samedi 29 octobre 2011

Tưởng Niệm Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm

Tưởng Niệm Cố Tổng Thông Ngô Đình Diệm




Khánh thành tượng đài cố TT Ngô Đình Diệm

Buổi lễ Khánh thành tượng đài cố Tổng thống thời Đệ nhất Cộng Hoà Ngô Đình Diệm, tại Lausanne (Thuỵ Sĩ) ngày thứ bảy 22-10-2011

Cuộc Di cư Năm 1954


Thời Đệ Nhất VNCH


Tổng Thống Ngô Đình Diệm (Phần I)


Tổng Thống Ngô Đình Diệm (Phần II)


Tổng Thống Ngô Đình Diệm (Phần III)




Một thuở Thanh Bình-1


Một thuở Thanh Bình-(II)

mardi 18 octobre 2011

Paris Biểu Tình 16-10-11 Tại Trocadéro

Paris Biểu Tình 16-10-11 Tại Trocadéro









Mùa hạ vàng gom nắng vào trong lá

Đợi Thu sang tung vũ điệu nghê thường

Ai bước về trên lôí nhỏ mưa sương

Vô tình thế..gót giầy trên lá ướt..


Paris có thể nói là một biểu tượng đặc trưng của nền văn hóa Pháp, biết bao văn nhân thi sĩ đã thổn thức trước vẻ đẹp kiêu sa của một mùa thu xám buồn. Những ngày đầu thu, tiết trời luôn thay đổi bất thường, mới hôm qua còn hưởng được những con nắng hanh vàng, thế mà hôm nay mây đã trở nên xám buồn ướt sũng cả khung trời, một vài cơn gió khẽ động nghe bâng khuâng màu lá úa, chợt thấy ngẩn ngơ buồn khi biết hạ đã sang.




Hôm qua 16-10-11, Paris biểu tình lần cuối của ba cuộc biểu tình trong chương trình “ Lên án cộng sản Việt Nam bán nước qua văn kiện Phạm Văn Đồng ký ngày 14-09-1958 ” tại Công Trường Nhân Quyền Trocadéro. Vì nằm trong ban tổ chức nên tôi đến sớm hơn chương trình dự định, để phụ giúp các Anh Chị treo cờ và kiểm tra âm thanh. Công Trường Nhân Quyền Trocadéro nằm trên một vị thế cao đối diện Tháp Eifel, đứng từ trên có thể nhìn được khung cảnh tấp nập của Paris nhưng không thiếu Trữ tình, với lượng du khách đông nhất nhì trên thế giới, hai bên quãng trường là Musée de l’Homme được xây cất cách đây trên hai trăm năm rất thích hợp cho những ai cần tài liệu về môn Nhân Chủng Học ( Viện Bảo Tàng Nhân Chủng tôi xin được chia sẻ vào một dịp khác). Xin trở lại cuộc biểu tình của cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản tại Paris. Vì nằm trên vị thế cao, hai bên là hai tòa nhà Bảo Tàng Viện nên quãng trường Trocadéro có gió lùa khá mạnh, nhờ vậy những lá Cờ Vàng ba sọc đỏ thân yêu được dịp phấp phới tung bay trong gió. Tôi tin chắc rằng, bất cứ ai đã từng sống dưới lá Cờ thân yêu này, chắc chắn sẽ rất xúc động trước hàng trăm lá Cờ đang hiên ngang phấp phới trên quãng trường Trocadéro ngày hôm nay. Lòng tôi thật rộn ràng trước niềm vui chung của mọi người, những cái ôm thắm thiết bày tỏ lòng chân thành, tạo cho không khí buổi biểu tình trở nên ấm cúng hơn bao giờ hết.



Cũng như mọi lần, chương trình được bắt đầu bằng buổi lễ chào Quốc Kỳ Việt Nam Cộng Hòa trong sự trang nghiêm và kính cẩn, tất cả cùng hướng một lòng về Tổ Quốc thân yêu, bằng những lời cầu nguyện thiết tha đến Hồn Thiêng Sông Núi, lòng nào chẳng ngậm ngùi xót xa trước cảnh nước mất nhà tan. Mẹ Việt Nam ơi, lòng con muốn thét gào cho nổ tung thành trăm vạn mảnh, để nỗi uất nghẹn này được thấu đến tận cao xanh.




Sau nghi thức chào Quốc Kỳ, các vị tham gia phát biểu cho chương trình biểu tình ngày hôm nay gồm có: Ông Đặng Vũ Lợi Chủ Tịch Hội Hải Quân Hàng Hải Paris, ông Nguyễn Ngọc Bình đại diện Cơ sở Việt Tân tại Pháp, ông Nguyễn Phương Đông đại diện Thăng Tiến Việt Nam tại Pháp, ông Nguyễn Quốc Nam Phối Hợp và yểm trợ Ban Tổ Chức, giờ cuối có ông Lê Hữu Đào đến từ Vương Quốc Bỉ cũng lên phát biểu đôi lời chia sẻ cùng Ban Tổ Chức. Ngoài ra, có sự góp mặt của rất nhiều nhân sĩ tại Paris mà tôi không tiện nêu tên từng cá nhân, xin thay mặt Ban Tổ Chức gửi lời cảm tạ đến quý vị, đặc biệt cảm ơn ông Bình Huyên đã giúp Ban Tổ Chức đọc diễn văn về mục đích buổi biểu tình bằng Anh ngữ để thông tin đến cộng đồng thế giới đang du lịch tại Paris.


Viết riêng cho các Anh Chị trong BTC, yểm trợ BTC


Các Anh Chị thân thương! Chúng ta đã có với nhau một quá trình làm việc và để lại ít nhiều kỷ niệm, tuy vụng về không chuyên nghiệp, nhưng mọi người đã làm việc rất nhiệt tình bằng tất cả khả năng của mình. “ Vui buồn đúng sai ” là chuyện phải có trong đời sống hàng ngày, điều quan trọng là chúng ta đã có những nụ cười thật mỹ mãn sau khi hoàn tất công việc. Xin cảm ơn Trung Tâm TTCSVNCH/ÂC đã yểm trợ rất đắc lực về âm thanh, cũng như Anh Chị Nguyễn Quốc Nam đã ủng hộ để chúng ta có được những lá Cờ thật hùng tráng như ngày hôm nay, Anh Đặng Vũ Lợi lo về chào Cờ, chị Nguyễn Phương Lan lo về nước uống, Anh Bắc Ninh chụp hình, Anh Nguyễn Văn Đông quay phim, Anh Chị Soạn lo về Bích Chương, cũng như anh Ngọc lo về truyền đơn, và nhiều nhiều vị nữa mà Thu sương trong nhất thời không nhớ ra hết, (xin được tạ lỗi cùng các vị) cảm ơn ông anh Trần Nghĩa Hiệp đã không bỏ cô em “đi biển mồ côi một mình”, phải thành thật khen anh Nguyễn Mạnh Hà rất năng nổ trong mọi công việc, anh Mai Quốc Minh cũng đã hết mình trong vai trò trưởng Ban Tổ Chức. Ngoài ra Thu sương xin cảm ơn anh Nguyễn Khắc Dũng, nhờ tiếng đàn của anh mà bầu không khí có thêm chút đặc sắc. Các Anh Chị thân thương! Một lần nữa xin cảm ơn những tình cảm của quý Anh Chị đã dành cho Thu sương trong thời gian qua. Xin khắc cốt ghi tâm.



Địa điểm biểu tình hôm nay rất tuyệt vời, có đủ Thiên thời Địa lợi, vì vậy anh Nguyễn Quốc Nam đã nắm cơ hội chia sẻ rất nhiều bằng Pháp ngữ về hiểm họa xâm lược kinh tế của trung cộng đối với toàn thế giới, đã nói lên đúng chủ trương và mục đích của buổi biểu tình ngày hôm nay, thêm vào đó là những bài ca đấu tranh rất hào hùng, tạo cho bầu không khí trở nên sinh động hơn. Dù sống xa Tổ Quốc, nhưng lòng tôi luôn hướng về đất nước để cùng đau chung với nỗi đau của dân tộc, vì thế ngày hôm nay, tôi muốn chia sẻ với một người bạn trẻ mà tôi đã cảm nhận nỗi đau của anh trong những tác phẩm do anh thực hiện, qua giới thiệu của một người bạn tôi đã nhận được hai bài hát của anh, tiện đây xin cám ơn nhạc sĩ Việt Khang, người có trái tim và tinh thần của các bậc tiền nhân Lê Lý Nguyễn Trần, thấu được thế nào là Nhục Vong Quốc.



http://www.youtube.com/watch?v=fHjF7q0BMFg

Anh Là Ai


Các bạn trẻ quý mến, tôi muốn nói với các bạn rằng: Ở tại Paris ngày hôm nay, chúng tôi đã hướng về các bạn với tất cả tin yêu và lòng ngưỡng mộ, hiểu được những khó khăn mà các bạn đang phải đối diện, cuộc đấu tranh dành lại chủ quyền cho dân tộc này sẽ còn rất nhiêu khê, xin Hồn Thiêng Sông Núi phù hộ cho các bạn luôn “chân cứng đá mềm”. Đất nước lâm nguy đang đứng bên bờ vực thẳm trước quyền lực nhằm thôn tính Việt Nam của trung cộng, qua đó bộ mặt thật của bọn cộng sản là Việt gian bán nước đã bị phơi bày, trước hiện tình đất nước, chúng ta cần có một Tâm Thức để tạo lại thế Nhân Hòa, những mất mát đau thương, những sân hận oán thù, thời gian đã đủ dài để chúng ta phải biết nhìn lại. Vận mạng và tương lai của đất nước này đang nằm trong tay các bạn, tôi tin rằng các bạn có đủ trí lực và sự khôn ngoan để viết lại một trang sử mới, trong đó chỉ có Hồn Người Việt máu đỏ da vàng. Hãy đứng thẳng hiên ngang làm người, cho thế giới biết thế nào là một “Việt Nam Minh Châu Trời Đông” …


Việt Nam Minh Châu Trời Đông

Việt Nam nước thiêng tiên rồng

Non sông như gấm hoa uy linh một phương

Xây vinh quang cất cao bên Thái Bình Dương

Từ ngàn xưa tài danh lừng lẫy khắp nơi

Tiếng anh hùng tạc ghi núi sông muôn đời

Máu ai còn vương cỏ hoa

Giục đem tấm thân sẻ với sơn hà

Giơ tay cương quyết ta ôn lời thề ước

Hy sinh tâm huyết mong báo đền ơn nước

“Dù thân này tan tành gói da ngựa cũng cam

Thề trọn đời trung thành với sơn hà nước Nam.”


Cuộc biểu tình kéo dài ba tiếng đến đây đã chấm dứt trong tinh thần Đáp Lời Sông Núi, ngày nào đảng Việt gian bán nước còn tồn tại trên xương máu của đồng bào, thì ngày ấy con dân Việt trong và ngoài nước vẫn nuôi hận để đấu tranh, máu người Việt Nam có thể nhuộm đỏ Hoàng Trường Sa, nhưng đất nước Việt Nam không thể để mất vào tay bọn xâm lược. Tôi chia tay mọi người trong niềm xúc cảm, hẹn một ngày rất gần ta lại trông thấy nhau. Mang tâm trạng cô đơn đứng nhìn những lá Cờ thân yêu một lần cuối, lòng tôi buồn vô tận, nước mắt chảy hai hàng trong niềm tự hào và hãnh diện, hình ảnh của biết bao Anh Hùng Tử Sĩ trong nhịp bước quân hành đang sống lại trong phút giây này… “Đường trường xa, ta quyết đi cho tới cùng”. Bóng các anh đã khuất dần trong màn sương, Quãng Trường giờ chỉ còn lại mình tôi trong nỗi buồn vô tận..và tôi cất bước….


Sương khuya bóng hạc lỡ bước đường

Cảnh xưa người cũ vẫn còn Gương

Ta thân cố Quốc trong ly loạn

Khóc cảnh Quê Hương lắm đoạn trường.


Hạt sương khuya

mercredi 5 octobre 2011

Paris Biểu Tình Ngày 01/ 10 /11






Paris Biểu Tình Ngày 01/ 10 /11




Một lần nữa Paris lại xuống đường biểu tình…. ! Dự báo thời tiết cho biết Paris sẽ nóng cả tuần, có lẽ đây là chút ân huệ mà thượng đế đã ban cho những tấm lòng thành. Khi đến hiện trường, nhìn mọi người đang chung tay nhau để treo lên những lá Cờ nền vàng ba sọc đỏ, trông thật rực rỡ và quý phái, lòng tôi cũng rộn vui theo sự hài hòa của Đất Trời cùng những gương mặt niềm nở cứ như là « từ kiếp nào ta ngỡ quen nhau ». Vì trước mặt tôi xuất hiện rất nhiều những gương mặt mới, mãi sau này tôi mới được biết các vị ấy đến từ Hoà Lan, Bỉ, Đức, Mỹ, đặc biệt có sự tham gia của một số vị đại diện cho cộng đồng Tây Tạng và cộng đồng Tân Cương cùng góp tiếng nói chung đến cộng đồng thế giới về sự xâm lược và đàn áp rất dã man của bọn tàu cộng đối với dân tộc Tây Tạng cũng như dân tộc Việt Nam …quả là một cái duyên hội ngộ thật hiếm quý. Địa điểm biểu tình lần này nằm đối diện la Flamme de la Liberté ( ngọn lửa Tự Do), cách tòa đại sứ trung cộng một con đường, đứng dưới những tàng cây ít lá không đủ che mát bởi con nắng gắt của mùa hạ còn sót lại, già trẻ lớn bé đều trao đổi trong tư thế « nheo mắt » trông thật dễ thương. Đang loay hoay tìm anh Phạm Văn Đức để hỏi xem xe chở âm thanh đã đến chưa, tôi bỗng bắt gặp hình ảnh anh đứng gần đầu đường trong tay cầm một xấp truyền đơn chờ đón những vị khách bộ hành đi ngang để phát, tôi đứng lặng người nhìn anh mà lòng dạt dào những cảm xúc, lại gần bên anh tôi nói trong nghẹn ngào « nhìn anh Đức đứng phát truyền đơn thấy thương quá » anh nhìn tôi và cười hiền, tuổi của anh cũng như một số vị đang hiện diện ngày hôm nay, đúng ra phải được ở nhà hoặc đi đây đó hưởng phước cùng con cháu, vì sao các anh lại phải bôn ba mãi thế này… ?Tạm gát bỏ những cảm xúc muộn phiền để trở về với công việc thực tại, lòng rộn niềm vui khi thấy mọi người kéo đến mỗi lúc càng đông, trên dưới trăm người là con số đáng khích lệ đối với paris, trong số đó có những người đã bỏ công ăn việc làm, hoặc đóng cửa cơ sở thương mại của mình để đến đây cùng lên tiếng vì một ngày mai của con dân Việt, xin được tri ân những nghĩa cử cao đẹp của Quý Vị trước sự mất còn của Dân Tộc để dành lại quyền làm người cho thế hệ mai sau.

Buổi lễ chào Quốc Kỳ đã được bắt đầu qua sự điều khiển của anh Đặng Vũ Lợi, tất cả cùng nghiêm trang kính cẩn trước Hồn Thiêng Sông Núi, mỗi người một ý niệm cầu nguyện, nhưng tất cả cùng hướng về Tổ Quốc thân yêu với những lời kêu xin thống thiết, sự yên lặng trong một phút mặc niệm là những tiếng nấc nghẹn đau thương của mất mát chia lìa. Xin Hồn Thiêng Sông Núi phù hộ và che chở chúng con luôn sáng suốt biết yêu thương và gìn giữ nhau như Mẹ Âu Cơ đã giữ gìn chúng con chung một bọc, để chúng con có được sức mạnh tinh thần làm vũ khí đấu tranh với bọn tà quyền cộng sản, dành lại công bình bác ái đem tin vui đến khắp mọi miền, trả lại bức dư đồ nguyên vẹn cho đất nước Việt Nam.

Sau nghi thức chào Quốc Kỳ chấm dứt, anh Đặng Vũ Lợi phát biểu một số vấn đề liên quan đến Hoàng Trường Sa, qua văn kiện của phạm văn đồng đại diện cho đảng cộng sản Việt Nam, dưới sự chỉ huy của hồ chí minh ký kết ngày 14-09-1958, công nhận Hoàng Trường Sa là của tàu cộng. Kế tiếp là ông Nguyễn Đức Hồ chủ tịch Cựu Quân Nhân Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại Vương Quốc Bỉ, lên chia sẻ phát biểu những cảm tưởng góp tiếng nói chung cùng cộng đồng Paris, cực lực lên án sự xâm lược của tàu cộng và sự nhu nhược ươn hèn của đảng cộng sản Việt Nam đã tiếp tay dâng đất nhượng biển cho giặc tàu, gây cảnh lầm than trên khắp miền đất nước. Ngoài ra còn có bác sĩ Nguyễn Quốc Nam, vừa từ bên la Flamme de la Liberté đón rước những đồng bào có thể đi lạc vì sự thay đổi địa điểm biểu tình vào tin giờ chót, xin cảm ơn sự tình nguyện của bác sĩ Nam, người luôn luôn làm việc bằng tinh thần trách nhiệm.



Bác sĩ Nguyễn Quốc Nam thay mặt ban tổ chức phát biểu bằng Pháp ngữ như một thông điệp gửi đến người dân bản xứ cùng những vị du khách đang có mặt tại hiện trường với hai mục tiêu chính. Thứ nhất : Chúng ta là người Việt Nam tị nạn cộng sản, sự có mặt của chúng ta ngày hôm nay là để lên án cực lực phản đối đảng cộng sản Việt Nam đàn áp dã man các nhà đấu tranh dân chủ, áp bức Nhân Quyền và Tự Do Tôn Giáo.Thứ hai : Tiếng chuông cảnh báo đến cộng đồng thế giới về hiểm họa xâm lăng của trung cộng như những chân rết đang bành chướng nuốt dần những nước nhỏ thuộc vùng Đông Nam Á, điển hình là Tây Tạng, Mông Cổ, Tân Cương. Riêng Laos, Campuchia và Việt Nam trên lĩnh vực kinh tế và chính trị có thể nói đã hoàn toàn nằm trong sự kiểm soát của trung cộng. Tham vọng của trung cộng không chỉ dừng lại ở đó, bác sĩ Nam muốn nhấn mạnh đến cộng đồng thế giới về hiểm họa lớn nhất ngày hôm nay đối với nhân loại là sự xâm lược của trung cộng trên mặt trận kinh tế. Ngay lúc đó có một số du khách tò mò đứng lại nghe, Bác sĩ Nam đã đến gần họ nhã nhặn giải thích và họ cũng đồng ý với những nhận định trên của bác sĩ Nam. Sau đó bác sĩ Nguyễn Quốc Nam có mời một cô bé đến từ Hải Phòng, thành phố của màu hoa phượng đỏ lên chia sẻ chút cảm tưởng của một người trẻ sinh thời hậu chiến. Ngọc Bích là tên em, cái tên nghe cũng hay hay, em là một trong những viên ngọc quý, là những đứa con yêu của Mẹ Việt Nam, em mong sao cho nước Việt mình không còn cộng sản để người dân bớt khổ… ngắn gọn nhưng chất chứa niềm trăn trở của một người trẻ sinh và lớn lên dưới mái trường xã hội chủ nghĩa, chứng kiến biết bao bất công của xã hội, tôi được nghe em chia sẻ một vài nhận định về hiện tình đất nước trong sự cởi mở không chút áp đặt của màu sắc chính trị, qua đó cho tôi cái nhìn rõ hơn những trăn trở của tuổi trẻ trước những bất công của chế độ, mà sự sợ hãi chưa thể vượt qua bởi những ràng buộc thiêng liêng của những người thân yêu xung quanh mình. Đúng sai không phải điều tôi muốn kết luận, chỉ biết rằng…khi đất nước không còn, sự ràng buộc thiêng liêng ấy sẽ đi về đâu….. ?


Nhìn những nhà sư đại diện cho cộng đồng người Tây Tạng thành kính chắp tay niệm kinh, dù không hiểu ngôn ngữ họ đang sử dụng, nhưng nhìn qua sự thể hiện trên nét mặt của mỗi người, lòng tôi cũng chùng theo tiếng kinh cầu và chợt nghĩ đến dân tộc mình, không biết rồi đây Việt Nam có trở thành một Tây Tạng thứ hai ? Chợt nghĩ đến một chiến lược mới đang được phổ biến trên mạng lưới toàn cầu, thường được sử dụng trên các Email như một châm ngôn « Muốn chống Tàu cộng phải diệt Việt cộng » trong đầu tôi bỗng dưng cứ lập đi lập lại như câu thần chú hòa cùng tiếng cầu kinh của các nhà sư Tây Tạng….

Kềm theo sự phát biểu là những bài nhạc đấu tranh để tạo thêm chút khí thế cho cuộc biểu tình, tiếc rằng âm thanh bị trục trặc khá nhiều lần, mặc dù vậy mọi người vẫn say mê hát, theo kiểu « tiếng hát át tiếng nhạc », điều đó đã nói lên tình yêu của mọi người dành cho Quê Hương rất nồng nàn. Cảm ơn sự nồng nhiệt của Quý Vị, đồng thời cũng xin chân thành cảm ơn các anh chị em trong ban tổ chức cũng như các ủng hộ viên đã đóng góp rất tích cực cho cuộc biểu tình ngày hôm nay, mong rằng chúng ta sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để cánh hoa Dân Chủ được sớm nở rộ trên Quê Hương yêu dấu ngàn đời.




Sau cùng là đốt cờ máu trước khi kết thúc và chia tay. Lá cờ thứ nhất đại diện cho bọn xâm lược, lá cờ thứ hai đại diện cho bọn tay sai bán nước, hai lá cờ đang thay nhau tắm máu đồng bào tôi, ngày nào còn hiện diện hai lá cờ này thì nền hòa bình của thế giới luôn bị đe dọa. Trước khi đốt cờ, tôi thấy có một tata bước đến đạp chân lên hai lá cờ máu và mọi người đang vây xung quanh, nhìn tata chắc là « lão » nhất trong các chị em có mặt ngày hôm nay, tôi đoán tata cũng ngoài « thất thập cổ lai hy », cái này gọi là « giặc đến nhà bà già cũng đánh » nhìn tata tay dương Cờ đại nghĩa…. chân đạp lũ hung tàn, coi cũng oai phong lẫm liệt lắm chứ. Tôi chia tay mọi người trong niềm vui rộn ràng của một ngày nắng ấm đầy thú vị, xin hẹn gặp lại những gương mặt thân thương vào ngày 16-10- 11 tại quãng trường Trocadéro.

Hạt sương khuya