playlistHeight=0&widgetRid=341586944903" style="border: 0; height: 60px; margin: 0; overflow: hidden; width: 500px;"></iframe></blockquote>
</div>
</div>
<br />
<div style="text-align: center;">
Việt Nam Quê Hương Tôi đọc</div>
<div style="text-align: center;">
<br />
<a name='more'></a><br /></div>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;">Vịn chữ để đứng dậy
</span><br />
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;">T.Vấn
</span><br />
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br /></span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Nhất sĩ, nhì nông
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Hết gạo chạy rông
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Nhất nông, nhì sĩ
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />( ca dao)
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />1.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />“Làm văn chương như lao vào con đường quá nhiều khổ nhọc! Dấn thân vào con đường gian truân này tôi ít quan tâm chim kêu, hoa nở, gió mát, trăng thanh… Tôi dành chú tâm nhiều vào con người, đặc biệt tâm tính con người! Việc này, không quan tâm không được, bởi tôi là đồng loại. Nhiều người họ tệ lắm! Còn dưới mắt họ, tôi cũng tệ lắm! Tôi cố tỉnh táo, khách quan, tôi tôn trọng và thận trọng, tôi xem xét và suy tư… Văn chương đối với tôi là cuộc thám hiểm con người. Thám hiểm con người để biết con người, tìm thấy con người và chiến đấu con người!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Sa thân chốn chữ nghĩa, tôi thường tự hỏi nhiều câu nhấn chìm mình! Và, tôi cố vùng vẫy ngoi lên.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />- Con người thương quý cái gì?
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />- Hẳn là con người thương quý cái thiện trong con người!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />- Con người sợ hãi cái gì?
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />- Con người sợ hãi cái ác trong con người!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />- Vậy… cái ác, nó sợ hãi cái gì?
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Và, trong tôi luôn vỡ ra một điều chua xót:
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />- Cái ác chỉ sợ hãi cái ác hơn! Cái các không sợ cái thiện!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Tôi cực kỳ căm ghét cái ác, thế nhưng nhiều khi tôi bất lực trước kẻ ác, bởi tôi không làm ác được! Và cũng không có quyền làm ác! Trong văn chương lại cũng thế! Nhưng, dù ở sát bờ tuyệt vọng, tôi vẫn cố gắng xây dựng cái thiện đế làm đối trọng cái ác! Đời văn tôi quá ngắn và bé mọn, biết chắc cái thiện dù dày công hun đúc một đời cũng khó mà đánh bại một cái ác nhất thời nhởn nhơ! Nhưng trận chiến không khoan nhượng và lép vế này đã giúp tôi thanh thản làm người!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Mỗi khi đặt dấu chấm dứt một truyện ngắn tôi luôn cảm thấy mình cần phải viết lại! Bởi, cây bút tôi quá chật hẹp và bất cập trong biển đời mênh mông gào sóng!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Bàn viết tôi trông ra cửa sổ. Lãng đãng nơi khung chữ nhật gió lùa ấy, tôi thấy bóng quá khứ trôi qua nhiều buồn thương lẫn lộn. Nhưng nơi ấy, tôi buộc hiện tại phải đi qua bằng lòng tin không mất của tuổi già! Nơi ấy tôi thường ngồi lặng im, nghĩ nhiều hơn viết, nghe nước mắt phận mình không rơi ra ngoài được, vì những đồng cảm bao người dân quê chân lấm tay bùn. Tôi vẫn hài hước để đậy che chua xót, tôi cố bông đùa để lấp đi cay nghiệt, để tôi được sống mà nuôi khao khát… Tôi bây giờ không dám rời xa cái bàn viết bé nhỏ bề bộn bản thảo, tôi sợ mình không còn gì để vịn, những lúc cô đơn tràn ngập ngả lòng!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Sống cõi đời, có những lúc phải nín thở, nhói tim vì cái ác diễn ra sờ sờ như thách thức mình! Xem ra, có khá nhiều kẻ đã nỗ lực dùng trí tuệ quý nhất đời họ để phụng sự cái ác miệt mài!
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Già, già rồi! Nghèo, nghèo rồi! Tôi bỏ cày, cầm bút, để chất cao thêm lo toan giữa bao lo toan chất đống! Có lẽ, tôi chưa biết cách già! Và cũng có lẽ, số phận đánh lừa tôi, để tôi trở thành số phận.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />TP. Tuy Hòa, 1.8.2007. ( Ngô Phan Lưu – Chỉ là đôi điều) “.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />2.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Đoản văn trích dẫn ở trên nó ám ảnh tôi từ khi tình cờ đọc được trên một trang báo điện tử. Ám ảnh đến độ tôi không thể không viết đôi điều . Tác giả là một cựu sinh viên đại học Văn khoa ở Sài Gòn, cựu sĩ quan QLVNCH, sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, ông bị đi cải tạo một thời gian rồi về quê làm ruộng. Rồi ông bỏ cầy, cầm bút để viết về những trăn trở của một người, từng là nông dân ngày ngày đổ mồ hôi trên mảnh ruộng làm ra cơm gạo cho gia đình, cho đời. Đó là một cuộc mưu sinh khổ nhọc. Thứ khổ nhọc ở trên tất cả mọi khổ nhọc . Vì thế mà bao thanh niên sinh ra nơi đồng ruộng, ai cũng cố gắng để thoát ra khỏi sự khổ nhọc đáng sợ ấy. Nhưng với một người viết văn bằng bàn tay chai sần vì cầm cầy, cầm cuốc gần nửa đời người ấy, thì “làm văn chương như lao vào con đường quá nhiều khổ nhọc “. Tại sao nó khổ nhọc như vậy, mà gần cuối đời rồi, ông vẫn cứ lao vào , chỉ để “chất cao thêm lo toan giữa bao lo toan chất đống ” hay sao ? Tại sao, ông bỏ cuộc khổ nhọc (tay cầy) chỉ để vác lên vai một khổ nhọc khác ( tay viết ), dù đó là khổ nhọc để mưu sinh ? Hình như tôi tìm thấy đầu mối ở đôi lời ông bộc bạch “Dấn thân vào con đường ( văn chương) gian truân này tôi ít quan tâm chim kêu, hoa nở, gió mát, trăng thanh… Tôi dành chú tâm nhiều vào con người, đặc biệt tâm tính con người! Việc này, không quan tâm không được, bởi tôi là đồng loại. ”
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Chữ nghĩa là con người cùng với những hệ lụy cố gắng làm một con người cho ra con người. Bấy nhiêu chưa đủ, còn phải chiến đấu hàng ngày với những điều ác, thứ nước cường toan làm bộ mặt con người biến dạng, trở nên xấu xí và hèn mọn. Nếu không, chữ nghĩa sẽ không có một chút giá trị gì giữa cuộc sống có quá nhiều điều thừa thãi.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Có lẽ vì thế mà cuộc chơi văn chương khổ nhọc hơn cuộc mưu sinh hàng ngày để tồn tại chăng ?
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />3.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Từ những trăn trở của một người nông dân cầm bút ở Việt Nam, tôi nhìn lại chính mình. Cũng như ông, rất nhiều khi tôi đã vịn chữ nghĩa mà đứng dậy. Rất nhiều khi, tôi đã tự an ủi mình rằng, mình không bất nhân với chữ nghĩa, thì chẳng có con chữ nào nỡ phủi tay bỏ mặc, những khi mình cần chúng nhất. Bội bạc vốn là một thuộc tính của con người, không phải của con chữ. Mỗi khi tôi ngồi xuống, đối diện màn hình trắng lóa, tôi luôn nhủ lòng mình rằng, nếu người nông dân đổ mồ hôi trên mảnh ruộng là để tạo ra cơm gạo cho đời thì người cầm bút, rỉ tâm tư của mình trên mỗi đầu ngón tay , cũng phải tạo ra được chút gì cho đời, hay nói như ông nhà văn nông dân , ít nhất cũng “cố gắng xây dựng cái thiện đế làm đối trọng cái ác ” . Nếu không, thế giới này sẽ mất cân bằng. Và khi ấy, cái ác sẽ chỉ biết sợ cái ác . . . hơn. Những tội ác, những kẻ sát nhân, những điều trá ngụy, những áp bức, trù dập, những bất công, những chà đạp công lý. Nếu người sử dụng chữ nghĩa không nói lên, không kêu gào, không bộc bạch, thì ai sẽ là người làm việc đó ? nạn nhân ư ? họ không có cơ hội, thậm chí không còn sống để tố cáo. Thủ phạm ư ? chắc chúng cũng chỉ nói lên những điều giả nhân giả nghĩa nhằm biện minh cho tội ác của mình. Chúng ta đang sống trong một thời còn nhiễu nhương hơn cả những ngày nhiễu nhương năm xưa chốn quê nhà . Khi ấy, còn có chiến tuyến hẳn hòi, khi ấy còn có bên địch bên ta mặc hai màu áo khác nhau. Bây giờ, có nhiều nhà tu hành đeo dao bên người sẵn sàng làm đồ tể, còn những tay đồ tể chuyên nghiệp lại lên đường hành hương tìm những nguồn suối nhiệm màu hòng rửa sạch vết máu của một quá khứ thù hận. Và chính chữ nghĩa, đôi khi cũng bất lực như nhà văn ngồi “lặng im, nghĩ nhiều hơn viết, nghe nước mắt phận mình không rơi ra ngoài được, vì những đồng cảm bao người dân quê chân lấm tay bùn. “
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Nhớ những năm xưa bị lưu đầy ngay chính trên quê hương của mình. Ngày nắng cũng như ngày mưa, ngày đông lạnh buốt cũng như ngày hè nắng bỏng da, trên những mảnh ruộng bậc thang nhỏ bằng bàn tay của trại cải tạo Vĩnh Quang miền trung du Bắc Việt, tôi hò hét khản cổ con trâu già sứt môi , bắt nó lê từng bước mệt mỏi kéo chiếc cày cũ kỹ dường như có trọng lượng nặng hơn cả tấm thân xác chưa tới 40 kí lô thịt hơi của mình. Tội nghiệp con trâu già thiếu cỏ để gặm. Tội nghiệp cái thằng người hàng ngày thất thểu đi theo nó. Cái thằng người mà thân xác thì nhẹ nhưng cái đầu thì nặng vì chứa đầy không biết bao nhiêu những thứ ” thức ăn hàm thụ “. Đã có lúc thằng người ấy ngã gục trên đám bùn nhầy nhụa phân xanh, phân chuồng, nhưng nó đã vịn cầy để đứng dậy. Nhưng cũng có lúc quá kiệt sức, thằng người đã sẩy ta đánh rơi cái cầy nhọn hoắt trên chính bàn chân của mình. Máu chảy đầm đìa loang đỏ cả một mảnh ruộng , vậy mà cái đau ngày ấy chưa hẳn đã đau hơn cái nhức buốt ngày hôm nay khi bị những con chữ đâm thẳng vào tim.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Mấy mươi năm đã qua đi. Con trâu già sứt môi bây giờ hẳn đã biến mất trong những cái dạ dày thiếu thịt hàng thế kỷ. Thằng người tội nghiệp năm xưa nay vẫn sống kiếp lưu đầy, nhưng không phải trên mảnh quê hương nghèo khổ của mình nữa, mà là miền đất trù phú xứ người. Chiếc cày thô sơ nặng chình chịch ngày ấy nay hẳn đã bị quên lãng trong một xó xỉnh nào đó của căn nhà kho tồi tàn như chính cái chế độ sản sinh ra nó. Dẫu sao, tôi đã từng vịn nó để đứng dậy.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Như bây giờ có một người viết văn ở Việt Nam đã từng vịn chữ để đứng dậy.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />4.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Chữ nghĩa còn là nhân chứng của mọi thời đại. Các thế hệ mai sau, biết được những gì xảy ra hôm nay, qua chữ nghĩa. Cũng như chúng ta, hôm nay, nhìn lại nhiều thế kỷ trước cũng qua những gì chữ nghĩa ghi lại. Nếu là một người viết lương thiện, lịch sử sẽ là lịch sử như nó vốn là. Nếu người viết bẻ cong ngòi bút dù vì bất cứ lý do gì, chúng ta có một lịch sử bị nhào nắn theo ý đồ người viết, theo ý đồ của những kẻ có quyền năng sai khiến người viết. Vì thế, làm một người viết trung thực, có trách nhiệm, như ông nhà văn nông dân hiện còn sống ở trong nước, là một cuộc khổ nạn cho sự cứu rỗi cuối cùng của chân lý. Thứ chân lý sẽ chiếu sáng mãi mãi cho nhiều thế hệ mai sau, thứ chân lý đóng vai trò người chứng can trường, chỉ nói những gì mình thấy, nghe, cảm, và cũng là thứ chân lý đem đến bao khó nhọc cho đời sống, cho người cưu mang nó. Sự khó nhọc luôn làm “nín thở, nhói tim “. Cái tâm ấy của người viết sẽ hòa cùng bản thể vạn vật để tạo nên một thế giới xứng đáng với tầm vóc con người, xứng đáng với những gì con người tạo dựng, trong đó có chữ nghĩa và những giọt mồ hôi khổ nhọc của những người ” khéo dư nước mắt khóc người ngàn xưa “.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Âu cũng là một cách thế để tồn tại cùng với đời sống, dẫu có phải rỉ máu ngón tay hằng đêm trước màn hình trắng lóa ( của máy điện toán ) và cuộc tra vấn không ngừng về ý nghĩa thiết thực của những hàng chữ đang nhẩy múa như điên như cuồng.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />Nếu không khổ nhọc như thế, chữ nghĩa, sáng tạo đầy kiêu hãnh của nhân loại sẽ chẳng đáng giá một xu khi được đặt cạnh chiếc cày nằm mệt mỏi trên thửa ruộng đất vừa mới vỡ.
</span>
<span style="font-family: Georgia,"Times New Roman",serif;"><br />© T.Vấn 2008</span>
<br />
<br /></div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0tag:blogger.com,1999:blog-3281411855736066345.post-91775464665437544342016-09-05T01:28:00.000-07:002016-09-05T01:28:55.040-07:00Nửa Chữ Cũng Là Thầy-Nguyễn Thanh Ty<div dir="ltr" style="text-align: left;" trbidi="on">
<div style="text-align: center;">
<img alt="https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSpWxRFYc0C0uxX2B-_VdmsuJbcicF7p05jGWX0K6jSHpRJl51D" class="decoded" height="257" src="https://encrypted-tbn0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcSpWxRFYc0C0uxX2B-_VdmsuJbcicF7p05jGWX0K6jSHpRJl51D" width="400" /> </div>
<div style="text-align: center;">
</div>
<a name='more'></a><br />
<blockquote>
<center>
<script src="http://jwpsrv.com/library/oGQG4hMaEeOvyBIxOUCPzg.js"></script>
<div id="playerYId94H3M2YCH">
</div>
<script type="text/javascript">
jwplayer('playerYId94H3M2YCH').setup({
file: ' http://dc424.4shared.com/img/8Xe_Of7o/3bff3bb1/dlink__2Fdownload_2F8Xe_5FOf7o_2FNuaChuCungLaThay-NTT-HP.mp3_3Fsbsr_3Dd6fc126951a990d441e65770450a5b4c983_26lgfp_3D7200/preview.mp3',
image: ' http://www.baokhanhhoa.com.vn/dataimages/201401/original/images920139_21.jpg?w=620&h=264&crop=1',
width: '300',
height: '200',
fallback: 'false',
primary: 'flash'
});
</script></center>
<div style="text-align: center;">
<span style="color: #783f04;"><b> Nửa Chữ Cũng Là Thầy-HoaPensee đọc
</b></span></div>
<center>
</center>
</blockquote>
<br />
<span style="font-weight: bold;">Nửa chữ cũng là Thầy!
<br />
</span>Kính tặng Thầy Phạm văn Thanh
<br />
<br />
Trong cuộc đời được may mắn cắp sách đến trường của tôi từ lớp Đồng Ấu, nơi mái tranh lụp xụp của Thầy Tổng Lâm dưới xóm Cồn, học trò phải ngồi bệt dưới đất cát để học, cho đến lúc được ngồi trên những chiếc ghế cá nhân dính liền với bàn kiểu Mỹ, của ngôi trường Sư Phạm tân kỳ, đồ sộ ở Qui Nhơn-Bình Định, để học làm thầy, tính ra có hơn hai mươi Người Thầy và Cô đã góp bàn tay dạy dỗ và rèn luyện cho tôi nên người hữu dụng.
<br />
<br />
Chưa kể vài Giáo Sư ở mấy phân khoa đại học mà tôi đã mon men bước chân vào một độ. Chưa nên cơm cháo gì.
<br />
<br />
Tôi nói được may mắn cắp sách đến trường là bởi cha mẹ tôi cũng như hầu hết dân chài trong xóm đều nghèo. Nghèo ghê lắm. Nghèo xác xơ. Chạy ăn từng bữa. Trẻ con trong xóm đông lúc nhúc nhưng được ôm vở đến trường thì đếm chưa hết mấy đầu ngón trên hai bàn tay.
<br />
<br />
Tôi là một đứa trong những ngón tay ấy. Tưởng không thể nào nói hết ra đây nỗi cơ cực mà cha mẹ tôi đã ráng cho tôi ăn học. Thật là trăm cơ ngàn khổ.
<br />
<br />
Ráng lết cho đến bậc Trung học thì sĩ tử rơi rụng dọc đường “lều chỏng” gần hết. Qua năm Đệ tứ, ngó lại chỉ còn mình tôi, giống như chiếc lá cuối cùng của mùa thu, bám lủng lẳng trên cành cây khô.
<br />
<br />
Đám bạn tôi, một ít chọn binh nghiệp, chấp nhận cuộc đời gươm súng. Một ít theo cha mẹ trở lại nghề “kéo neo tát nước”. Mạng đời phó thác cho bọt nước biển khơi.
<br />
<br />
Nhớ câu “Chim có bạn cùng hót tiếng hót mới hay. Ngựa có bạn cùng đua nước đua mới mạnh”, với những năm tháng vừa vui đùa nghịch ngợm vừa tranh đua học hành cùng các bạn trong xóm, tôi chạnh lòng khi lủi thủi đi học một mình ở ngôi trường Trung Học Võ Tánh xa lạ và không một ai thân thiết.
<br />
<br />
Rồi dần dà tôi cũng có bạn mới và niềm vui mới. Bạn mới của tôi từ khắp nơi tụ về đây. Gần nhất là ở các làng quê ở Nha Trang như Thành, Phú Lộc… hoặc Ninh Hòa, Vạn Giả… Và các tỉnh xa về như Phan Rang, Phan Thiết, Phú Yên, Bình Định…
<br />
<br />
Đời học trò của tôi lắm nỗi gian truân, khổ ải chứ không được bình thường êm ả như những đứa trẻ khác có đầy đủ phương tiện, cha đưa mẹ đón…
<br />
<br />
“Sáng hôm ấy, một buổi sáng đầy sương thu và giá lạnh, mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con đường làng…” đoạn văn này, đối với tôi bấy giờ chỉ có trong tiểu thuyết lãng mạn do mấy ông văn sĩ chắc cũng đã trải qua hoàn cảnh như tôi ngồi ao ước mà tả ra thôi.
<br />
<br />
Rồi “An Di con ơi! Con nghe đồng hồ điểm, con nói “Một giờ qua” rồi con cứ vui đùa…” Lại càng không thể có với cha mẹ tôi. Hai ông bà đầu tắt mẳt tối lo chạy gạo thở không ra hơi cho mười mấy anh em tôi, thì thời gian đâu còn nữa để mà “An Di con ơi!” Vả lại cha mẹ tôi mù chữ thì làm sao có thể ngó vô sách vở của tôi để biết nó là “con còng con cua” hay “con gà bới rác” ra sao để mà kèm cặp, theo dõi. Bởi vậy, cha mẹ tôi cho tôi đi học là phó thác cho trời và van vái “phúc đức ông bà tổ tiên phù hộ cho con tôi học giỏi” mà thôi.
<br />
<br />
May thay, trong suốt thời gian mài đủng quần trên ghế nhà trường, tôi đã gặp được nhiều Thầy và Cô giáo có tấm lòng nhân hậu và đầy lương tâm nghề nghiệp đã dạy dỗ, dẫn dắt biết bao nhiêu thế hệ trẻ nên người hữu dụng sau này.
<br />
<br />
Công ơn này tôi mãi mãi ghi sâu trong dạ.
<br />
<br />
Thời gian qua mau quá! Vừa mới trải qua một cuộc bể dâu, ngoảnh lại đã hơn nửa thế kỷ. Tôi trở về chốn cũ tìm lại bóng hình những người Thầy, Cô xưa, thì than ôi! “hạc vàng” đã về trời hầu hết.
<br />
<br />
Tôi chỉ còn gặp lại Thầy Cung Giũ Nguyên dạy Pháp Văn, Thầy Nguyễn Ngân dạy Anh Văn cho tôi từ năm Đệ thất đến năm Đệ tứ. Tôi cũng gặp lại Thầy Đào, Thầy Dự, Thầy Vĩ, Thầy Võ Hồng. Nhưng hồi đó, tôi không có cơ duyên được học với những vị Thầy này.
<br />
<br />
Các Thầy nay đã già lắm rồi. Sức khỏe yếu lắm rồi. Giống như những chiếc lá vàng cuối thu không biết rụng rơi lúc nào. Chỉ mỗi Thầy Ngân là còn tương đối khoẻ. Có lẽ Thầy nhờ có thú đam mê nghệ thuật nhiếp ảnh nên đã vượt được ngưỡng cửa “lực bất tòng tâm” chăng?
<br />
<br />
Thầy cũng đã bát tuần.
<br />
<br />
Thầy còn khả năng cưỡi xe gắn máy chạy từ Nha Trang, vượt đèo Ngoạn Mục lên tận Đà Lạt hoặc ra đến đỉnh đèo Cả, tới Tuy Hòa, cốt để chụp vài tấm ảnh rồi hối hả chạy về trong ngày để chăm sóc cho Cô Cúc, vợ thầy, tuổi cũng đã cao, sức khoẻ lên xuống bất thường.
<br />
<br />
Nhưng đặc biệt cảm động nhất là tôi gặp lại được Thầy Phạm văn Thanh. Người Thầy cách đây hơn năm mươi năm trước, đã đích thân xuống xóm tôi, vào tận căn nhà nghèo nàn của tôi nằm bên ven sông, chính tay Thầy tặng cho tôi cuốn sách “Toán lớp Ba”, cuốn sách chỉ có mấy đồng bạc mà cha mẹ tôi vẫn không có nổi để góp cho trường mua dùm.
<br />
<br />
Cái ngày “lịch sử đời tôi” mở ra từ đây.
<br />
<br />
Trước đó, tôi là đứa trẻ ham chơi hơn ham học. Cộng thêm không có sách học thêm nên tôi là đứa học trò đã dốt càng thêm dốt, luôn luôn đội sổ. Ngày ngày tôi ôm vở (không có cặp để ôm) đến trường cho có lệ chứ thực ra là ở mấy gốc cây bàng ngoài bờ biển hoặc ở mấy toa xe lửa xụt xịt chạy tới chạy lui đổi toa ở sau Ga Xe lửa là chính.
<br />
<br />
Từ cái lúc Thầy tặng cho tôi cuốn sách, tôi bỗng như người thay hồn, đổi lốt. Tôi yêu quí cuốn sách của Thầy và gìn giữ nó như một báu vật. Tôi không còn lêu lỏng theo đám bạn trong xóm nữa. Ngoài thời gian giúp Má tôi trong việc buôn bán trong ngày, thì giờ còn lại tôi chuyên tâm lo học hành để khỏi phụ lòng tin yêu của cha mẹ và Thầy Thanh.
<br />
<br />
Dần dà, tôi khá hơn và bắt kịp bạn bè. Bao nhiêu kỳ thi tôi đều vượt qua hết. Thầy Thanh và cha mẹ tôi vui mừng biết bao. Có lẽ họ là những người vui hơn cả nỗi vui của tôi nữa, với những thành quả tôi đạt được.
<br />
<br />
Mặc dù tôi chỉ học Thầy có một niên khóa ở lớp Ba, nhưng cái dấu ấn “đổi đời” ấy không bao giờ xóa nhòa trong tôi.
<br />
<br />
Mỗi khi có dịp ôn về dĩ vãng cuộc đời để kể lại cho các con tôi nghe thì cái hình ảnh Thầy Phạm văn Thanh đạp xe xuống nhà tôi nhìn thấy tôi ngồi xay bột nấu chè “sôi nước” cho mẹ bán, Thầy rút trong túi ra cuốn sách mỏng với giọng đầy xúc động: “Tội nghiệp hoàn cảnh của con! Thiệt là con nghèo cháy túi! Thầy cho con cuốn sách này! Ráng mà học nghe con!” cứ hiện ra rõ mồn một y như vừa mới hôm qua.
<br />
<br />
Học trò nhớ Thầy, dù ít hay nhiều, đó là lẽ thường. Còn Thầy thì mỗi năm qua đi với biết bao nhiêu đứa học trò làm sao mà nhớ hết! Có chăng là những trường hợp đặc biệt như mấy ôn con “nghịch ngợm phá phách trời thần đất lở” hay có trò “thần đồng thông minh vượt bực” thì Thầy mới còn có thể nhớ nổi sau mấy chục năm.
<br />
<br />
Vậy mà không hiểu sao, sau năm mươi năm, gặp lại Thầy Thanh, Thầy vẫn còn nhớ tôi.
<br />
<br />
Tôi chỉ là đứa học trỏ nhỏ nhất lớp, nhà nghèo, học dốt như nhiều trò khác thôi. Không có gì đặc biệt.
<br />
<br />
Anh bạn chở tôi tới thăm Thầy, chuyến về lại Việt Nam sau hơn mười ba năm xa lìa quê hương. Nhà Thầy ở hẻm Phương Sài. Thầy ôm chầm lấy tôi, trong vòng tay ấm áp của Thầy với hai cánh tay khẳng khiu, tôi không cầm được sự thổn thức. Những giọt nước mắt của tôi tràn ra y như hồi Thầy cho tôi cuốn sách lớp Ba. Lúc đó tôi cũng chỉ biết khóc vì cảm động chứ không biết nói gì. Lần ấy, lần này cổ họng tôi cũng nghẹn lại nói không nên lời.
<br />
<br />
Tôi nhìn lên khuôn mặt già nua của Thầy, hai khoé mắt của Thầy cũng rưng rưng.
<br />
<br />
Vợ Thầy mất đã lâu. Thầy sống cô quạnh trong căn nhà xưa với nỗi buồn vui một mình. Các con của Thầy cũng tản lạc khắp nơi như bao nhiêu gia đình khác sau năm bảy lăm.
<br />
<br />
Thầy chỉ nói với tôi mỗi một câu:
<br />
<br />
- Gặp lại con Thầy mừng lắm. Thầy vui lắm.
<br />
<br />
Tôi cứ ấp hai bàn tay Thầy, những ngón tay khô, gầy vào ngực tôi mà trí tôi bao nhiêu là kỷ niệm dồn dập tràn về.
<br />
<br />
Tôi học lớp Ba với Thầy năm 1952. Lớp Nhì với Thầy Huỳnh kỳ Ngộ và lớp Nhứt với Thầy Sử văn Tuy.
<br />
<br />
Năm 1954 trải qua hai kỳ thi và “Ê cờ Ri”* (Écrit) và “Ô ran”*, tôi đậu “Ri Me” (Primaire Élémentaire). Nhưng khi chen chân vào Đệ Thất ở Trường Trung học Võ Tánh, tôi bị loại khỏi vòng chiến. Quanh tôi “cao thủ võ lâm” quá nhiều. Lại còn cái trường Luyện thi vào Đệ thất của Thầy Trực ở đường Trần quí Cáp nữa chứ. Lớp học chật ních học trò luyện thi sáng, trưa, chiều, tối. Tôi chỉ mon men, thập thò ngoài bệ cửa, nhóng vào bên trong chứ đâu có tiền đóng học phí để đi học thêm.
<br />
<br />
Thi vào Đệ thất trường Công Lập là mơ ước của nhiều ngàn học trò trong tỉnh. Mà sỉ số lấy vào thì hạn chế chừng trăm rưởi hay hai trăm trò là tối đa.
<br />
<br />
Đúng như cái tên gọi cuộc thi là “Còng cua”* (Concours). Hai cái càng con cua, càng lớn, càng nhỏ, đã khắc nghiệt kẹp đứt biết bao nhiêu là tương lai tuổi trẻ để chọn cho được những hạt gạo trên sàng.
<br />
<br />
Sau kỳ thi rớt vào Đệ thất, thối chí học hành, tôi xin cha tôi cho “đi mành” để “kéo neo tát nước” như những đứa trẻ khác trong làng hòng phụ giúp cái ăn trong gia đình.
<br />
<br />
Nhưng cha mẹ tôi cương quyết bắt tôi đi học.
<br />
<br />
Tôi đi học ở trường Tư Thục Tương Lai, sau đổi thành Văn Hóa. Bốn năm sau, tôi quyết chí đánh vật với cái “Còng cua” cao hơn môt bậc là tranh nhau vào lớp Đệ tam Võ Tánh.
<br />
<br />
Và tôi đã chiến thắng.
<br />
<br />
Tôi vui mừng gặp lại Thầy Thanh. Bây giờ Thầy với Thầy Tuy trở thành nhân viên văn phòng của trường, không còn dạy ở Tiểu học nữa.
<br />
<br />
Tôi học ở đó bốn năm, ngày ngày vô cổng, tôi vui vẻ kính cẩn giở mũ chào Thầy. Thầy đứng ở bậc cấp nhìn tôi và mỉm cười. Thầy Tuy thì hiền và nghiêm không xuề xòa như Thầy. Tôi không có dịp gần Thầy Thanh nữa, nhưng hình ảnh của Thầy lại hòa nhập vào Thầy Võ Thành Điểm, Giáo sư dạy Hội Họa kiêm Giám thị. Thầy Điểm có nhiều nét giống Thầy Thanh. Từ cái dáng mập mạp, khuôn mặt đôn hậu, đến tính tình xuề xòa vui vẻ hay cười đùa với học sinh, dù trên danh nghĩa là Giám thị (cái chức vụ chuyên kiểm tra xét nét học trò phạm lỗi) học trò ai nấy vẫn yêu mến Thầy.
<br />
<br />
Đến giờ vẽ của Thầy, học trò cứ vui như ngày Tết.
<br />
<br />
- Hôm nay Thầy cho các con một cái “xúy djê”*. (sujet)
<br />
<br />
Giọng nói miền Nam của Thầy nghe bình dị, thân thương. Nụ cười Thầy lấp lánh một chút răng vàng trông rất tếu.
<br />
<br />
(Ngày Thầy mất, dù trong hoàn cảnh khó khăn, học trò đi đưa vẫn đông đảo như đám tang của Thầy Bửu Cân trước bảy lăm)
<br />
<br />
Năm sáu hai, tôi từ giã trường và cũng từ giã luôn thành phố Nha Trang đầy nắng, gió, sóng biển để bắt đầu lao vào vòng danh lợi với nợ áo cơm.
<br />
<br />
Tháng tư năm bảy lăm, mộng lớn, mộng con trôi theo dòng thác lũ oan nghiệt của cơn bão dữ.
<br />
<br />
Tất cả đều tan hoang.
<br />
<br />
Tất cả đều hủy hoại.
<br />
<br />
Tôi vào tù, ra tù và biệt xứ.
<br />
<br />
Mười ba năm sau, tôi trở lại quê hương, rất may mắn được gặp lại Thầy, được Thầy ôm trong vòng tay. Tôi hạnh phúc sống lại giây phút của cậu học trò nhỏ thuở mười ba.
<br />
<br />
Trước hôm giã từ các Thầy và bè bạn để về lại xứ xa, một buổi tiệc nhỏ được tổ chức ở nhà hàng Hoàng Yến để Thầy trò cùng uống chén rượu tạm biệt, Thầy Ngân đọc tặng tôi bài thơ của một Nữ sĩ đã tặng cho Thầy.
<br />
<br />
Bài thơ nói về chữ Tâm đầy cảm xúc.
<br />
<br />
Riêng Thầy Thanh, khi được các bạn xin Thầy phát biểu vài lời với người học trò ở xa về, Thầy đứng lên, bằng giọng xúc động run run, Thầy chỉ nói vỏn vẹn ba tiếng:
<br />
<br />
- Thầy thương con!
<br />
<br />
Chỉ có ba tiếng “Thầy thương con” mà tôi cảm thấy Thầy đã dành cho tôi cả một tấm lòng nhân hậu bao la.
<br />
<br />
Tôi cũng đã từng đi dạy học và hồn tôi đã từng thấm đẫm tấm lòng thương mến của nhiều học trò đối với thầy. Nhưng tôi chưa có dịp được nói với đứa học trò nhỏ nào của tôi như câu nói của Thầy Thanh dành cho tôi.
<br />
<br />
“Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”, một chữ hay nửa chữ vẫn là Thầy một đời. Ở đây, Thầy Thanh đã dạy cho tôi cả một rừng chữ và cả một tấm lòng nhân ái mà tôi được ân sủng.
<br />
<br />
Tôi lại nhớ đến bài học vỡ lòng của Thầy Tổng Lâm trong xóm, ngày đầu tiên đi học với mái tóc còn để chỏm:
<br />
<br />
“Rừng Nhu, biển Thánh khôn dò,
<br />
Nhỏ mà không học lớn mò sao ra”
<br />
<br />
Tôi luôn hy vọng sẽ lại gặp Thầy nhiều lần nữa trong những năm sau này khi có dịp về thăm xứ sở, quê hương.
<br />
<br />
Giờ đây, tuy tuổi đời sắp tới thất thập, một lần nữa, tôi vẫn xin nói lên lòng biết ơn công lao dạy dỗ và lòng thương yêu của tất cả Thầy, Cô đã một đời tận tụy với nghề nghiệp, với đám học trò nhỏ mà chúng đã đứng thứ ba sau quỷ và ma, chúng đã từng làm cho các Thầy, Cô có lúc buồn vui và cả khổ đau với chúng.
<br />
<br />
Lời cha tôi dặn dò vẫn văng vẳng đâu đây:
<br />
<br />
“Không Thầy đố mày làm nên!”
<br />
<br />
<br />
Nguyễn thanh Ty
<br />
<br /></div>
VongNgayXanhhttp://www.blogger.com/profile/17131472755330979321noreply@blogger.com0